← Quay lại trang sách

Chương 555 Hắc Miêu

Hô!

Đôi cánh màu đen nhẹ nhàng vỗ một cái, thân thể của Lâm Siêu liền bắn ra giống như tên lửa, tốc độ bay quá nhanh khiến cho Lâm Siêu cũng giật nảy cả mình, đôi cánh màu đen quả nhiên là cấp mười một hàng thật giá thật, vừa nãy chỉ mới vỗ nhẹ một cái tốc độ của hắn đã sánh ngang với mười mấy lần tốc độ âm thanh, dễ dàng vượt qua cực hạn của Cải Tạo Long Dực, không hổ là cánh của ác thú Kỷ Thái Dương thứ nhất.

Có này đôi cánh này, Lâm Siêu càng có thêm tự tin đuổi theo viên vật chất tối kết tinh kia.

"Gia tốc! Gia tốc!"

Lâm Siêu tập trung tinh thần điều khiển đôi cánh, tốc độ bay dần dần tăng cao, rất nhanh liền đạt đến tốc độ gấp hai mươi lần tốc độ âm thanh trở lên, nếu không phải ở xung quanh Lâm Siêu có lồng năng lượng màu đỏ chống đỡ, Lâm Siêu phỏng chừng thân thể của mình sẽ xuất hiện loại cảm giác buồn nôn chóng mặt, tuy nhiên nếu như không có lồng năng lượng ma sát với không khí, tốc độ bay của của hắn còn có thể nhanh hơn nữa, đạt đến tốc độ gấp ba mươi lần tốc độ âm thanh cũng có khả năng!

Hơn nữa, Lâm Siêu có cảm giác hắn cũng chưa phát huy ra được toàn bộ sức mạnh của đôi cánh mới này, lúc này hắn chỉ mới nắm giữ được bước đầu mà thôi.

Vèo!

Được đôi cánh tăng tốc, Lâm Siêu rất nhanh liền đuổi kịp được viên vật chất tối kết tinh kia, hắn đoán viên vật chất tối kết tinh này đang bay với một tốc độ gấp hai mươi lần tốc độ âm thanh, đây là một tốc độ cực kỳ kinh người, phải biết rằng, đa số vận tốc của các viên đạn, cũng chỉ mới gấp khoảng ba lần tốc độ âm thanh!

Lâm Siêu liền giơ tay bắt lấy viên vật chất tối kết tinh, lòng bàn tay liền truyền đến một cảm giác sắc bén, nếu không phải có Huyết Nha Chiến Giáp bảo vệ bàn tay, phỏng chừng lòng bàn tay của hắn sẽ bị xuyên thủng.

Lâm Siêu chậm rãi mở bàn tay ra, chỉ lo viên vật chất tối kết tinh này lại đột nhiên bay thoát ra ngoài, chỉ thấy nó nhìn giống như một viên đá quý màu đen, tỏa ra ánh sáng lập lòe lộng lẫy.

Lâm Siêu cũng không dám bắt chước vị vực sâu nữ vương đời đầu trực tiếp nhai nuốt, nếu làm như vậy chắc chắn là hàm răng của hắn sẽ bị vỡ nát, lấy thể chất của hắn, chỉ có thể dựa vào máy móc phân giải ra mới có thể hấp thu.

Hắn bỏ viên vật chất tối kết tinh này vào bên trong nhẫn không gian, sau đó lại đem cái nhẫn này bỏ vào bên trong một cái nhẫn không gian khác, sau khi làm xong những việc này, Lâm Siêu mới phun trào nguồn năng lượng ở trong tế bào, thăm dò cơ thể của chính mình.

Lâm Siêu cũng không biết được, ở trong bóng tối, có một đôi mắt đen kịt như mực, đang lạnh lùng nhìn hắn chăm chú.

"Chính là cái này!"

Sau mười mấy phút, Lâm Siêu mở hai mắt ra, trên mặt lộ ra một tia vui mừng, thông qua việc cẩn thận tìm kiếm, hắn rốt cục cũng tìm được ở bên trong tế bào của mình, nhìn thấy được loại vật chất đặc thù có thể thu nhỏ thể tích kia, đó là một điểm đen bé xíu, ẩn giấu ở bên trong nhân tế bào.

Anubis thở dài nói: "Coi như có tìm được cũng vô dụng, vật này đã thẩm thấu vào trong toàn thân của ngươi, căn bản sẽ không có cách nào lấy ra ngoài được, bằng không ba vị vương giả kia đã sớm khôi phục lại bản thể."

Lâm Siêu lại không cho là như vậy, bằng vào thực lực của ba người vực sâu nữ vương đời đầu, Bạch Kim Vương cùng với Thái Thản Vương, muốn phát hiện được loại vật chất kỳ lạ này cũng không có gì là khó khăn, bọn họ không có cách nào lấy nó ra được, không có nghĩa là hắn không thể, phải biết rằng, năng lực của hắn chính là Biến Hình!

