Chương 616 Rời đi
Bé gái hì hì nở nụ cười, tiến đến ngồi bên cạnh thiếu niên, không biết là vô ý hay là cố tình, vị trí mà nàng ngồi vừa vặn cách xa thiếu niên một mét, ở bên trong mắt của các cường giả, phạm vi trong vòng một mét được gọi là "Tuyệt đối lĩnh vực", cũng chính là nếu như đi vào bên trong phạm vi này, sẽ hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Yến Luân đối mặt với ánh mắt thâm thuý của thiếu niên, toàn thân có cảm giác hơi mất tự nhiên, hắn nhắm mắt nói: "Ninh thủ trưởng, nhiệm vụ lần này đã thất bại, ta bụng làm dạ chịu, mời ngài trừng phạt!" Hắn biết tính khí của vị thiếu niên này, nếu như càng nguỵ biện trái lại sẽ bị trừng phạt càng nặng, nếu như chủ động nhận sai thường thường có khi sẽ không bị phạt.
Thiếu niên họ Ninh cười nhạt một tiếng, nói: "Không có gì, vừa nãy bộ phận trinh sát thông qua (Lưu Ảnh) xác nhận, Thân Xà trước khi chết đã nhìn thấy một người, là vị Lâm Chiến Thần gần đây có tiếng tăm không nhỏ kia, chết ở trong tay của người nọ, cũng không thể trách Thân Xà."
"Là tên tiểu tử kia sao?" Yến Luân hơi run rẩy, đồng thời trong lòng của hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm, mặc dù hắn đối với cái người tuổi trẻ được gọi là "Chiến Thần" này rất là xem thường, nhưng không thể không thừa nhận, so với trợ thủ đắc lực Thân Xà của hắn, người nọ còn muốn mạnh hơn mấy phần.
"Bất quá." Thiếu niên họ Ninh một lần nữa mở miệng, hơi giương mắt nhìn về hướng Yến Luân, ánh mắt thâm thúy như biển rộng, cười lạnh lùng, nói: "Làm bộ trưởng, ngươi ngay cả sức phán đoán cơ bản cũng không có, phái Thân Xà đi chịu chết uổng phí, không những không hoàn thành nhiệm vụ, còn làm tổn thất một cao thủ của tổ chức, ngươi cảm thấy ngươi còn thích hợp làm ở vị trí này hay sao?"
Toàn thân của Yến Luân chảy ra mồ hôi lạnh.
"Ninh thủ trưởng, ta..." Yến Luân vội vàng mở miệng, muốn nhận tội.
Thiếu niên họ Ninh chậm rãi giơ tay ngắt lời của hắn, cười nhạt một tiếng, nói: "Đại sự của tổ chức hiện tại vừa vặn đến giai đoạn quan trọng, lần này ngươi hãy tự mình đi làm đi, nếu như hoàn thành, chẳng những có thể bảo vệ được vị trí của ngươi, còn có thể lập được một đại công, nếu như thất bại... Vậy ngươi cũng không cần phải trở về nữa."
Yến Luân biến sắc mặt, không ngờ được thiếu niên lại nói tuyệt tình như thế, bình thường làm nhiệm vụ thất bại nhiều lắm chỉ bị cách chức, mà rơi vào hắn lại là trực tiếp chết, ngay cả là bộ trưởng như mình cũng không ngoại lệ, chẳng trách bộ trưởng ở dưới tay của thiếu niên này lại liên tiếp bị thay đổi!
"Ninh thủ trưởng, ngươi không phải nói Thân Xà gặp phải tiểu tử kia hay sao, phỏng chừng lại không lâu nữa, tên tiểu tử kia cũng sẽ trở về căn cứ của mình, mặc dù thuộc hạ tự nhận nếu như một đấu một sẽ không sợ hắn, nhưng bên cạnh hắn còn có rất nhiều cao thủ, một khi thuộc hạ bị hắn kiềm chế, quân đội của chúng ta cũng rất khó có thể công phá được căn cứ Tinh Thần!" Yến Luân nỗ lực kể ra nỗi khổ tâm ở trong lòng, cố gắng phản bác mệnh lệnh của thiếu niên.
Thiếu niên họ Ninh nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, nói: "Ngươi yên tâm, hắn sẽ không trở về được."
Yến Luân ngây người, lập tức ý thức được cái gì đó, tự tin nhất thời tăng mạnh lên, dùng sức gật đầu nói: "Đã như vậy, thuộc hạ liền yên tâm, vậy thì bây giờ thuộc hạ sẽ về chuẩn bị xuất phát."
"Đi thôi." Thiếu niên họ Ninh phất tay.
Chờ sau khi Yến Luân rời khỏi phòng làm việc, bé gái mới cười hì hì mở miệng nói: "Trữ ca ca, ngươi tại sao không trực tiếp nói cho hắn, bộ phận trinh sát sử dụng (Lưu Ảnh) nhìn thấy, không phải chỉ có một mình tên tiểu tử kia, mà còn có cả một vị Giác Tỉnh Giả nữa?"
