← Quay lại trang sách

- Chương 474 Lãnh Phong nghe lệnh!

''Cô Tô, tôi làm cũng không tồi đấy nhỉ? Cảm giác ngồi trên xe lăn năm năm thế nào?''

''Cô Tô, tôi làm cũng không tồi đấy nhỉ? Cảm giác ngồi trên xe lăn năm năm thế nào?''

''Ma quỷ... Ma quỷ... Anh ta chính là ma quỷ... Dẫn tôi đi, mau đưa tôi...'' Tô Tô trốn bên cạnh Tần Thiên lẩm bẩm nói.

''Ma quỷ... Ma quỷ... Anh ta chính là ma quỷ... Dẫn tôi đi, mau đưa tôi...'' Tô Tô trốn bên cạnh Tần Thiên lẩm bẩm nói.

Tần Thiên gật nhẹ đầu, đến bây giờ hắn đã có câu trả lời cho thắc mắc của mình.

Tần Thiên gật nhẹ đầu, đến bây giờ hắn đã có câu trả lời cho thắc mắc của mình.

Lúc đó Phan Mỹ Nhi muốn gả cho Tiết Nhân, Phan Long là anh trai nên đã đứng ra điều tra Tiết Nhân, hắn ta tra được anh ta từng thích Tô Tô.

Lúc đó Phan Mỹ Nhi muốn gả cho Tiết Nhân, Phan Long là anh trai nên đã đứng ra điều tra Tiết Nhân, hắn ta tra được anh ta từng thích Tô Tô.

Cho nên Tô Tô chính là tình địch của Phan Mỹ Nhi. Có khả năng sẽ uy hiếp đến hạnh phúc của Phan Mỹ Nhi.

Cho nên Tô Tô chính là tình địch của Phan Mỹ Nhi. Có khả năng sẽ uy hiếp đến hạnh phúc của Phan Mỹ Nhi.

Thế nên Phan Long tự mình đến Long Giang để phá hủy Tô Tô. Mà hắn ta đã là được.

Thế nên Phan Long tự mình đến Long Giang để phá hủy Tô Tô. Mà hắn ta đã là được.

Nếu như Tần Thiên không quay về, có lẽ bây giờ Tô Tô vẫn đang ngây ngốc ngồi trên xe lăn.

Nếu như Tần Thiên không quay về, có lẽ bây giờ Tô Tô vẫn đang ngây ngốc ngồi trên xe lăn.

Chỉ là trọng sinh thật tốt.

Chỉ là trọng sinh thật tốt.

Tần Thiên ôm chặt Tô Tô, đau lòng nói: ''Bà xã đừng sợ.''

Tần Thiên ôm chặt Tô Tô, đau lòng nói: ''Bà xã đừng sợ.''

''Hôm nay anh sẽ vĩnh viễn khiến ma quỷ này biến mất trên thế giới trước mặt em.''

''Hôm nay anh sẽ vĩnh viễn khiến ma quỷ này biến mất trên thế giới trước mặt em.''

''Em nhìn cho thật rõ, sau này em không cần tiếp tục sợ hãi nữa.''

''Em nhìn cho thật rõ, sau này em không cần tiếp tục sợ hãi nữa.''

Đây chính là cách giải quyết mà Tần Thiên nghĩ ra. Để ma quỷ trong lòng Tô Tô xuất hiện, sau đó tiêu diệt trước mặt cô ấy.

Đây chính là cách giải quyết mà Tần Thiên nghĩ ra. Để ma quỷ trong lòng Tô Tô xuất hiện, sau đó tiêu diệt trước mặt cô ấy.

Chỉ có như vậy Tô Tô mới có thể thoát khỏi bóng ma tâm lí.

Chỉ có như vậy Tô Tô mới có thể thoát khỏi bóng ma tâm lí.

Ai ngờ ngay lúc Tần Thiên chuẩn bị ra tay, Tô Tô đột nhiên kinh hãi kêu lên một tiếng. Không biết cô lấy sức ở đâu mà đẩy được Tần Thiên ra.

