← Quay lại trang sách

Chương 606 Trái tim Chủ Thần

Trong lòng của Kronos xẹt qua vô số ý nghĩ: "Coi như là nhân bản phục chế ra đôi cánh, cũng cần phải có vô số tế bào mới có thể phục chế ra được, coi như là ta, cũng không thể có được bảo vật như vậy, lẽ nào, hắn là một quân cờ của một đại nhân vật nào đó?"

Nghĩ đến một ít động tác sau lưng của các kỷ nguyên trước, mặt mày của Kronos liền trở nên khó coi, ông ta càng xác định thêm về suy đoán của mình, bằng không chỉ bằng vào nhân loại của kỷ thứ năm, tuyệt đối không thể nào tự mình thu thập được cánh của Hắc Ban Thú, cho dù có là nhân bản phục chế, hay là kiện bảo vật có cấp bậc cao như cái vỏ ốc bảy màu, toàn là những bảo vật chỉ có thể ngộ không thể cầu!

Trong lúc Kronos còn đang trầm ngâm suy tư, Lâm Siêu cũng không hề dừng tay, liên tục ra quyền nện vào người của ông ta, đem thân thể của Kronos xuyên thủng ra mấy chục cái hố máu, sau đó để Anubis từ trong ngực của Kronos bào ra một khối thịt đẫm máu.

"Nhẫn không gian." Lâm Siêu mở ra một chiếc nhẫn không gian, ném khối thịt này vào bên trong, để cho khối thịt có ẩn chứa ý chí này, không có cách nào bò lại vào trong thân thể của Kronos. Đợi đến khi Anubis tiêu hóa xong cái đầu cùng với cánh tay, lại ném khối thịt này cho nó ăn, một lần ăn quá nhiều, rất dễ bị phản phệ.

Kronos phục hồi lại tinh thần, mặt mày tái xám, thân thể trong nháy mắt liền biến mất, thuấn di ra bên ngoài cách đó hai mươi mét, nhưng Lâm Siêu lúc nào cũng lưu ý ông ta, khi ông ta chuẩn bị "Súc lực" thuấn di thì lập tức lưu ý chu vi xung quanh, trong nháy mắt liền phát hiện được địa điểm mà ông ta chuẩn bị hiện ra, thả người lao vút đi.

Kronos vừa mới hiện ra, liền ăn nguyên một quyền của Lâm Siêu, xuyên thủng ra mấy cái hố máu ở trên lồng ngực, lập tức đổi quyền thành trảo, móc ra một khối thịt, nhanh chóng ném vào bên trong nhẫn không gian của mình.

"Ngươi!" Kronos phẫn nộ đến mức muốn nứt cả con mắt ra, mỗi một lần tổn thất một khối thịt, đều làm cho sức mạnh của ông ta bị suy yếu đi rất nhiều, cần phải thông qua tu luyện tâm linh cùng với ăn uống thật nhiều, mới có thể bù đắp lại, thế nhưng bởi vì ông ta trước đó đã lựa chọn đi theo con đường tội dân, cho nên không thể tiếp tục tu luyện tâm linh được nữa.

Lâm Siêu cũng không thèm nói chuyện với ông ta, mà yên lặng làm việc của mình.

Oành oành oành...

Thân thể Kronos bị một quyền của Lâm Siêu đánh bay ra phía sau, ông ta biết không thể để việc này tiếp tục xảy ra như vậy nữa, ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, trái tim kịch liệt co rút lại, không tiếc đánh đổi trái tim bị thương tổn, mạnh mẽ rút hết nguồn năng lượng ở trong cơ thể, sử dụng năng lực không gian của mình.

"Cầm cố vị diện!"

Vù ~!

Trong phút chốc, toàn bộ thế giới phảng phất như bị ngưng đọng lại.

Vô số tro bụi, hạt căn bản nhỏ li ti, đều bị đông cứng lại ở trong không trung, bao gồm cả cánh tay của Lâm Siêu đang ra quyền, ánh mắt, trái tim, máu tươi, hết thảy đều bị đông lại. Kỹ năng "Cầm cố vị diện!" có hiệu quả tương đồng giống như kỹ năng "Bất động" của năng lực thời gian!

Nhưng, kỹ năng mà Kronos lĩnh ngộ ra, tuyệt đối không phải chỉ là cầm cố đơn giản như vậy!

"Phá cho ta!"

Kronos tức giận gào lên một tiếng, giơ nắm đấm lên đánh vào lồng ngực của Lâm Siêu, trong nháy mắt liền xuất hiện một màn kỳ dị, thân thể của Lâm Siêu phảng phất như được tạo thành từ gốm sứ vậy, trong nháy mắt liền bị phá nát, nứt ra thành từng khối từng khối mảnh sứ, rơi lả tả xuống đất!

Hô ~

“Vị diện cầm cố” theo đó cũng được giải trừ, tro bụi, gió, các nguyên tố ở trong không khí cũng đều khôi phục lại chuyển động như bình thường.