Thiếu niên họ Ninh nghiêng đầu nhìn nàng, khóe miệng hơi nhếch lên, nói: "Loại sinh vật này dính đến cơ mật tối cao của Tổ chức Bàn Cổ chúng ta, hắn còn quá trẻ tuổi, còn không có tư cách để biết, nếu như lần này hắn ta thành công thu phục được căn cứ Tinh Thần, đúng là có thể để cho hắn biết được... bí mật khủng bố nhất ở trên thế giới này!"
Lần theo đường cũ đi về, Lâm Siêu mang theo hai người Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang từ con đường mà đám người Ngả Linh Na tiến vào đi ra, đáng nhắc tới chính là, Ngả Linh Na lúc trước bị Kronos đánh bay hôn mê, cũng còn chưa có chết đi, Lâm Siêu sau khi nhìn thấy liền thuận lợi mang nàng theo, giao cho mấy đồng bạn của nàng.
Mặc dù không lấy được bảo vật gì, thế nhưng chờ đến khi Ngả Linh Na tỉnh lại, tự nhiên sẽ nhớ lại tao ngộ mà nàng gặp phải, mặc dù nàng là chim hoàng yến ở trong lồng, cũng có thể hiểu được mình có thể còn sống sót chính là chuyện may mắn dường nào.
Sau khi rời khỏi cái hang động đen kịt, Lâm Siêu trực tiếp gọi ra đôi cánh Hắc Ban Thú, biết được hai nàng sẽ không chịu đi vào trong nhẫn không gian của mình, liền nói: "Nắm lấy ta."
Hai nàng liếc mắt nhìn nhau, Lâm Siêu dám để cho hai nàng áp sát vào người của hắn, nói rõ hắn cũng không lo lắng các nàng đánh lén, do đó cũng nói rõ rằng sức mạnh của bản thân Lâm Siêu, đã vượt qua các nàng quá nhiều quá nhiều, cho nên mới có sự tự tin cường đại như vậy.
Hai nàng thoáng chần chờ, lập tức từ hai bên trái phải ôm lấy Lâm Siêu, hai nàng đều không phải là người phương Đông, tự nhiên không hiểu được truyền thống "Thụ thụ bất thân" của người phương Đông, hơn nữa ở trong hoàn cảnh hiện nay, cho dù có là nữ nhân phương Đông, cũng đã không còn e ấp như trước nữa.
Lâm Siêu lòng như lửa đốt, thấy hai nàng đã ôm lấy người của mình, nhanh chóng lấy ra một cái la bàn, xác định phương hướng, hướng về phía nước Nga bay đi, chờ đến khi bay qua hết lãnh thổ của nước Nga, liền đến Hoa hạ.
Vèo!
Đôi cánh Hắc Ban Thú hơi vỗ một cái, không có cuồng phong xuất hiện, nhưng cảnh sắc ở trước mắt liền bị tụt về phía sau cực nhanh, hầu như không tới hai giây, toàn bộ hòn đảo Bắc Cực ở dưới chân liền hiện rõ ở trong tầm mắt, bao gồm cả đại dương xanh thẳm cùng với các tảng băng trắng phau, cũng được thu vào hết trong tầm mắt, ngoài ra, lấy thị giác siêu phàm của Lâm Siêu. Còn có thể ngờ ngợ nhìn thấy ở trên mặt tuyết có một số điểm đen giống như là con kiến, giống như một đội ngũ, đang từ bốn phương tám hướng đi về phía toà Băng cung.
"Có nhiều tổ chức nhận được tin tức như vậy?" Trong lòng của Lâm Siêu không khỏi kinh ngạc, lẽ nào các quốc gia ở thời đại trước đều biết sự tồn tại của Băng cung ở Bắc Cực?
Vèo.
Thoáng một cái, Lâm Siêu đã mang hai nàng rời đi khỏi băng nguyên, đi tới đại dương Bắc Băng Dương mênh mông, nước biển xanh thẳm, bọt nước trắng tinh, gió biển thổi tới nhè nhẹ, biển rộng ở dưới chân lâu lâu lại có một cái đuôi cá khổng lồ hiện ra, đều vượt qua thể tích của bất kỳ một loài cá nào ở thời đại trước.
"Không biết tỷ tỷ cùng với mấy người Vưu Tiềm đang ở đâu, có Bạch Tuyết ở bên cạnh, cơ hội sống sót sẽ có từ sáu đến bảy phần mười, chỉ mong mọi người đều không có chuyện gì." Lâm Siêu nhìn vùng viển ở dưới chân, lông mày dần dần nhíu lại, nghĩ thầm: "Chờ đến lúc trở về căn cứ, chuyện đầu tiên cần phải làm đó là chế tạo ra một cái tủ lạnh thật lớn để chứa vị Vực sâu nữ vương đời đầu, sau đó chính là toàn lực tập trung các Năng Lực Giả hệ nhận biết, đến Bắc Cực truy tìm tung tích của mấy người Bạch Tuyết."