Chương 1819 Cuối cùng, vẫn là của ngô
“Vận Mệnh!”
Một nhóm cường giả Đại Đạo chỉ muốn chửi đờ mờ trong lòng, đồng đội heo cũng không ngu như ngươi, ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện Giang Thái Huyền vẫn còn tác dụng khác à? Con mẹ nó ngươi vừa lấy bảo vật xong là thẳng tay giết luôn?
Vận Mệnh không nói chuyện, hắn cũng cảm thấy rất ấm ức, lấy được bảo vật, tiêu diệt tai họa ngầm kia, không phải là lựa chọn tốt nhất rồi sao? Còn để lại làm gì?
Cách làm của Vận Mệnh không có gì để chê trách, đổi lại là người khác, cũng sẽ làm như vậy, tai họa ngầm lớn nhất ở Hoàn Cổ Chi Địa trừ Ngũ Hành ra thì chính là Hoàn Cổ Chi Sư chuyển thế, đây cũng là hai nhân vật chủ chốt.
“Cáo từ.” Bàn Cổ hừ lạnh rồi xoay người rời đi.
“Bàn Cổ, ngươi muốn đi đâu? Ngươi là người mạnh nhất, không liên hợp giết chết Ngũ Hành, chúng ta đều sẽ phải chết.” Vận Mệnh biến sắc, vội vàng quát.
“Đúng đó, Bàn Cổ, các ngươi không thể đi, bọn ta chết rồi, sớm muộn gì các ngươi cũng bị Ngũ Hành giết, trong tay hắn có Hoàn Cổ Đạo Binh, cho dù ngươi mạnh tới cỡ nào cũng không thể đấu lại hắn.” Các cường giả khác vội nói.
“Ngô đi tìm thi thể của tràng chủ. Còn chết à? Bổn tọa không quan tâm.” Bàn Cổ hừ lạnh, trực tiếp rời đi, mặc kệ bọn họ gọi thế nào cũng không phản ứng.
Ngũ Hành không ngăn cản, Bàn Cổ là một cọc phiền toái, nếu liên thủ với đám cấp Đại Đạo này, hắn thật sự không nắm chắc phần thắng.
“Vận Mệnh, ngươi con mẹ nó đúng là cái đồ óc heo!” Võ Đạo mắng: “Ngươi hại Đại Đạo ở vũ trụ của ngươi thì thôi đi, giờ lại còn hại luôn bọn ta!”
Ba người Bàn Cổ đi mất, không hề do dự một chút nào, nói mặc kệ là mặc kệ, muốn chết thì chết, nếu liên thủ với đám đần độn này, vào thời khắc mấu chốt thế nào cũng sẽ bị hố.
Ba người rời đi, Ngũ Hành cũng hoàn toàn yên tâm, Hoàn Cổ Đạo Binh xuất hiện tam quang dị sắc, ba loại Đại Đạo kết hợp, một cỗ năng lượng kỳ lạ bao trùm, năng lượng ăn mòn của khí lưu màu xám ở xung quanh đột nhiên tăng mạnh.
Ầm ầm
Kiếm quang lóe sáng, vô số đạo văn ngưng tụ lại, Hoàn Cổ Chi Địa khó có thể chịu được, cấp Đại Đạo trong lúc này đột nhiên trở nên yếu ớt không chịu nổi, năng lượng ăn mòn được đẩy nhanh tới cực hạn, khó khăn lắm bọn họ mới kéo dài mạng sống được, chỉ trong chớp mắt đã quay trở lại trạng thái ban đầu.
Đây chính là năng lực đáng sợ nhất của Hoàn Cổ Đạo Binh, có thể không ngừng đẩy nhanh tốc độ của năng lượng ăn mòn, điên cuồng thôn tính căn nguyên của bọn họ, đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất cho việc tại sao có thể giết chết cấp Đại Đạo.
Ba loại Đại Đạo lan tràn, cưỡng chế bao trùm cả không gian, đồng thời áp chế tu vi của bọn họ, khiến mọi người vốn đã ở bên bờ vực sụp đổ hoàn toàn không thể chống cự.
Phập
Một kiếm phá tan đạo thể, một vị cường giả Đại Đạo ngay cả phản kháng cũng chưa kịp đã hoàn toàn bỏ mạng, khí lưu màu xám bay ra khỏi cơ thể, hóa thành một cái xác không hồn, bị Ngũ Hành vứt ở bên dưới cánh cửa vượt qua ngưỡng Đại Đạo để hiến tế.
