← Quay lại trang sách

Chương 590 Người quen

Ngay vào lúc Lâm Siêu còn đang oán thầm thì, thanh niên cao gầy đã lấy từ trong người ra một kiện đồ vật, áp nó lên trên cánh cửa của đại môn Băng cung, răng rắc một tiếng, hai cánh cửa ở trước mặt của mấy người liền từ từ mở ra.

Lâm Siêu không ngờ được lần này hắn lại có thể tiến vào Băng cung một cách đơn giản như vậy, theo cánh cửa chậm rãi mở ra có thể nhìn thấy, đầu tiên đập vào trong tầm mắt của hắn, chính là một khuôn mặt tuyệt mỹ quen thuộc —— chính là Hắc Quả Phụ!

Ngay vào lúc Lâm Siêu nhìn thấy nàng thì nàng tựa hồ cũng có cảm ứng, tương tự quay đầu lại nhìn sang. Lâm Siêu khẽ cau mày, hắn dùng nguyên lý khúc xạ ánh sáng để tiến vào trạng thái ngụy ẩn thân, thuộc về thuật ẩn thân sơ cấp, cho dù vậy thì hắn cũng đã đem mùi, nhịp tim cùng với hơi thở tiêu trừ hết thảy, nếu như không phải là có năng lực hệ nhận biết hoặc là thiết bị cảm ứng, gần như hắn rất khó có thể bị nhận ra, thế nhưng Hắc Quả Phụ lại nắm giữ năng lực thời gian, có thể phát hiện được hắn cũng không có gì là lạ.

“Đôi mắt thời gian” có thể nhìn thấy được tương lai, cho dù Hắc Quả Phụ không cần dùng tới năng lực, sau khi tiến hóa cũng bị năng lực đồng hóa đôi mắt, cũng có thể nhìn thấy dấu vết tồn tại của Lâm Siêu.

Sau cánh cửa chính của Băng cung, chính là một đại điện trống trải, bên trong có một tòa tế đàn cổ xưa, ở trên tường có các bức điêu khắc tinh xảo, khắc các loại binh khí kỳ lạ cùng với phong cảnh thế giới cổ xưa, giờ khắc này ở trong đại điện ngoại trừ Hắc Quả Phụ mà Lâm Siêu có thể nhận thức, còn có vị thiếu nữ lang tộc cưỡi Cự Lang kia, cùng với bốn người có nam có nữ mà hắn chưa từng gặp bao giờ.

Theo cánh cửa lớn mở ra, những người này không hẹn mà cùng nhau quay đầu nhìn lại.

Bốn người nước Anh liền giật mình, giống như là không ngờ được ở địa điểm bảo tàng mà chỉ có bọn họ mới biết được, lại có người tới trước bọn họ, hơn nữa nhân số còn không phải chỉ có một người, mà là tận sáu người, điều này làm cho bọn họ không khỏi âm thầm sốt sắng.

"Ồ, vẫn còn có người đến sao?." Một thanh niên tóc vàng anh tuấn tùy tiện nở nụ cười nói, dùng ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới bốn người nước Anh, nụ cười càng tươi thêm mấy phần, nói: "Thật là thú vị."

Ánh mắt của Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ lang tộc chỉ đơn giản nhìn lướt qua bốn người nước Anh, lập tức chuyển ánh mắt lên trên người của Lâm Siêu cách đó mấy mét, Hắc Quả Phụ cười dài nói: "Đều là bạn cũ, không muốn đi ra gặp mặt hay sao?."

Lâm Siêu vẫn duy trì sắc mặt bình tĩnh, thu hồi lại ánh sáng ngụy trang, lộ ra thân hình, lạnh nhạt nói: "Ta không ngờ được các ngươi vẫn còn sống đấy."

Bốn người nước Anh nghe thấy ở phía sau lưng của mình đột nhiên xuất hiện một giọng nói, sợ bắn cả người lên, ngơ ngác xoay người lại nhìn tới. Sau khi nhìn thấy Lâm Siêu đứng cách mình chỉ năm, sáu mét ở ngoài thì khuôn mặt liền trở nên tái mét, giống như ăn phải ớt hiểm vậy vô cùng khó coi. Không ngờ được bốn người bọn hắn dĩ nhiên lại bị người ta theo dõi, hơn nữa còn bị người ta áp sát gần đến như vậy mà lại không thể phát hiện được cái gì.

Nếu như người này có ý định muốn giết bọn họ, chí ít khi tiến lên đánh lén liền có thể đánh chết một người trong bốn người bọn họ ngay lập tức. Điều này làm cho bọn họ lần thứ hai ý thức được, cao thủ ở bên ngoài thế giới thực sự còn rất nhiều.

