Chương 547 Thống khổ
Vực sâu nữ vương đời đầu biểu hiện đặc biệt chăm chú, con ngươi màu máu cũng hiện ra vẻ hưng phấn kỳ diệu, phảng phất như một tên cuồng thí nghiệm đang say mê mổ xẻ một con chuột bạch vậy. Nàng đem mạch máu vừa mới cải tạo xong nhét vào trong cơ thể của Lâm Siêu, sau đó lại móc ra hai cái xương sườn, móng tay sắc như đao, cắt một khối huyết nhục ở chỗ này, ráp vào một chỗ khác, sau đó lại gắn hai cái xương sườn về chỗ cũ.
Lâm Siêu đau đến mức hận không thể chết đi, cho dù hắn có lực ý chí cấp S, cũng khó có thể chịu đựng được sự thống khổ do cả người bị xé rách này, lúc này bị nàng chậm rãi cải tạo, hắn cảm thấy đau đến mức không muốn sống nữa.
Hơn nữa, những vị trí bị nàng cải tạo, hoặc là mạch máu, hoặc là dây thần kinh cực kỳ mẫn cảm, cảm giác truyền ra còn đau gấp mấy chục lần lúc bị thương.
"Không có thuốc tê hay sao?!!" Lâm Siêu thầm nghĩ, thậm chí hắn còn muốn cầu xin, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhẫn nại được. Một khi đã cầu xin, chính mình liền thua, hơn nữa cầu xin cũng chưa chắc nàng đã cho, ngược lại còn làm cho tình hình càng thêm trầm trọng. Chỉ có điều, con người khi đã lâm vào tuyệt vọng, trong lòng sẽ sinh ra một ít suy nghĩ thấp kém cùng với hy vọng mong manh.
Vực sâu nữ vương đời đầu cũng không hề gấp gáp mà từ từ cải tạo cho Lâm Siêu, mỗi một giây trôi qua Lâm Siêu đều có cảm giác như là sinh tử sống còn vậy.
Không nhớ rõ được đã trôi qua bao lâu, đến khi Lâm Siêu nhìn thấy vị vực sâu nữ vương đời đầu rốt cục cũng cầm trái tim mới kia lên, nhét vào trong ngực phải của mình, hắn mới có cảm giác được giải thoát.
Nhưng mà, thống khổ cũng không có kết thúc.
Sau khi bỏ trái tim mới vào ngực phải, vị vực sâu nữ vương đời đầu lại tiếp tục công đoạn cắt chỗ này ráp chỗ kia, phảng phất như huyết nhục ở trong ngực phải là phòng làm việc của nàng, nàng rút mạch máu ở bên trong ra, xem xét xung quanh một lúc, rồi sau đó lại nhét đi vào, nàng cứ như vậy lặp lại nhiều lần, cho đến khi Lâm Siêu không còn tinh lực để xem xét nữa, chỉ có thể khổ sở trấn trụ tâm thần, đề phòng ý thức bị tan vỡ.
Thời gian cứ trôi qua.
Bỗng nhiên ——
"Ầm ầm!" "Ầm ầm!"
Tiếng tim đập điếc tai vang lên, trong bóng tối yên tĩnh như thế này, âm thanh tim đập giống như là tiếng sấm nổ, Lâm Siêu gần như đã ngất đi, nhất thời liền tỉnh lại, hắn miễn cưỡng mở mắt ra nhìn, chỉ thấy vị vực sâu nữ vương đời đầu vẫn đang rất hứng thú hoàn thành công đoạn cuối cùng ở trên ngực của hắn.
Lâm Siêu chỉ nghe thấy tiếng tim đập kịch liệt, phảng phất như một quả bom hẹn giờ đang đếm ngược, yếu ớt hỏi: "Hoàn thành rồi sao?"
"Gần như." Vực sâu nữ vương đời đầu liếm liếm đầu lưỡi, bên cạnh bờ môi của nàng dính một vết máu, nàng ngẩng đầu nhìn Lâm Siêu nở nụ cười, nói: "Ý chí của ngươi thật không sai, như vậy mà cũng có thể chịu được, ta thực sự đã đánh giá thấp ngươi."
Lâm Siêu hận không thể dùng ánh mắt để giết chết nàng.
Vực sâu nữ vương đời đầu không thèm để ý một chút nào đến ánh mắt của Lâm Siêu, mà đắc ý vỗ tay một cái, giống như là một nghệ sĩ vừa mới hoàn thành xong một tác phẩm nghệ thuật vậy, nàng nói: "Năng lực tự lành của ngươi rất không tệ, so với người cùng cấp còn tốt hơn rất nhiều, đây chính là thiên phú của nhân loại kỷ thứ năm các ngươi hay sao?"