“Ngũ Hành, chúng ta là bạn tốt mà, lúc đó chúng ta cùng nhau đánh phá vô số vũ trụ, cùng nhau...”
“Ngũ Hành, bọn ta vẫn luôn nghe lời ngươi, tuy ngươi khiến bọn ta bị khí lưu màu xám ăn mòn, nhưng bọn ta chưa từng trách ngươi.”
Ngay tức đối mặt với tử vong, cường giả Đại Đạo cũng không khác gì người bình thường, hoàn toàn không thể làm ngơ, bọn họ đã sớm bị Ngũ Hành dày vò đến điên rồi.
“Vậy thì đa tạ các ngươi đã nghe lời nhé.” Ngũ Hành cười lạnh, không chút lưu tình, hắn chém đầu lão giả Không Gian: “Kẻ vượt qua Đại Đạo chỉ có ngô, các ngươi, chỉ có thể làm chất dinh dưỡng!”
Từng cường giả lần lượt bỏ mạng, mặc kệ van cầu như thế nào, Ngũ Hành vẫn lạnh lùng, trái tim cứng như sắt thép, trong lòng hắn chỉ có bản thân được bước qua cảnh giới này.
“Ngũ Hành, chết đi!”
Võ Đạo lạnh giọng gầm lên, tuyệt học cấp Đại Đạo được bày ra, đại thủ ấn của Võ Đạo xuất hiện: “Duy Võ Độc Tôn!”
“Hửm? Ngươi không bị thôn tính?” Ngũ Hành kinh ngạc, sau đó sầm mặt: “Nhưng không sao, đối mặt với áp chế của Hoàn Cổ Đạo Binh, ngươi có bao nhiêu năng lực để chống trả?”
Ba loại Đại Đạo áp chết tu vi Đại Đạo đỉnh phong của Võ Đạo, khiến hắn không thể thi triển được năm thành công lực, Vận Mệnh lại càng thảm, hắn đang dần bị ăn mòn, dù do có bảo hộ kín kẽ thế nào cũng vô dụng.
Trừ số ít mấy cường giả khác thì gần như đều đang ở bờ vực tử vong, lúc này khi đối mặt với Ngũ Hành đang sở hữu Hoàn Cổ Đạo Binh trong tay, bọn họ hầu như không có thể phản kháng lại.
Sau khi vô số cường giả lần lượt bỏ mạng, hóa thành chất dinh dưỡng cho cánh cửa siêu thoát, cuối cùng nó cũng chính thức mở ra.
“Vận Mệnh, nhìn thấy không, cuối cùng, vẫn là của ngô.” Ngũ Hành cười gằn.
Đạo Binh trong tay xẹt qua thân thể năng lượng ăn mòn đột nhiên tăng nhanh, Ngũ Hành vừa nhấc chưởng, dưới chân chợt mọc lên vô tận đạo văn, vây khốn bốn vị Ma Thần Võ Đạo, địa ngục, tham lam và đạo thần.
"Các ngươi mặc dù không sợ khí lưu màu xám, nhưng ngô sớm đã chuẩn bị kỹ càng, nhiều năm như vậy, cũng không phải là uổng phí."
Ngũ Hành cười lạnh nói, khí lưu màu xám tụ lại: "Một luồng không sợ, vậy vô cùng vô tận thì sao?"
"Ngũ Hành, ngô thua, nhưng ngươi cũng đừng hòng sống yên!" Vận Mệnh thét dài một tiếng, mặc kệ trường kiếm đâm xuyên người, không khí lưu màu xám thôn phệ, hai loại Đại Đạo, oanh tạc tấn công, bao phủ Ngũ Hành.
"Chút trò vặt này, ngươi có bài tẩy gì, lẽ nào ngô không biết?" Ngũ Hành châm chọc cười, đạo văn dưới chân bùng lên, lập tức ngăn trở hết thảy công kích: "Ở chỗ này, ngô chính là vô địch."
"Bàn Cổ bọn họ vẫn còn ở đây, chỉ cần bọn họ có thể siêu thoát, cho dù ngươi có Hoàn Cổ Đạo Binh, cũng chắc chắn phải chết!" Vận Mệnh điềm nhiên nói, chợt cầm Hoàn Cổ Đạo Binh, phân ra một hóa thân Quang Minh, đánh về phía Ngũ Hành: "Bàn Cổ, ngô thất bại, ngươi đến cánh cửa kia, ngô cầm chân Ngũ Hành!"