← Quay lại trang sách

Chương 636 Phản đồ

Khóe miệng của Phạm Hương Ngữ hơi vểnh lên, nói: "Đương nhiên, đó là lý do chúng ta cố ý không tiết lộ hai nguyên nhân mà căn cứ của chúng ta chế tạo tủ lạnh cùng với phái một lượng lớn nhân thủ tới Bắc Cực. Vừa nãy trong số những người này, đại đa số đều thật sự nôn nóng cùng với phẫn nộ, nhưng còn có ba người, đều hoàn toàn thờ ơ, mặt khác còn có hai người làm bộ nôn nóng, nhưng nhịp tim cũng với tốc độ lưu thông máu lại rất bình thường, không hề có nửa điểm buồn bực, bao gồm cả vị Diêu thủ lĩnh kia."

Hứa Tư Lệnh cảm khái nói: "Ý tưởng này của Lâm Siêu thật không tệ, chỉ là hơi hơi thăm dò một chút, liền có thể tìm ra ba tên phản đồ."

"Đúng đấy, ba người bọn họ không có ai có thể ngờ được, ở trong phòng họp rối loạn như vậy, lại còn có người lưu ý phản ứng thân thể của bọn họ, ngoài miệng nói cái gì cũng được, nhưng phản ứng của thân thể thì tuyệt đối sẽ thành thực." Phạm Hương Ngữ mỉm cười nói.

Hứa Tư Lệnh quay đầu sang nhìn nàng một cái, nghĩ thầm cho dù ba người bọn họ có cân nhắc đến vấn đề này. Cũng chắc chắn sẽ không nghĩ ra, sẽ có người có thể ở trong hoàn cảnh ồn ào như vậy, phân biệt ra được tốc độ lưu thông máu cùng với nhịp tim đập của từng người, coi như có là Năng Lực Giả hệ nhận biết đỉnh cấp, cũng rất khó có thể phán đoán chuẩn xác như vậy.

Nghĩ tới đây, ông ta không thể không lần thứ hai cảm thán, bên trong căn cứ Tinh Thần quả thực là ngọa hổ tàng long.

"Bọn họ đầu hàng cũng là chuyện bình thường, dù sao hiện tại người không sợ chết, đã không còn bao nhiêu." Hứa Tư Lệnh thở dài nói.

Phạm Hương Ngữ mỉm cười nói: "Có thể lý giải như thế, nhưng chúng ta sẽ không dung túng, chờ sau khi chiến đấu kết thúc, lại tìm bọn họ tính sổ, yên tâm, ta sẽ không để cho bọn họ có cơ hội phản kháng, ta sẽ không bởi vì mấy người nhu nhược này, mà để thủ hạ của bọn họ chết uổng phí, tổn hại sức mạnh của liên minh."

Hứa Tư Lệnh nhìn nụ cười của nàng, trong lòng cảm giác được một trận khí lạnh.

Thời gian trôi qua rất nhanh, rốt cuộc cũng đã đến ngày đại chiến.

Khi ánh bình minh ánh rạng đông từ trên tường thành soi sáng vào bên trong căn cứ, ngoại trừ mấy con Vương Thú khổng lồ có thể ngủ ngon, thì đại đa số bình dân cùng với binh lính bình thường đều thấp thỏm cả đêm, nhất thời liền trở mình đứng dậy rời khỏi giường, xoa xoa đôi mắt ảm đạm, đi ra bên ngoài, để gió mát thổi cho tỉnh táo.

Vào ngày hôm qua, các màn ảnh ở khu quảng trường cùng với ven đường của căn cứ Tinh Thần đã sớm báo động trước lần đại chiến này, đồng thời còn đưa lên hình ảnh thú triều đang cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng ùa về phía căn cứ Tinh Thần, để cho tất cả mọi người có thể nhìn thấy.

Cho dù lần thủ thành lúc trước cực kỳ thành công, nhưng khi nhìn thấy thú triều che kín bầu trời, đếm mãi không hết, thì mọi người đều bị cỗ khí thế hung bạo này chấn kinh, đặc biệt là bóng dáng to lớn chậm rãi di chuyển ở bên trong thú triều, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy nghẹt thở, vừa hưng phấn chờ mong, vừa sốt sắng thấp thỏm, không biết căn cứ Tinh Thần có thể lần thứ hai ngăn cản được đợt thú triều vô cùng vô tận này hay không.

Tối hôm qua Lâm Siêu ngủ rất ngon lành, hiếm khi được trở về trong căn cứ, hắn đương nhiên phải hảo hảo ngủ một giấc, thả lỏng tâm tình mấy tháng trời lao lực bôn ba, sau khi thức dậy, việc đầu tiên là hắn đi tới nhà bếp ăn sáng, lấy ra thực phẩm mà viện nghiên cứu mới chế tạo ra cho tầng lớp cao tầng bồi bổ thân thể, là do máu tươi của quái vật cấp cao với các loại thực vật đặc thù tạo thành, một bình nhỏ liền có thể đáp ứng được nhu cầu một ngày cho các Chiến sĩ cấp cao.

