Chương 583 Chiến hạm tan vỡ
Anubis nói: "Cái này phỏng chừng chỉ có Atlas mới biết, ta đã từng là Chủ Thần cổ Ai Cập, nhưng sau đó bởi vì phạm phải sai lầm bị biếm xuống làm thứ thần, không có tư cách tiếp xúc được đến những tư liệu liên quan đến những đồ vật cao cấp như thế này, chỉ là ta đã từng nghe Thần Vương cổ Ai Cập của chúng ta nói rằng, nếu như có thể nắm giữ được một trong chín loại vật chất cơ bản tạo nên vũ trụ như viên ám hạch này, liền có thể nắm giữ được sức mạnh tiếp cận với Thần Vương đời đầu!"
Lâm Siêu khẽ cười khổ, cho dù viên ám hạch này có tốt cỡ nào, không hiểu được cách sử dụng như thế nào cũng chỉ là phù vân. Hắn cũng không muốn đem hi vọng ký thác ở trên người của Anubis nữa, tự mình thử nghiệm giống như con Hắc Miêu, cắt cánh tay của mình ra, đem máu tươi nhỏ lên trên viên ám hạch.
"Loại kết tinh của khoáng vật như thế này có thể cộng hưởng cùng với sinh mệnh sống hay sao?" Lâm Siêu trong lòng âm thầm thấp thỏm. Lúc này, sau khi hấp thu một lượng máu tươi, viên ám hạch bỗng nhiên hơi lay động, xuất hiện phản ứng ngoài ý muốn, ngay vào lúc Lâm Siêu còn đang vui mừng thì bỗng nhiên nhìn thấy viên ám hạch từ trên lòng bàn tay của mình đột nhiên bay ra, hắn cũng không kịp làm ra phản ứng gì, đã thấy viên ám hạch vọt đi mất!
Viên ám hạch giống như một tia chớp bay tới miệng vết thương ở trên đôi cánh Hắc Ban Thú, sau đó liền theo miệng vết thương chui vào bên trong, dùng thế như chẻ tre dọc theo cánh chim lao thẳng tới phần cuối của đôi cánh, cũng chính là phần sống lưng mà vực sâu nữ vương đã dùng làm nơi để ghép đôi cánh vào.
Lâm Siêu cảm giác trái tim giống như bị một thanh kiếm sắc xuyên thấu qua như thế, đau đến mức mặt mày đỏ bừng, mồ hôi tuôn ra như mưa, hắn thông qua năng lực ánh sáng của mình, biến tầm nhìn của mình thành 360 độ không có góc chết, lập tức có thể nhìn thấy viên ám hạch kia sau khi bay vào miệng vết thương, dĩ nhiên lại đem máu tươi ở trên miệng vết thương hút khô!
Viên ám hạch này dĩ nhiên lại muốn hấp thu máu tươi!
Một loại khoáng vật chất đặc thù không có sự sống, dĩ nhiên lại yêu thích hấp thu máu tươi của sinh vật sống!
Lâm Siêu có một chút khó có thể tin được, nhưng hắn còn chưa kịp cân nhắc là chuyện gì đang xảy ra, liền có cảm giác từ trên sống lưng truyền đến một cảm giác đau nhức kịch liệt, hắn rõ ràng có thể cảm giác được có một tảng đá đang chễm chệ ở trên sống lưng của mình, làm cho tốc độ lưu thông máu trên toàn bộ thân thể của hắn bị rối loạn, hơn nữa khí lực cùng với máu tươi trên cơ thể, tựa hồ như đang tập trung toàn bộ ở trên sống lưng, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt truyền về đại não, từ tầm nhìn của mình Lâm Siêu có thể rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt của mình đã trở nên tái mét, giống như là đang bị bệnh nặng vậy.
"Chẳng lẽ nó muốn hút khô hết máu tươi trên người của ta mới chịu dừng lại?" Trong đáy lòng của Lâm Siêu tuôn ra mấy phần kinh hãi, liều mạng thôi thúc nguồn năng lượng trong tế bào truyền vào bên trong cốt tủy, để cho cốt tủy tăng cao tốc độ sản sinh ra máu tươi, phối hợp với tốc độ tái sinh máu tươi của năng lực Bất Tử, nếu như cánh tay của hắn bị chém đứt, có thể ngăn ngắn trong vòng mười giây phục hồi lại như cũ, tốc độ tái sinh tuyệt đối khiến cho người ta kinh hãi, thế nhưng giờ khắc này cốt tủy chế tạo ra máu tươi lại cung không đủ cầu, mới vừa chế tạo ra được một lượng máu tươi không ít, đã bị viên ám hạch kia hấp thu sạch sẽ.
