- Chương 21 Giáp tiển là gì?
Phượng Vũ Hành nhìn thẳng vào hai tay nàng, ân, vừa rồi lúc đổ nước đều đi qua móng tay Mãn Hi, nha đầu kia lại còn hảo tâm thò tay thử nước ấm trong thùng.
Vì thế, nàng càng có đầy đủ lý do: “Mãn HỈ a, tuy rằng ta ở Phượng phủ không được sủng ái, thậm chí còn là người không muốn nhìn thấy, nhưng tốt xấu mỗi người thấy ta đều phải gọi một tiếng Nhị tiểu thư. Nếu trong lúc đó Nhị tiểu thư Phượng gia đột nhiên sinh một loại bệnh kỳ quái, móng tay và da đều phát triển dài ra một cách kỳ quái, ngươi nói Phượng gia sẽ nhân cơ hội trực tiếp ném ta ra ngoài, hay vẫn tìm đại phu xem bệnh cho ta? Lại thuận tiện tra ra nguyên nhân ta sinh bệnh?”
Lời nàng vừa thốt ra, Mãn Hỉ theo bản năng đem hai tay lui vào trong tay áo, chậu gỗ trong tay “Bịch” một tiếng rơi xuống, nước bản đầy đất.
Phượng Vũ Hành tự mình kéo ghế dựa ngồi xuống, nửa ngày không nói gì, chờ cảm xúc Mãn Hỉ ổn định một chút, rồi mới lại nói: “Tuy rằng một thứ nữ như ta chỉ trích mẹ cả là đại bất kính, nhưng mẹ cả làm ra chuyện như vậy cũng không vẻ vang gì lắm.”
“Cái này... cái này không liên quan đến chuyện Đại phu nhân” Mãn Hỉ sợ tới mức hai chân đều run, “Là nô tỳ... Đại phu nhân cũng không biết, cầu Nhị tiểu thư đừng nói cho phu nhân, cầu Nhị tiểu thư khai ân a!” Mãn Hỉ lại bắt đầu một vòng mới dập đầu cầu xin tha thứ.
Phượng Vũ Hành không thích tật xấu phiền toái động cái đã quỳ dập đầu của cổ nhân, còn không để nàng nói chuyện sao? Chốc lát lại lắc đầu thoáng mơ hồ, nàng còn không phải nói vô ích?
“Ngươi nếu cứ dập đầu như vậy, hiện tại ta liền cùng Đại phu nhân nói chuyện.” Nàng uy hiếp nói, “À, còn phải báo cho †ổ mẫu một tiếng, cũng không phải chuyện giỡn, vạn nhất bị lây bệnh thật.”
Phượng Vũ Hành nhìn thẳng vào hai tay nàng, ân, vừa rồi lúc đổ nước đều đi qua móng tay Mãn Hi, nha đầu kia lại còn hảo tâm thò tay thử nước ấm trong thùng.
Vì thế, nàng càng có đầy đủ lý do: “Mãn HỈ a, tuy rằng ta ở Phượng phủ không được sủng ái, thậm chí còn là người không muốn nhìn thấy, nhưng tốt xấu mỗi người thấy ta đều phải gọi một tiếng Nhị tiểu thư. Nếu trong lúc đó Nhị tiểu thư Phượng gia đột nhiên sinh một loại bệnh kỳ quái, móng tay và da đều phát triển dài ra một cách kỳ quái, ngươi nói Phượng gia sẽ nhân cơ hội trực tiếp ném ta ra ngoài, hay vẫn tìm đại phu xem bệnh cho ta? Lại thuận tiện tra ra nguyên nhân ta sinh bệnh?”
Lời nàng vừa thốt ra, Mãn Hỉ theo bản năng đem hai tay lui vào trong tay áo, chậu gỗ trong tay “Bịch” một tiếng rơi xuống, nước bản đầy đất.
Phượng Vũ Hành tự mình kéo ghế dựa ngồi xuống, nửa ngày không nói gì, chờ cảm xúc Mãn Hỉ ổn định một chút, rồi mới lại nói: “Tuy rằng một thứ nữ như ta chỉ trích mẹ cả là đại bất kính, nhưng mẹ cả làm ra chuyện như vậy cũng không vẻ vang gì lắm.”
“Cái này... cái này không liên quan đến chuyện Đại phu nhân” Mãn Hỉ sợ tới mức hai chân đều run, “Là nô tỳ... Đại phu nhân cũng không biết, cầu Nhị tiểu thư đừng nói cho phu nhân, cầu Nhị tiểu thư khai ân a!” Mãn Hỉ lại bắt đầu một vòng mới dập đầu cầu xin tha thứ.
Phượng Vũ Hành không thích tật xấu phiền toái động cái đã quỳ dập đầu của cổ nhân, còn không để nàng nói chuyện sao? Chốc lát lại lắc đầu thoáng mơ hồ, nàng còn không phải nói vô ích?
“Ngươi nếu cứ dập đầu như vậy, hiện tại ta liền cùng Đại phu nhân nói chuyện.” Nàng uy hiếp nói, “À, còn phải báo cho †ổ mẫu một tiếng, cũng không phải chuyện giỡn, vạn nhất bị lây bệnh thật.”