Thể chất của Lâm Siêu đã vượt qua những Chiến sĩ cấp cao (cấp ba hoặc cấp bốn) trong mắt của các nhà khoa học gia này quá nhiều, phải uống tới năm, sáu bình dinh dưỡng này, mới có cảm giác no bụng, sau đó lại tiếp tục lấy thịt nướng quái vật ra ăn, mới cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn.

Sau khi ăn sáng xong, Lâm Siêu nhìn thấy màn hình tivi ở trong phòng khách phát lên tin tức, tổ chức Bàn Cổ đang xua đuổi thú triều từ bốn phương tám hướng về phía căn cứ Tinh Thần, phỏng chừng không quá nửa giờ nữa, sẽ tới căn cứ Tinh Thần, động tĩnh lớn như vậy, tổ chức Bàn Cổ muốn giấu cũng giấu không được.

"Bọn họ dùng máy bay cùng với Năng lực giả (lôi điện), ở trên không trung dùng đạn dược xua đuổi thú triều, phía trước lại có người dụ dỗ, dẫn dụ quỹ tích di chuyển của thú triều, không ngờ được một biện pháp đơn giản như vậy, lại có thể tạo ra tác dụng to lớn không thể tưởng tượng được, thật là tiến bộ mà." Lâm Siêu không khỏi cảm thán một câu.

Đứng lên khỏi bàn ăn, Lâm Siêu lấy ra thanh cổ thương, chỉ còn dư lại một nửa thân thương, đây là vũ khí linh năng được lưu truyền từ thời cổ xưa, nhưng hắn còn chưa phóng thích ra được linh năng của nó, đã bị Thái Thản Vương bẻ gẫy làm đôi.

"Mình sử dụng nó lâu như vậy cũng không thể phóng thích ra linh năng, phỏng chừng là do linh năng đã trải qua một lần hư hao quá nghiêm trọng, không ngờ được đến khi rơi vào tay ta, còn chưa khôi phục lại hào quang ngày xưa, đã bị bẻ gẫy." Lâm Siêu xoa xoa thân thương, cảm giác lạnh lẽo nhưng vô cùng quen thuộc, giống như là một lão bằng hữu nhiều năm vậy.

"Hãy ngủ một giấc thật tốt đi, nếu như ta tìm được vật liệu thích hợp, chắc chắn sẽ đúc lại ngươi, khôi phục lai tư thái hào hùng của ngươi ngày xưa." Lâm Siêu dùng ánh mắt ôn nhu nhìn thanh cổ thương, sau đó liền bỏ nó vào chiếc nhẫn không gian chứa vũ khí của mình, rồi hướng ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn xuống kiến trúc chằng chịt ở phía dưới, kéo dài tới lớp tường thành bao quanh nội thành, đồng thời còn tiếp tục lan đi, cho tới khi nhìn thấy khu ngoại thành bên ngoài lớp tường thành ngoài cùng.

"Mau tới đi..."

Ở căn cứ Tinh Thần, bên trong tầng tháp của bộ trinh sát.

"Tề Phàm, thú triều còn bao lâu nữa sẽ đến?" Hùng Tiểu Tiểu ngửa đầu lên nhìn hình ảnh dọa người ở trên màn hình, trầm giọng hướng về phía một người trung niên đang dùng ngón tay gõ lạch cạch trên bàn phím vi tính.

Hùng Tiểu Tiểu mặc một bộ nữ tây phục màu đen, ống tay cùng cổ áo có các sợi tơ nạm vàng, ngực và vai, cùng với ống tay đều có dấu hiệu của căn cứ Tinh Thần, đây là đồng phục do Phạm Hương Ngữ tự mình thiết kế chuyên môn cho các chiến sĩ của căn cứ Tinh Thần, nhìn chất liệu như là vải vóc, kì thực lại có tính dẻo dai đàn hồi rất tốt.

Trên bả vai của nàng có hai viên lục giác, đại diện cho thân phận của nàng, đốc trưởng bộ trinh sát.

"Rốt cục cũng đã tính toán ra được rồi!" Người trung niên bỗng nhiên nắm chặt quyền lại, hưng phấn ngẩng đầu lên nói: "Thú triều di chuyển với tốc độ là 115km/h, từ vị trí hiện nay của chúng nó, thời gian đi tới vùng ngoại thành là 46 phút, đến lớp tường thành ngoài cùng của căn cứ Tinh Thần là 44 phút."

Khuôn mặt của Hùng Tiểu Tiểu trở nên lạnh lùng, dùng tốc độ nói nói thật nhanh: "A Hắc, ngươi đem tin tức này bẩm báo cho Phạm thủ lĩnh, Mèo Mập, ngươi dùng máy bay trực thăng thống kê số lượng cùng với loại hình quái vật trong thú triều, Tề Phàm, ngươi phụ tá Mèo Mập."

"Vâng!"

"Vâng!"