Ngoại trừ bốn người nước Anh đang đứng ở bên ngoài, bên trong đại điện trống trải còn có bốn người khác, sau khi một người nam và một nữ trong bốn người này nhìn thấy Lâm Siêu đột nhiên xuất hiện, thì khuôn mặt liền biến sắc, nhưng rất nhanh hai người bọn họ liền ẩn giấu đi, chỉ có ánh mắt là trở nên âm trầm thêm mấy phần.

"Vị bằng hữu này có lẽ là nắm giữ năng lực ánh sáng đi, có thể vận dụng năng lực này xảo diệu đến như vậy, thực sự là một thiên tài." Thanh niên tóc vàng lúc trước khẽ cười khen ngợi Lâm Siêu.

Lâm Siêu liếc mắt nhìn hắn, khẽ gật đầu chào hỏi.

"Lúc trước không nhìn thấy ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã bị vị tội dân kia giết chết rồi chứ?." Hắc Quả Phụ hé miệng mỉm cười, nói: "Người trung quốc các ngươi có một câu ngạn ngữ đó là “đến sớm không bằng đến đúng lúc”, ngươi tới thật là đúng lúc, vừa vặn chúng ta đang ở đây tiến hành phân chia, ngươi liền đến, lần này phỏng chừng sẽ có người bị chen ra ngoài rồi." Bên trong lời nói đầy ý cười của nàng, mang theo ý tứ muốn gây xích mích rất rõ ràng.

Lâm Siêu vẫn duy trì vẻ mặt hờ hững, ánh mắt lướt qua mấy người bọn họ, sau đó liền tiến hành đánh giá đại điện trống trải, chỉ thấy ở sau lưng bọn họ có một tòa tế đàn trên đài cao. Có năm cái hộp to được dựng thẳng đứng lên, có hình dáng giống như quan tài cổ Ai Cập vậy, Lâm Siêu nhớ mang máng lúc xem qua tấm địa đồ của Hắc Quả Phụ, bên trong có ghi chép về nơi này, hơn nữa còn đặc biệt dùng dấu X màu đỏ để tiến hành đánh dấu.

Trong khi Lâm Siêu còn đang đánh giá tòa tế đàn, bốn người đứng ở phía bên trái nghe thấy lời nói của Hắc Quả Phụ, vẻ mặt khẽ thay đổi một hồi, trong đó có một nữ tử có khuôn mặt trắng bệt hơi cười gằn, nói: "Hắc Quả Phụ, ngươi biết người này sao, khẩu khí của người lại lớn như vậy, chỉ bằng vào hắn lại có thể chiếm một suất của chúng ta?"

Ba người còn lại đồng dạng cũng nhàn nhạt đánh giá Lâm Siêu, bao gồm cả thanh niên tóc vàng lúc trước cũng thu hồi lại nụ cười nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu. Mặc dù bọn họ đều nghe ra được ý tứ muốn gây xích mích không hề che giấu của Hắc Quả Phụ, mục đích chính là muốn bốn người bọn họ tranh cướp vị trí cùng với Lâm Siêu, đây là một phương pháp xúi giục rất đơn giản, nhưng khiến cho bọn họ chân chính chú ý chính là, người đàn ông này lại có đủ tư cách để cho Hắc Quả Phụ nhằm vào.

Phải biết, đây chính là sát thủ số một hiện tại của gia tộc Tri Chu, những người trêu chọc đến nàng, hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết, không có loại lựa chọn thứ ba.

Lâm Siêu nhìn thấy Hắc Quả Phụ đã thành công giúp mình kéo tới cừu hận, lạnh lùng nhìn nàng một cái, nếu như không phải cân nhắc đến vị tội dân Kronos vẫn còn ở trong tòa Băng cung này, thêm nữa ở trong kế hoạch tiếp theo của hắn còn phải cần một số lượng lớn cao thủ để làm việc cho mình, hắn sẽ không có một chút lưu tình nào trong nháy mắt đánh chết nàng, làm cho nàng ngay cả thời gian dùng năng lực thời gian của mình tiến vào một khoảng thời không khác cũng không có, bất quá, lấy tính cách cẩn thận của Hắc Quả Phụ, chắc chắn đã bố trí xung quanh người "Trường lực thời gian".

"Trường lực thời gian" cùng với "Trường lực giảm tốc" không hề giống nhau, giống như là năng lực Bất Tử cùng với năng lực tái sinh khác nhau vậy, "Trường lực thời gian" là trực tiếp ảnh hưởng trên phương diện thời gian, "Trường lực giảm tốc" chính là ảnh hưởng trên phương diện tốc độ, nhìn có vẻ như không có sự khác biệt, nhưng ở một vài phương diện lại có tính chất không giống nhau.