Chương 630 Ba trăm người
Dù sao, cho dù cánh tay đã bị chém đứt hẳn, nhưng hắn biết bằng vào trình độ khoa học hiện này, vẫn có biện pháp có thể tái sinh khôi phục lại như cũ, nếu như bây giờ hắn ngu xuẩn đi giở trò, sẽ triệt để bị mất mạng, hắn hiện tại chỉ hy vọng mình có thể lấy công chuộc tội, cũng âm thầm nhắc nhở chính mình, về sau cố gắng chơi nữ nhân ít lại, bằng không sớm muộn gì cũng sẽ chết ở trên bụng của nữ nhân.
Trong lúc toàn bộ các nhà khoa học đang tập trung chế tạo tủ lạnh, thì căn cứ Viêm Hoàng cũng đang triệu tập Năng Lực Giả hệ nhận biết, nhanh chóng lên chiến xa chạy xuyên buổi trưa tới căn cứ Tinh Thần, bởi vì những năng lực giả này đa số đang thi hành nhiệm vụ ở chỗ khác, phải có thời gian triệu tập bọn họ trở về, cho nên mới chậm trễ như vậy.
Lần này căn cứ Viêm Hoàng phái ra tổng cộng gần ba trăm vị Năng Lực Giả hệ nhận biết, hơn nữa đều là cấp cao, đại đa số đều đã đạt đến trình độ cấp ba, có mười mấy người đã đạt đến trình độ cấp bốn, đã tiếp cận với mấy người cấp thấp trong thập đại chiến sĩ của căn cứ Viêm Hoàng.
Hứa Tư Lệnh quản lý căn cứ rất đơn giản, đầu tiên tự nhiên là bồi dưỡng ra mấy cường giả, thủ hộ căn cứ, tiếp theo chính là bồi dưỡng Năng Lực Giả hệ nhận biết, mặc dù trong chiến đấu, Năng Lực Giả hệ nhận biết có sức chiến đấu rất thấp, thế nhưng tác dụng hỗ trợ của bọn họ lại hơn Tiến Hóa Giả loại hình chiến đấu gấp mười lần, thậm chí là gấp mấy chục lần.
Giống như Năng Lực Giả (tiên đoán) nắm giữ năng lực mạnh nhất trong hệ nhận biết, chỉ cần một người liền có thể sánh ngang với một ngàn Tiến Hóa Giả loại hình chiến đấu.
Nhìn thấy ba trăm vị Năng Lực Giả hệ nhận biết kia, Lâm Siêu biết rõ, căn cứ Viêm Hoàng vì giúp đỡ bọn hắn, đã hi sinh rất nhiều hạng mục phát triển của căn cứ mình, thậm chí còn có một số nhiệm vụ cùng với thí nghiệm bị thất bại hoàn toàn, phần ân tình này, hắn âm thầm ghi nhớ ở trong lòng.
Nhân số của căn cứ Tinh Thần không nhiều, trong trận đại chiến trước đây chỉ mới có một vạn người, trong đó đại đa số đều là người già trẻ em chiêu mộ được ở ngoài vùng ngoại thành, đa số đều là tù binh của bạo dân, nam nhân và nữ nhân trẻ tuổi rất ít, trải qua căn cứ cật lực bồi dưỡng, cũng chỉ tạo ra được hơn hai trăm vị Tiến Hóa Giả đặc thù, cùng hơn hai ngàn vị Tiến Hóa Giả phổ thông.
Mà Tiến Hóa Giả phổ thông không có năng lực, ở bất kỳ một căn cứ nào cũng đều là bia đỡ đạn, chỉ thích hợp điều khiển vũ khí nóng tiến hành chiến đấu viễn trình, năng lực cận chiến của bọn họ cùng với quái vật cùng cấp mà nói, chính là chênh lệch giữa trời và đất, rất dễ dàng bị thuấn sát, trừ phi là một số người có kỹ thuật chiến đấu biến thái, mới có thể ra vùng hoang dã săn bắn.
Sau khi trận đại chiến kia kết thúc, có một lượng lớn dân cư chạy nạn cùng với khu dân cư tụ tập, các căn cứ loại nhỏ đều đi tới căn cứ Tinh Thần, muốn gia nhập vào căn cứ Tinh Thần, thế nhưng Phạm Hương Ngữ lại thực hiện theo nguyên tắc mà Lâm Siêu đã bàn giao, binh không cần nhiều, chỉ cần tinh.
Bởi vậy, đại đa số những người này đều bị sắp xếp ở ngoại khu của căn cứ Tinh Thần, trong đó có một ít người là Tiến Hóa Giả đặc thù, mới có tư cách được gia nhập vào biên chế nội thành của căn cứ Tinh Thần.