Ai ngờ ngay lúc Tần Thiên chuẩn bị ra tay, Tô Tô đột nhiên kinh hãi kêu lên một tiếng. Không biết cô lấy sức ở đâu mà đẩy được Tần Thiên ra.

''Ma quỷ!''

''Ma quỷ!''

''Không được chạm vào tôi!''

''Không được chạm vào tôi!''

Cô giống như bị điên mà lao ra khỏi phòng.

Cô giống như bị điên mà lao ra khỏi phòng.

''Tô Tô!''

''Tô Tô!''

''Chủ tịch!'' Lâm Tước và Liễu Thanh đứng gần cửa lập tức đuổi theo.

''Chủ tịch!'' Lâm Tước và Liễu Thanh đứng gần cửa lập tức đuổi theo.

Tần Thiên nhìn Phan Long, trong mắt là sát khí dày đặc: ''Tập hợp tất cả cao thủ của nhà họ Phan các người đi, để họ bảo vệ anh cho tốt vào!''

Tần Thiên nhìn Phan Long, trong mắt là sát khí dày đặc: ''Tập hợp tất cả cao thủ của nhà họ Phan các người đi, để họ bảo vệ anh cho tốt vào!''

''Vì đêm nay, tôi sẽ đích thân đến giết anh!''

''Vì đêm nay, tôi sẽ đích thân đến giết anh!''

Nói xong hắn xoay người đuổi theo.

Nói xong hắn xoay người đuổi theo.

Phan Long không mang theo vệ sĩ, vì hắn ta biết Tần Thiên sẽ không ra tay với mình trong buổi tiệc rượu này.

Phan Long không mang theo vệ sĩ, vì hắn ta biết Tần Thiên sẽ không ra tay với mình trong buổi tiệc rượu này.

Hắn ta cắn răng nói: ''Anh Tần, tôi đợi anh ở Long Cung. Anh có gan thì cứ đến đi!''

''Đi!'' Hắn ta kiêu căng mang Mục Phi Phi rời đi.

Hắn ta cắn răng nói: ''Anh Tần, tôi đợi anh ở Long Cung. Anh có gan thì cứ đến đi!''

''Đi!'' Hắn ta kiêu căng mang Mục Phi Phi rời đi.

''Tô Tô, mau mở cửa!''

''Tô Tô, mau mở cửa!''

''Tô Tô, em vẫn ổn chứ? Em mở cửa cho anh được không?'' Tần Thiên vội vàng gõ cửa.

''Tô Tô, em vẫn ổn chứ? Em mở cửa cho anh được không?'' Tần Thiên vội vàng gõ cửa.

Cửa mở, Lâm Tước thấp giọng nói: ''Tiên sinh, cảm xúc của phu nhân không ổn lắm, cô ấy không muốn gặp người khác. Hay là ngài đợi một chút đi. Cho cô ấy chút thời gian.''

Cửa mở, Lâm Tước thấp giọng nói: ''Tiên sinh, cảm xúc của phu nhân không ổn lắm, cô ấy không muốn gặp người khác. Hay là ngài đợi một chút đi. Cho cô ấy chút thời gian.''

''Ngài yên tâm, có tôi và Liễu tổng ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.''

Tần Thiên gật đầu nói: ''Lâm Tước, tôi giao cho cô.''

Hắn lùi lại một bước, lớn tiếng nói: ''Lãnh Phong nghe lệnh!''

''Có!''

''Tôi lệnh cho anh mang người đến canh giữ nơi này, nếu có bất kì người lạ nào muốn vào căn phòng này giết chết không tha!''

''Ngài yên tâm, có tôi và Liễu tổng ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.''

Tần Thiên gật đầu nói: ''Lâm Tước, tôi giao cho cô.''

Hắn lùi lại một bước, lớn tiếng nói: ''Lãnh Phong nghe lệnh!''

''Có!''

''Tôi lệnh cho anh mang người đến canh giữ nơi này, nếu có bất kì người lạ nào muốn vào căn phòng này giết chết không tha!''