Chương 581 Còn chưa chết?
Con Hắc Miêu cười lớn giương cánh tay của mình ra, giữ chặt cánh tay đẫm máu của Thái Thản Vương lại.
Trong lúc hai người bọn hắn còn đang giằng co, viên ám hạch cuối cùng cũng đã tiến vào giai đoạn tự bạo cuối cùng, từ bên trong bùng nổ ra vô số tia hắc tuyến, năng lượng hủy diệt truyền ra không khỏi khiến cho người ta run sợ.
Khuôn mặt của Lâm Siêu biến thành vẻ khó coi, bản năng giương tay lên ngăn cản.
“Oanh” một tiếng, viên ám hạch tự bạo gây ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, Lâm Siêu lại có cảm giác phảng phất như là vụ nổ căn bản không phát ra âm thanh, chỉ có âm thanh ong ong vang lên ở trong đầu, tầm nhìn ở trước mặt trở thành một màu đen, trong đầu trống rỗng, không biết trải qua bao nhiêu lâu, hắn mới có thể nghe thấy một âm thanh vỡ nát truyền ra ở phía trước.
Lâm Siêu ngơ ngác ngẩng đầu nhìn lên, nhưng đúng vào lúc này, trên ngực của hắn bỗng nhiên có một nguồn sức mạnh vô hình đánh vào, phảng phất như là bị một cơn sóng thần ập vào, đánh cho thân thể của hắn lộn nhào mấy chục vòng, cuốn vào bên trong một mảnh không gian loạn lưu không có cách nào có thể phân rõ được Đông Tây Nam Bắc, ở xung quanh tựa hồ như có vô số lưỡi đao sắc bén cứa lên thân thể, khiến cho người ta không dám mở mắt ra nhìn.
Nhưng Lâm Siêu vẫn miễn cưỡng mở mắt ra nhìn, chỉ nhìn thấy một vòng xoáy màu đen đang nhanh chóng mở rộng ra ở trong tầm mắt của hắn.
Vòng xoáy màu đen đó chính là hố đen!
Lâm Siêu kinh hãi, không ngờ được sau khi mình bị năng lượng vụ nổ đẩy văng đi, thân thể bị mất cân bằng, thì lại bị cái hố đen này hút lại.
Những ngày gần đây, Lâm Siêu đã đối mặt với cái chết quá nhiều lần, thế nhưng không có lần nào lại gấp gáp, cấp tốc như thế này, hắn căn bản còn không có thời gian phản ứng hay là kịp suy nghĩ, ngay sau khi hắn vừa mở mắt ra nhìn thấy cái hố đen, thì đã bị cuốn vào bên trong vòng xoáy.
Trong phút chốc, tất cả các loại âm thành sắc bén gào thét hỗn loạn đều biến mất.
Lâm Siêu cảm nhận được lực lôi kéo tác dụng lên thân thể của mình cũng hoàn toàn biến mất, phảng phất giống như là hắn đang trôi nổi ở bên ngoài vũ trụ vậy, chỉ có điều, ở đây cũng không có biển sao giống như ở trong vũ trụ, mà chỉ có một mảnh bóng tối đen như mực vĩnh viễn không bao giờ phai màu.
"Đây chính là thế giới sau khi chết sao?" Trong lòng của Lâm Siêu chậm rãi tuôn ra ý nghĩ như thế, vào lúc hắn còn đang cười khổ thì, bỗng nhiên hắn thấy ở mảnh bóng tối phía trước, có một đoàn hào quang đỏ ngầu đang lao tới với tốc độ cực nhanh. Thoáng qua một giây, Lâm Siêu sau khi nhìn rõ được thì giật nảy cả mình, đoàn hào quang đỏ ngàu này rõ ràng chính là một đoàn máu tươi.
Ở bên trong đoàn máu tươi này, tựa hồ như có hai cánh tay, đầu lâu cùng với các bộ vị, đang từ bên trong giẫy giụa đi ra.
"Thái Thản Vương?" Lâm Siêu trong lòng ngơ ngác, không ngờ được tên Thái Thản Vương này cũng bị nuốt vào trong hố đen, dĩ nhiên cũng không có lập tức chết đi, mà vẫn còn có sức mạnh dãy dụa.
Chờ một chút!
"Ta không phải là đã chết rồi hay sao, vì sao còn có thể nhìn thấy hắn ta?" Lâm Siêu có chút phát mộng, trong lòng rất nhanh liền hiện ra một suy đoán mà hắn cũng không dám tin tưởng, hắn liền vội vàng cúi đầu nhìn xuống, mặc dù không nhìn thấy thân thể của mình ở đâu hết, thế nhưng Lâm Siêu vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được mọi vị trí ở trên toàn thân của mình.
"Ta vẫn chưa chết à?" Lâm Siêu cảm thấy khó mà tin nổi, nơi này chính là ở bên trong hố đen đấy!.
