Chương 834 Liễu ám hoa minh Hy vọng mờ ảo phần 2.
Thiên Lân chần chừ nói:
- Ba điều kiện này, con phải làm thế nào mới có thể tìm được?
Duyên Diệt đáp:
- Điều kiện thứ nhất phải chính con tìm ra. Điều kiện thứ hai ta có thể trợ giúp con một tay. Về điều kiện thứ ba, chỉ sợ Mộng Dao phải ra chút sức mới có cơ hội tìm được đồ vật này.
Hải Mộng Dao nói:
- Nghĩa bất dung từ, sư tổ chỉ cần dạy bảo là được rồi.
Duyên Diệt nói:
- Theo ta được biết, một gốc thực vật đầy sức sống chính là một gốc cây nhỏ, nó có một cái tên êm tai là Thiên Thảo. Vật ấy hết sức trọng yếu, chỉ bằng vào nó để trấn áp khí hung sát trong đường hầm Thời Không, cũng sáng tạo lại điểm đó như cũ.
Hải Mộng Dao hỏi:
- Thiên Thảo ở nơi nào, con phải đi tìm nó ở đâu đây?
Duyên Diệt trầm ngâm đáp:
- Muốn tìm cho được Thiên Thảo, trước hết phải tìm cho được Vạn Tượng Huyền Tôn.
Hải Mộng Dao sửng mình, kinh ngạc vô cùng nói:
- Vạn Tượng Huyền Tôn của Thiên Địa môn? Nhưng huyền tôn đang ở Hải Vực.
Duyên Diệt đáp:
- Chính vì nguyên nhân như vậy mới muốn con ra mặt.
Hải Mộng Dao nói:
- Được, việc này cứ để con gánh vác.
Duyên Diệt điềm nhiên đáp:
- Như vậy, còn lại thì phải xem Thiên Lân thế nào rồi.
Nghe vậy, Thiên Lân hỏi:
- Sư tổ, ngài nói vật biểu hiện an lành là cái gì đây? Con phải tìm thế nào đây?
Duyên Diệt trầm ngâm đáp:
- Cái này thì ta không cách nào trả lời cho con được, bất quá có thể ám chỉ cho con một chút, có thể tìm được hay không thì phải xem vận khí của con.
Thiên Lân hơi mừng, vội nói:
- Sư tổ xin nói cho biết.
Duyên Diệt cười kỳ lạ, nhỏ nhẹ đáp:
- Từ nơi nào thì đi đến nơi đấy.
Thiên Lân ngạc nhiên, trầm tư một chốc rồi nghi hoặc nói:
- Sư tổ ý muốn nói con phải quay lại Băng Nguyên đi tìm?
Duyên Diệt cười đáp:
- Trẻ con dễ dạy.
Thiên Lân thoáng an tâm, hỏi lại:
- Về mặt thời gian có hạn chế gì không?
Duyên Diệt đáp:
- Khi nào con tìm được thì sẽ tiện thể bắt đầu, để tránh trì hoãn thời gian lâu quá, coi như sử dụng thời hạn một tháng làm giới hạn, con cảm thấy như thế nào?
Thiên Lân suy nghĩ một chút đồng ý nói:
- Như vậy chắc là đủ rồi, đệ tử cũng nên quay về Băng Nguyên, trước khi đi sư tổ có dạy bảo gì không?
Duyên Diệt cười đáp:
- Con rất thông minh, tiện đây ta cho con một đề nghị. Vật biểu hiện an lành rất nhiều, thích hợp con là cái gì?
Thiên Lân như hiểu như không, cười trả lời:
- Đa tạ sư tổ, đệ tử xin cáo từ.
Hải Mộng Dao thấy thế, nhẹ nhàng nói:
- Sư tổ bảo trọng, chúng con đi trước một bước.
Duyên Diệt cười đáp:
- Đi thôi, có vật rồi mới quay lại tìm ta.
Hải Mộng Dao mỉm cười gật đầu, liền dẫn Thiên Lân cùng với Tử Hàn rời đi. Chỉ trong chốc lát ba người quay lại nơi ở cũ. Hải Mộng Dao hỏi:
- Thiên Lân, đệ định một mình quay về?
Thiên Lân trầm ngâm đáp:
- Điều này trước đây thật ra đệ cũng chưa nghĩ qua, tỷ tỷ thấy thế nào đây?
Hải Mộng Dao đáp:
- Tỷ và đệ đều có việc quan trọng, nhân tiện xem thử Tử Hàn đi với ai.
Thiên Lân bảo:
- Băng Nguyên lạnh lẽo, hoàn cảnh ác liệt, Tử Hàn tỷ tỷ chưa từng đi qua, chỉ sợ rất khó thích ứng, chi bằng đi theo tỷ tỷ đi tìm Thiên Thảo, đệ đi tìm vật biểu hiện an lành nhân tiện quay về ngay.
Hải Mộng Dao nói:
- Ta không có ý kiến, Tử Hàn muội cảm thấy thế nào?
Tử Hàn thật ra rất muốn đi theo Thiên Lân, nhưng hôm nay Thiên Lân đã lên tiếng, nàng cũng không phản bác, lúc này gật đầu đáp:
- Ta đang muốn đi theo tỷ tỷ học thêm chút kinh nghiệm.
Hải Mộng Dao nói:
- Như vậy, muội đi theo ta đến Hải Vực một chuyến.
Thiên Lân cũng nói:
- Việc này cũng không nên chậm trễ, chúng ta nên chia tay thôi.
Hải Mộng Dao cùng với Tử Hàn có chút không nỡ, tình cảm đầy tràn nhìn Thiên Lân, ai cũng không mở miệng. Cảm thấy hai cô như không muốn, Thiên Lân chủ động tiến lên ôm lấy từng người, lập tức phất tay rời đi, mặt nở nụ cười tươi.
Đưa mắt nhìn theo Thiên Lân đi xa, Hải Mộng Dao khẽ nói:
- Chúng ta cũng đi thôi, sớm ngày tìm được Thiên Thảo, chúng ta liền có thể gặp lại Thiên Lân.
Tử Hàn nhẹ nhàng gật đầu, đi theo Hải Mộng Dao, chỉ trong nháy mắt liền biến mất trong gió mát.
Lúc này đây, Thiên Lân xuôi Nam, quá trình rất khúc chiết, chẳng những trải qua những trận sinh tử, quá trình tìm kiếm còn mất công mất sức hơn nữa, một lần tâm tàn ý lạnh, rồi lại cuối cùng xua tan mây mù thấy được ánh mặt trời.
Đúng lúc này, Thiên Lân tràn đầy cảm xúc, cảm khái đời người biến hóa khó lường, từ đó học được rất nhiều.
Một Nam một Bắc, qua lại đan xen. Thiên Lân lần này ngược Bắc, hắn có thể tìm được vật biểu hiện an lành thuộc về hắn? Mà vật biểu hiện an lành lại để là cái gì?
Năm đến Bắc trụ, tai kiếp dừng bước. Thái Huyền Hỏa Quy xuôi Nam, cao thủ Ngũ Sắc Thiên Vực lại đi về phía Nam, tất phải làm ra một trường kiếp nạn, cuối cùng nên hóa giải như thế nào? Xích Viêm đuổi theo, Tân Nguyệt mấy người đuổi theo. Cuối cùng có thể ngăn cản được tai kiếp dừng bước không?
Lục Nga có thể nhận ra được diện mục vốn có của Thiên Ngô thần tướng không?
Tất cả mọi nghi vấn đều cần có thời gian nhất định để khai mở.