Có thể thu nhỏ biến to thân thể của mình, chính là hiệu quả của năng lực Biến Hình.

Ngay khi lúc Lâm Siêu định triển khai năng lực Biến Hình, khôi phục lại bản thể thì bỗng nhiên có một luồng sát khí lạnh lẽo bao phủ toàn thân, giống như là rơi vào kẽ băng nứt vậy.

Lâm Siêu biến sắc, lập tức quay đầu nhìn ra xung quanh, lấy kinh nghiệm sinh tồn của hắn, ngay lập tức liền có thể phán đoán được, hắn đang bị một sinh vật nào đó nhìn chằm chằm, xem hắn như là con mồi!

Hô!

Một cơn gió lạnh bỗng nhiên thổi tới, xuất hiện ở phía sau lưng của Lâm Siêu, Lâm Siêu giống như là phản xạ có điều kiện quay đầu lại, nắm chặt cổ thương, chuẩn bị chiến đấu, chẳng biết vì sao, trực giác của hắn nói cho hắn là cái lồng năng lượng này sẽ không ngăn cản được đối phương.

Mới vừa quay đầu lại, Lâm Siêu liền nhìn thấy một đôi con ngươi màu vàng lợt, đang nhìn mình thật kỹ ở khoảng cách gần, chỉ có điều là hắn không thể nhìn thấy thân thể của đối phương, chỉ thấy một đôi mắt lơ lửng treo ở trong không trung, trong đôi mắt toát ra sự lạnh lẽo, tàn khốc, còn có một tia thong dong cùng với trầm tĩnh.

Lâm Siêu giật mình kinh hãi, nhanh chóng triển khai năng lực ánh sáng soi sáng phạm vi ba mươi mét xung quanh người.

Lập tức Lâm Siêu liền có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của sinh vật này, nó rõ ràng là một mèo đứng thẳng giống như nhân loại, có bộ lông màu đen, móng vuốt vô cùng sắc bén. Nó cứ như vậy đứng ở bên ngoài lồng năng lượng, hoàn toàn không có ý tứ tấn công hắn.

Bắp thịt toàn thân của Lâm Siêu căng cứng, lông tóc dựng đứng hết cả lên. Từ trên người của con mèo này, hắn dĩ nhiên cảm nhận được cảm giác sợ hãi mỗi khi đứng trước mặt mấy người vực sâu nữ vương đời đầu, Bạch Kim Vương cùng với Thái Thản Vương, dường như ở dưới bề ngoài đơn bạc này của nó có ẩn giấu một con ác ma vậy.

Sau một lúc lâu, con Hắc Miêu mới chậm rãi mở miệng, phát ra âm điệu sắc bén mà quái lạ. Chiếc đồng hồ đeo tay của Lâm Siêu liền kêu lên hai tiếng "Tích tích", phát ra ánh sáng màu đỏ, có ý tứ là không phân biệt được ngôn ngữ, không có cách nào phiên dịch ra được.

Lâm Siêu trong lòng hơi run rẩy, đây là lần đầu tiên mà chiếc đồng hồ đeo tay không nhận dạng được ngôn ngữ.

Con Hắc Miêu thấy Lâm Siêu không có phản ứng, liền nhíu đôi lông mày lại, một lát sau nó mới mở miệng lần nữa, lần này ngôn ngữ mà nó nói là ngôn ngữ của nhân loại ở Kỷ thứ hai: "Ngươi là người mới tiến vào?"

Lâm Siêu mắt sáng lên, không trả lời mà lại hỏi ngược lại nó: "Ngươi là ai?"

Con Hắc Miêu tỏ vẻ lãnh đạm, tỏa ra khí tức kiêu ngạo, lạnh lùng thốt lên: "Ta là chủ nhân của nơi này."

"Chủ nhân nơi này?" Lâm Siêu trong lòng chấn động, nhưng khuôn mặt lại không hề biểu lộ ra biểu hiện gì, hắn cố nén sự kinh hãi ở trong lòng bất động thanh sắc hỏi: "Ngươi là chủ nhân của khu vực Tu La này, hay là chủ nhân của khu vực Hắc Tinh?"

Con Hắc Miêu lạnh lùng nói: "Đương nhiên là toàn bộ!"

Lâm Siêu biến sắc, từ hình dáng của con Hắc Miêu này mà nói, có lẽ nó là đồng loại với mấy con sinh vật hình người lúc trước, hơn nữa trong con mắt của nó cũng không có hình thập tự, nói rõ nó cũng không phải là Giác Tỉnh Giả, quá nửa nó chính là dân bản địa ở đây.

"Năng lực của ngươi là ánh sáng sao, khó trách vì sao bọn hắn lại mang ngươi theo, mục đích của bọn hắn là muốn ngươi giúp khởi động chiếc chiến hạm cự nhân kia à?" Con Hắc Miêu dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Siêu