"A, là ngươi sao?!" Lúc này, Thái Thản Vương mới nhìn thấy Lâm Siêu, trong âm thanh tràn ngập sự thống khổ khó nén được vẻ khiếp sợ, hỏi: "Ngươi làm sao vẫn còn có thể sống sót, làm sao có khả năng, một sinh vật thấp kém như ngươi làm sao có thể sống sót ở bên trong hố đen, ồ, đó là ám hạch à?"
Vẻ giật mình ở trong đôi mắt của hắn nhất thời hóa thành sự tham lam cùng với hưng phấn, phảng phất như là ở bên trong sự tuyệt vọng nhìn thấy hi vọng, trên khuôn mặt đẫm máu của hắn hiện ra vẻ dữ tợn, hắn kêu to lên một tiếng rồi hướng về phía Lâm Siêu đánh tới.
Lâm Siêu thấy hắn liên tục mở miệng nói, nhưng lại không có âm thanh gì phát ra, lập tức ý thức được ở này trong mảnh không gian tối tăm này, hắn mặc dù có thể bảo toàn thân thể. Thế nhưng âm thanh ở trong này vẫn bị hố đen thôn phệ, vào thời điểm hắn còn đang nghi ngờ không thôi. Thì bỗng nhiên nhìn thấy khuôn mặt của Thái Thản Vương chuyển thành vẻ dữ tợn, hắn lập tức sầm mặt lại, bay về phía sau kéo dài khoảng cách.
Trong lúc hắn đang lùi lại thì, điều đầu tiên mà Lâm Siêu nghĩ đến chính là dùng năng lực ánh sáng của mình, phối hợp với sự tăng cường của cái vỏ ốc bảy màu, ra một đòn tấn công Thái Thản Vương, mặc dù bằng vào thể chất của Thái Thản Vương, cường độ ánh sáng như vậy bình thường sẽ không làm gì được hắn, thế nhưng giờ khắc này đang ở trong hố đen, hơn nữa Thái Thản Vương còn đang cực kỳ suy yếu, không hẳn sẽ không tạo ra tác dụng gì.
Nhưng vào lúc hắn muốn triển khai năng lực thì Lâm Siêu lập tức ý thức được, ở trong mảnh không gian hố đen này ngày cả âm thanh cũng đều bị phân giải, ánh sáng tự nhiên cũng như thể. Nghĩ thì nghĩ, hắn vẫn là tiện tay phát ra một tia sáng, chỉ là đơn thuần ôm muôn ôm một tia tâm tư thử xem như thế nào.
Một tia ánh sáng yếu ớt từ lòng bàn tay của Lâm Siêu phát ra, Lâm Siêu chỉ tùy tiện phóng ra một tia sáng, căn bản cũng không có ôm quá nhiều hi vọng, nhưng sau khi nhìn thấy tia ánh sáng yếu ớt xuất hiện, hắn nhất thời ngẩn ra, lập tức tỉnh ngộ nghĩ: "Hố đen chân chính ở trong vũ trụ có thể thôn phệ tất cả mọi vật chất, bao gồm cả tinh cầu, sóng điện từ, thậm chí là cả ánh sáng, thế nhưng cái hố đen này chỉ mới hình thành, cho nên nhiều lắm nó chỉ là một cái hố đen loại nhỏ, lực thôn phệ ở bên trong còn kém xa so với hố đen chân chính, bởi vậy, còn chưa có sức mạnh có thể phân giải ánh sáng!"
Sau khi nghĩ thông suốt được việc này thì Lâm Siêu thông qua tia sáng yếu ớt ở bàn tay, bỗng nhiên nhìn thấy viên kết tinh có độ tinh khiết cao đã được tăng cường mà hắn đang cầm ở trong bàn tay phải kia, màu sắc dĩ nhiên đã biến thành một màu đen kịt, đen đến mức có thể thôn phệ được cả ánh mắt, hắn nhìn chằm chằm vào xem một lúc thậm chí còn có cảm giác đầu óc choáng váng, giống như là ngay cả tư duy của hắn cũng bị nó thôn phệ vậy.
Lâm Siêu trong lòng khẽ giật mình, lúc trước viên kết tinh này cũng không có sẫm màu như vậy, lẽ nào là sau khi tiến vào hố đen thì nó liền phát sinh sự thay đổi?
Trong khi Lâm Siêu còn đang nghi hoặc, vũng máu tươi của Thái Thản Vương lúc này đã ập tới, Lâm Siêu nhìn thấy vũng máu tươi càng ngày càng bị hố đen phân giải dần dần thu nhỏ lại, lập tức bay về phía sau rút lui, kéo dài khoảng cách, chờ thời gian dần dần trôi qua, chắc chắn vũng máu tươi này sẽ triệt để bị hố đen thôn phệ, hắn cũng chẳng thèm ra tay, mắc công Thái Thản Vương lại có quỷ kế gì đó nữa thì khổ.