Lâm Siêu nhắm mắt lại, điều chỉnh hô hấp, mặc kệ nàng. Vực sâu nữ vương đời đầu khẽ mỉm cười, máu tươi dính ở trên hai bàn tay của nàng đột nhiên biến mất, giống như là máu tươi đã bị hút vào lỗ chân lông ở trên hai bàn tay của nàng vậy, nàng hướng về phía Lâm Siêu nói: "Còn lại đôi cánh thì cải tạo sau, đề phòng ngươi đau quá bị Giác Tỉnh, hiện tại thể chất của ngươi còn quá yếu, đợi đến khi ngươi tiến hóa đến cực hạn rồi Giác Tỉnh mới tốt."
Lâm Siêu lạnh lùng nhìn nàng, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, nếu như phải tiếp tục chịu đựng sự thống khổ giống như lúc nãy, có lẽ hắn sẽ không chịu được nữa mà Giác Tỉnh.
"Tiếp tục ăn đi, ngươi bị mất máu quá nhiều, tranh thủ bồi bổ một chút." Vực sâu nữ vương đời đầu vung tay một cái, giải trừ khống chế cho Lâm Siêu, nói: "Bây giờ ta đi kiếm đồ ăn cho ngươi, Thái Thản Vương sẽ trông chừng ngươi, ngươi tốt nhất đừng có nên tự sát nữa, mặc dù trái tim chỉ vừa mới được ghép vào, vẫn chưa hoàn toàn phù hợp, nhưng nó lại có thể cung cấp cho ngươi lực sinh tồn lớn đến mức mà ngươi không thể tưởng tượng được, Thái Thản Vương sẽ không xuất thủ ôn hoà như chúng ta đâu."
Lâm Siêu che vết thương ở ngực, không thèm để ý đến nàng.
Tự sát đương nhiên không được, bây giờ chỉ có thể tìm một biện pháp khác. Hắn tiến hành điều chỉnh lại hô hấp, đột nhiên cảm giác được, thị giác bây giờ của hắn không giống như lúc trước, bây giờ hắn có thể nhìn rất xa, đặc biệt là ở trong khu vực bóng tối này, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ quang cảnh của cung điện, đường kính của tòa cung điện này ít nhất phải dài hơn một nghìn mét.
Mà lúc trước, hắn chỉ có thể nhìn thấy quang cảnh trong khoảng bảy đến tám mét mà thôi.
"Là do quả tim này tạo ra sao?" Tâm tình của Lâm Siêu trở nên phức tạp, không ngờ được sau khi cải tạo lại có thể đạt được hiệu quả kinh ngươi như vậy, chẳng trách có nhiều người lại nôn nóng muốn tiến hành cải tạo, chỉ cần chiếm được thân thể của cường giả, cải tạo thành thân thể của mình, liền có thể nắm giữ được sức mạnh của cường giả đó, vừa dễ dàng lại vừa nhanh chóng.
Chỉ là, cải tạo có rủi ro quá lớn, lấy lực ý chí của hắn còn cảm thấy khó có thể chịu đựng, đổi là những người khác đã sớm bị Giác tỉnh rồi.
Chẳng trách loại cải tạo như thế này lại bị nghiêm cấm.
Ngoại trừ thị giác được tăng cường, Lâm Siêu còn cảm giác được tốc độ tư duy, tốc độ phản ứng đều được tăng lên trên diện rộng, bao gồm cả nguồn năng lượng trong tế bào, tựa hồ như cũng được tăng lên gấp mấy lần, mặc dù thể chất vẫn không đổi, thế nhưng vẫn không thua gì so với việc tăng thể chất lên một cấp độ!
"Đây chính là con đường tăng tiến sức mạnh sau khi tiến hóa đến cực hạn sao." Lâm Siêu cảm thấy được chỗ tốt lớn lao của việc cải tạo, hắn nhất thời suy nghĩ, nếu như việc cải tạo không bị nghiêm cấm, trong tương lai không xa, tất nhiên chính là biện pháp mà các cường giả hướng tới.
Vực sâu nữ vương đời đầu đã rời đi, Lâm Siêu cũng đã khôi phục lại quyền khống chế thân thể, nhưng bây giờ có Thái Thản Vương trông chừng, Lâm Siêu cũng không có cơ hội chạy trốn.
"Ăn!" Lâm Siêu lấy hai bộ thi thể của hai con nhện lúc trước ra, bẻ xuống một cái chân nhện đẫm máu, nhét vào trong miệng nhai nuốt, đem nguồn năng lượng ở trong huyết nhục của nó tiêu hóa, lúc nãy cải tạo xong, hắn mất máu quá nhiều, cho nên bây giờ bụng của Lâm Siêu đói cồn cào, hận không thể nuốt vào một con voi lớn.
Lâm Siêu vừa ăn uống bổ sung thể năng, vừa suy nghĩ biện pháp, hắn hướng về phía Thái Thản Vương hỏi: "Nơi này trừ ba vị vương giả các ngươi, chắc hẳn còn có rất nhiều Giác Tỉnh Giả khác chứ?"
Thái Thản Vương ứng tiếng nói: "Đương nhiên là có, con vật nhỏ mà ngươi đang ăn, không phải là do Giác Tỉnh Giả sinh sôi ra hay sao?"