Sắc mặt của Lâm Siêu liền trở nên khó coi, nhìn về hướng Thái Thản Vương vẫn đang muốn nỗ lực áp sát vào người của hắn, dáng vẻ dữ tợn của Thái Thản Vương chỉ làm cho hắn càng thêm cảm thấy phiền lòng, chứ không có nửa phần sợ hãi, sau khi vỗ cánh kéo dài khoảng cách, Lâm Siêu liền thử mở chiếc nhẫn không gian của mình ra.
Ở trong mảnh không gian tối tăm trong hố đen này, nhẫn không gian lại có thể mở ra thành công, điều này làm cho Lâm Siêu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lập tức vội vã lấy ra chiếc nhẫn không gian chứa đồ ăn dự trữ của mình ra, đem các khối thịt của các loại quái vật cấp cao chất thành từng đống ở trong đó ra, liên tục nhét vào trong miệng, đồng thời khống chế năng lực Biến Hình biến dạ dày của mình thành dạ dày của một loài chim.
Dịch tiêu hóa của loài chim này có tốc độ tiêu hóa cực nhanh, mặc dù không thể tiêu hóa triệt để được giống như dạ dày của cá sấu hay là dạ dày của mãng xà, thế nhưng tốc độ tiêu hóa của nó lại vượt qua một bậc, nếu như bên trong cây tiến hóa của Lâm Siêu có gien của cá nhám, hắn nhất định sẽ ưu tiên mô phỏng thành dạ dày của cá nhám, cá nhám cũng là một trong những sinh vật có tốc độ tiêu hóa đứng hàng đầu, thông thường khi cá nhám ăn uống, khi cái đuôi cá còn ở ngoài miệng của nó, thì phần đầu của con cá kia đã mục nát ở trong dạ dày của nó.
Lâm Siêu móc ra tất cả các loại thịt quái vật ăn được ở trong nhẫn không gian ra ném vào trong miệng, chất dinh dưỡng có được sau khi bị dạ dày tiêu hóa tất cả đều bị cốt tủy hấp thu, nhanh chóng bổ sung năng lượng, chế tạo ra một lượng máu tươi mới.
Trong lúc Lâm Siêu đang liều mạng ăn uống thì đột nhiên nhìn thấy một đạo ánh sáng màu bạc xẹt qua tầm mắt.
Lâm Siêu vừa ăn vừa kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy có một chiếc chiến hạm màu bạc tàn tạ ở phía xa, đang xoay vòng vòng bay tới, tất cả các hệ thống vũ khí cùng với thân chiến hạm đều bị năng lượng cuồng bạo của hố đen xé rách đến vặn vẹo. Tàn tạ không thể tả, chỉ còn dư lại một bộ khung chiến hạm tơi tả.
"Đây là, chiếc chiến hạm Cự Nhân kia?" Lâm Siêu có chút kinh ngạc, đồng thời trong lòng khẽ chìm xuống. Chiếc chiến hạm cự nhân này là hy vọng rời đi khỏi đây duy nhất của hắn, giờ khắc này đã bị hố đen phá hủy nghiêm trọng như vậy, chưa nói tới việc ở nơi này không tìm được vật liệu chữa trị, mà cho dù có tìm được, cũng không có ai đủ trình độ để sửa chữa được một chiến chiến hạm Cự Nhân có trình độ khoa học kỹ thuật cao như thế này.
Ầm!
Dưới ánh nhìn của Lâm Siêu, chiếc chiến hạm Cự Nhân dần dần tan vỡ, nổ ầm ầm, tan rã thành vô số các mảnh vỡ, thân hạm hoàn toàn bị chia lìa làm mấy phần, trong đó còn có một ít mảnh vỡ ngổn ngang đang nhanh chóng bắn về phía của Lâm Siêu cùng với Thái Thản Vương.
Trong nháy mắt chiếc chiến hạm Cự Nhân này xuất hiện cho đến lúc bị phá hủy, vũng máu tươi Thái Thản Vương đã không còn lại được một nửa so với lúc ban đầu, hắn nhìn thấy các mảnh vỡ đang dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng được mà bắn về phía của hắn, phẫn nộ đến mức ngửa mặt lên trời rít gào, nhưng ở trong mảnh không gian hỗn độn tối tăm này, hắn căn bản không thể làm ra hành động gì để kịp né tránh. Liền bị một ít mảnh vỡ của chiếc chiến hạm xuyên thủng, làm cho một bộ phận máu tươi ở trong vũng máu tươi bắn ra, hắn còn chưa kịp ngọ nguậy tiến tới thu hồi lại, một chút ít máu tươi bị bắn ra ngoài kia đã bị hố đen triệt để thôn phệ.