Chương 76 Dược Nhân Hộ Vệ
Không khí tại tế đàn trong Dược Thần Cốc căng như dây đàn. Ba phe đối đầu nhau, ở giữa là Thái Cổ Đạo Quả đang tỏa ra sức hấp dẫn chí mạng, và vòng ngoài là những Dược Nhân hộ vệ im lặng như những pho tượng.
Sự im lặng bị phá vỡ. Một đệ tử của Thiên Ma Cốc, tự tin vào thân pháp ẩn nấp của mình, định nhân lúc mọi người không chú ý, lẻn về phía tế đàn.
Nhưng ngay khi hắn vừa bước vào phạm vi mười trượng quanh tế đàn, tất cả các Dược Nhân đang đứng im bỗng đồng loạt mở mắt.
Đôi mắt chúng trống rỗng, nhưng lại lóe lên một luồng lục quang chết chóc.
"Vút!"
Không ai thấy chúng di chuyển như thế nào, chỉ thấy vài bóng ảnh lướt qua. Tên đệ tử của Thiên Ma Cốc chỉ kịp hét lên một tiếng thảm thiết, cả người đã bị xé thành từng mảnh, máu thịt vương vãi khắp nơi.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều hít mộthi lạnh. Những Dược Nhân này, thực lực ít nhất cũng tương đương với Kim Đan sơ kỳ, lại phối hợp với nhau một cách hoàn hảo, vô cùng đáng sợ.
Thiên Yêu Nữ nhíu mày, nàng biết rằng không thể hành động một mình. Nàng cất giọng nói lanh lảnh: "Xem ra, muốn lấy được Đạo Quả, chúng ta phải dọn dẹp đám con rối này trước đã. Ta đề nghị tạm thời hợp tác, sau khi giải quyết xong đám Dược Nhân, Đạo Quả thuộc về ai, sẽ dựa vào bản lĩnh của người đó. Thế nào?"
Lăng Phong của Bắc Đẩu Cung hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng biết đây là phương án duy nhất. Hắn nhìn sang Lâm Minh.
Lâm Minh bình thản gật đầu. "Ta không có ý kiến."
Một liên minh tạm thời, đầy rẫy sự nghi kỵ, được thành lập.
"Lên!"
Ba phe đồng loạt tấn công về phía vòng vây Dược Nhân.
Cuộc chiến lập tức bùng nổ. Nhóm của Lăng Phong kết thành kiếm trận, kiếm quang như sao sa, tấn công một cách quang minh chính đại. Nhưng kiếm khí của họ khi chạm vào làn sương độc tỏa ra từ các Dược Nhân thì bị ăn mòn, uy lực giảm đi không ít.
Nhóm của Thiên Yêu Nữ thì dùng các loại ma công và độc thuật âm hiểm, có vẻ hiệu quả hơn trong môi trường này. Nhưng bọn họ rõ ràng không dùng toàn lực, luôn giữ lại một phần sức mạnh, đẩy những Dược Nhân khó nhằn nhất về phía hai phe còn lại.
Nhưng kẻ khiến mọi người phải kinh ngạc nhất chính là Lâm Minh.
Cậu không dùng pháp thuật tầm xa, mà một mình một ngựa, lao thẳng vào giữa vòng vây của Dược Nhân.
Làn sương độc kịch độc có thể ăn mòn cả Kim Đan Chân Nhân, khi chạm vào lĩnh vực Hỗn Độn của cậu, lại như tuyết gặp lửa, tan biến sạch sẽ. Những đòn tấn công vật lý của các Dược Nhân đánh lên người cậu, chỉ như gãi ngứa.
Đôi Huyền Thiết Trọng Quyền của cậu biến thành vũ khí đòi mạng. Mỗi một quyền tung ra, đều có một Dược Nhân bị đánh cho nát bấy, thân thể nổ tung thành những mảnh vụn màu xanh lục. Cậu như một con mãnh thú hình người, một mình xé toạc phòng tuyến của đám Dược Nhân, trở thành mũi nhọn tấn công chủ lực.
Cả Lăng Phong và Thiên Yêu Nữ đều nhìn cậu với ánh mắt đầy kiêng dè. Thực lực của người này, quả thực quá mức biến thái!
Sau gần một canh giờ chiến đấu, đám Dược Nhân bình thường đã bị tiêu diệt gần hết. Con đường dẫn đến tế đàn đã mở ra. Chỉ còn lại ba Dược Nhân cuối cùng đứng chắn trước cây Đạo Quả. Ba Dược Nhân này trông khác hẳn những con khác, trên người mặc áo bào luyện đan sư cao cấp, khí tức mạnh hơn hẳn, tương đương với Kim Đan trung kỳ.
Thái Cổ Đạo Quả đã ở ngay trước mắt. Sự liên minh tạm thời cũng đã đến lúc tan vỡ. Thiên Yêu Nữ liếc nhìn Lâm Minh đang đối đầu với một trong ba Dược Nhân mạnh nhất, rồi lại nhìn sang Lăng Phong đang có chút sơ hở.
Trong mắt nàng ta, một tia sát khí lạnh lẽo lóe lên.