Bởi vậy, cho dù có bốn mươi vạn hay năm mươi vạn người đi tới, nhưng có thể gia nhập vào biên chế nội thành của căn cứ Tinh Thần lại rất ít, hiện nay tổng nhân số biên chế quân đoàn của căn cứ Tinh Thần, tổng cộng chỉ mới có hơn năm ngàn người, vẫn chưa tới 1 vạn, thế nhưng cùng với những khác căn cứ khác không giống chính là ở trong quân đoàn biên chế tất cả đều là Năng Lực Giả!
Còn hai ngàn vị Tiến Hóa Giả phổ thông lúc đầu kia, thì được chuyển từ trong quân đoàn vào đội ngũ hậu cần, phụ trách mọi công việc khác để vận hành căn cứ một cách lưu loát.
Hàn Phong chính là một thủ vệ phụ trách việc phòng thủ lớp tường thành ngoài cùng của căn cứ Tinh Thần, ở trong biên chế của căn cứ, hắn được xem như là một tiểu đầu mục, thủ hạ dưới trướng có mười hai người, tiền lương mỗi tuần là 20 đồng Tinh tệ (Tinh tệ: tiền do căn cứ Tinh Thân phát hành), nếu như dùng để mua đồ ăn, có thể mua được một túi ngũ cốc 25kg, hoặc là hai trăm lít nước uống, nếu như dùng để mua vũ khí, có thể mua được một cây súng cấp E cùng với ba trăm viên đạn xuyên giáp.
Cho dù sinh hoạt vẫn còn túng quẫn, hoàn toàn không thể so sánh được với sinh hoạt của một giám đốc như hắn ở thời đại trước, thế nhưng Hàn Phong lại phi thường quý trọng công việc này, bởi vì ở bên trong tận thế, có một trụ sở an toàn ổn định như thế này, còn có đồ ăn để lấp đầy bụng, đã là sự tình phi thường hiếm thấy.
Hơn nữa, Hàn Phong tin tưởng, chờ sau một thời gian nữa, lượng Tinh tệ mà hắn đang chậm rãi tích góp được, hoàn toàn có thể đủ cho hắn tiến hóa đến cấp bảy, cũng chính là cực hạn tiến hóa mà cao tầng đã nhắc đến, khi đó hắn cũng có thể nắm giữ được sức mạnh kinh khủng giống như vị Chiến thần đang thủ hộ căn cứ này.
Hắn phi thường chờ đợi đến ngày đó, vì thế hắn không giống như mấy người khác, sau khi tan việc thì đi đến quán bar xả Stress, hoặc là tìm một cô nàng nào đó để vượt qua đêm tối cô quạnh, trước đây ở thời đại trước hắn đã chơi đùa qua rất nhiều nữ nhân, bởi vì vậy bây giờ hắn có thể khống chế được nhu cầu này của mình.
Chỉ có điều, sau quãng thời gian mà tổ chức Bàn Cổ xuất hiện, hắn có chút rầu rĩ không vui, mặc dù mấy người ở cao tầng không truyền đến tin tức gì xấu, thế nhưng hắn vẫn mẫn cảm nhận ra được, chuyện lần này có chút không lạc quan, mặc dù hắn đã tận mắt nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng trong trận chiến thủ thành lần trước, hắn vẫn có một chút lo sợ bất an.
"Lão Hàn, làm sao gần đây người luôn trầm mặt, phải chăng là đang nhớ nhung một cô nàng nào đó?" Một trung niên cường tráng đầy cơ bắp tới vỗ vai hắn, cười ha hả nói.
Trong đáy mắt của Hàn Phong lóe qua một tia căm ghét, người trung niên này là thủ hạ của hắn, trước đây là một tên đồ tể, cực kì vô lại, mặc dù hắn biết rằng thân phận và công việc trước đây hiện tại chỉ là bọt nước. Nhưng hắn vẫn có chút xem thường một tên đồ tể, bình thản nói: "Hảo hảo làm tốt công việc của mình, đừng có nói nhiều."
Tên trung niên nhỏ giọng cười nói: "Lão Hàn ngươi cũng đừng có ngại ngùng nữa, nếu không thì để ta mời khách, nghe nói gần đây có một cô nàng mới tới, nghe nói trước đây nàng là người mẫu cơ đấy, bảo đảm sẽ làm cho ngươi đã nghiền."
Lúc này liền có một tên trung niên khác cười nhạo nói: "Lão Chu, ngươi quá ngây thơ rồi, hiện tại mới vào nghề, có cô nàng nào không nói chính mình trước đây là thiên kim tiểu thư, hoặc là người mẫu, hay là cái gì nữ tiếp viên hàng không, chúng ta lại không có cách nào đối chiếu được thân phận của các nàng, do cho đó các nàng mới ra sức thổi phồng, mà thân phận trước đây càng cao, giá cả lại càng cao, ngươi thật là ngốc nha."
Lão Chu vò đầu nói: "Ngươi nói cái này cũng đúng, bất quá, chúng ta đến đó không phải là để cho tâm trạng thoải mái hay sao, mặc kệ nó."