Kronos nhìn các mảnh vỡ khắp nơi của Lâm Siêu, khẽ thở ra một hơi, có cảm giác như ở sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnh, ông ta tàn nhẫn nhìn đống mảnh vỡ ở dưới chân, nghĩ đến tình cảnh lúc trước Lâm Siêu có thể ghép lại cái đầu và thân thể, biết rằng cho dù Lâm Siêu có bị đánh nát bét như thế này, cũng không thể giết chết được Lâm Siêu, chỉ có thể tạm thời giảm bớt thế tiến công của Lâm Siêu mà thôi.

Vèo, ông ta xoay người nhanh chóng bỏ chạy, nhân cơ hội rời đi khỏi nơi này, trong lòng của ông ta tràn ngập sự cay đắng, đã từng có lúc, một chiêu này của ông ta từng làm cho vô số ác thú phải kinh sợ, bây giờ chỉ có thể dùng để thoát thân!

"Nhất định phải đem chuyện này bẩm báo cho Vương, những lão bất tử kia đã nhúng tay vào kỷ thứ năm, một trận chiến cuối cùng sẽ không xa nữa." Kronos nói thầm.

Răng rắc, vô số các mảnh vỡ ở dưới đất, chậm rãi tụ lại vào với nhau, khôi phục lại thành một khối máu thịt, sau đó khối máu thịt này chậm rãi ngọ nguậy, ngăn ngắn mấy hơi thở sau, liền khôi phục lại thành dáng dấp của Lâm Siêu.

"Đuổi theo!" Lâm Siêu nhìn dấu vết thuấn di của Kronos, giải trừ trạng thái khổng lồ, vỗ đôi cánh Hắc Ban Thú nhanh chóng đuổi theo, kẻ địch như vậy nhất định phải giết chết, chấm dứt hậu hoạn.

Thông qua thị giác vi mô, Lâm Siêu có thể nhìn thấy rõ ràng phương hướng mà Kronos chạy trốn, từ phía sau tòa Kim Tự Tháp thuấn di biến mất, hẳn là ông ta đã thuấn đi ra không gian ở bên ngoài.

"Không qua được." Lâm Siêu sầm mặt lại, nếu như tiếp tục truy sát, hắn nhất định phải từ nơi này đi ra ngoài, trở lại tòa đại điện trống trải kia, rồi tiến hành lần theo, nhưng nếu làm như vậy, Kronos đã sớm chạy mất không còn tăm hơi, hơn nữa lấy kinh nghiệm phong phú của ông ta, tuyệt đối sẽ không lưu lại bất kỳ một dấu vết nào để cho hắn lần theo.

"Ồ?" Bỗng nhiên, Anubis kinh ồ lên một tiếng, đưa ra một chiếc nhẫn màu bạc, nói: "Ở bên trong cánh tay của Kronos có chiếc nhẫn này, đây chính là chiếc nhẫn không gian mà ông ta đoạt được từ trong tay của tên nam tử mặc áo giáp màu đen kia."

Lâm Siêu còn đang cân nhắc có nên tiếp tục lần theo hay không, nghe vậy liền kinh ngạc, nhớ đến lúc trước Kronos đem chiếc nhẫn này cẩn thận từng li từng tí một chìm vào trong cơ thể để bảo vệ, không ngờ ông ta lại giấu nó ở trong cánh tay của mình, rồi bị hắn bẻ gẫy đưa cho Anubis ăn.

Lâm Siêu khẽ cau mày, đưa ý niệm tràn vào bên trong chiếc nhẫn không gian màu bạc này, quan sát khoảng không gian ở bên trong, vừa nhìn qua hắn liền choáng váng.

Chỉ thấy ở bên trong, có một trái tim đang nhảy thình thịch, một trái tim màu vàng óng đang toả ra sức sống dồi dào!!

"Trái tim của sinh vật thần tính?" Lâm Siêu ngây người trừng mắt nhìn.

Anubis nhìn thấy trái tim màu vàng óng, giật nảy cả mình, nói: "Khí tức thần tính ở trên trái tim này thật mạnh, chí ít cũng phải là cấp bậc chủ thần, hơn nữa còn là một vị Chủ Thần cực kỳ đáng sợ, lẽ nào Kronos chưa đem trái tim của ông ta nhét vào trong cơ thể? Không thể nào!"

Lâm Siêu lắc đầu nói: "Nếu như trái tim này không phải là của ông ta, vậy chắc hẳn là của một vị tội dân khác, bị giam cầm ở trong tòa Băng cung này."

"Có đạo lý." Anubis đăm chiêu nói: "Nơi này giam cầm trái tim của Kronos, như vậy có giam cầm thêm một trái tim của một vị chủ thần khác cũng sẽ không có gì là kỳ quái, à... Nếu như ta ăn đi quả tim này, tuyệt đối có thể làm cho cánh tay phải tiến hóa đến cấp độ Chủ Thần cực hạn, thậm chí còn có một tia khả năng nhỏ nhoi trở thành cánh tay của Thần Vương!"