← Quay lại trang sách

Chương 680 Hậu duệ Viêm Hoàng

Phạm Hương Ngữ nhún vai nói: "Ta suy đoán, tổ chức Bàn Cổ này rất có khả năng chính là hậu duệ của nền văn minh Viêm Hoàng, dù sao, nghe ngươi nói đến gia tộc Tri Chu cùng với lang tộc, ta phỏng chừng lai lịch của bọn họ cũng gần như vậy, bằng không không thể giải thích được, tại sao bọn họ biết được tai nạn sẽ đến, hơn nữa đối với các di tích và tội dân, tựa hồ như cũng có chút hiểu rõ."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, trong lòng cũng nghĩ như vậy, bất quá muốn nghiệm chứng chính xác, phải đi một chuyến tới di tích Viêm Hoàng, thăm dò xem thân phận "Viêm Long" là cái gì.

"Có biết toạ độ di tích Viêm Hoàng bọn họ nắm giữ ở đâu không?" Lâm Siêu hỏi.

"Đương nhiên là biết." Khóe miệng của Phạm Hương Ngữ cong lên nở nụ cười, nói: "Bây giờ phải nói là chúng ta nắm giữ mới đúng, vị trí ở phía bắc Thượng Hải, nếu như ngươi muốn đi, ta sẽ đưa cho ngươi bản đồ cụ thể."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, tạm thời hắn còn chưa muốn đi, sự tình hắn cần phải xử lý quá nhiều, lập tức hỏi Phạm Hương Ngữ một vấn đề khác: "Nguồn năng lượng gien của những con Vương Thú lúc trước ta giết chết kia, đã tách ra ngoài cơ thể của chúng nó hết chưa?"

"Đã tách ra hết." Phạm Hương Ngữ nhìn Lâm Siêu, hỏi: "Tổng cộng có ba mươi sáu viên, ngươi muốn dùng hay sao?"

Lâm Siêu gật đầu nói: "Hiện tại ta đang cần, mang đến tất cả cho ta, còn thi thể của Vương Thú, chọn cho ta hai con nhiều thịt nhất, lọc hết thịt ra chế biến thành thịt khô mang đến cho ta, còn những phần còn lại thì ngươi tự xử lý." Bằng vào thể chất của hắn bây giờ phải ăn thịt của quái vật cấp Lĩnh Chủ hoặc là Vương Thú, thì mới có thể lấp đầy bụng được.

"Không thành vấn đề, có huyết nhục của những con Vương Thú này, ta cũng có thể tiến hóa đến cấp bảy, thậm chí là đạt đến cực hạn." Phạm Hương Ngữ nhe răng nở nụ cười, có mấy phần chờ mong.

Lâm Siêu liếc nhìn nàng một cái, hỏi: "Ngươi tiến hóa đến cấp cao như thế, vẫn không nhận được thêm năng lực khác hay sao?"

"Đương nhiên là có." Phạm Hương Ngữ nở nụ cười thần bí, nói: "Về sau đến lúc cần dùng, ngươi sẽ biết, ta rất là mạnh đó!"

Tuy rằng khẩu khí của nàng giống như là đang đùa giỡn, nhưng Lâm Siêu cũng không có nghi vấn gì, mỗi một vị bên trong các kẻ chi phối xác thối ở kiếp trước đều là những nhân vật có thể che trời, thống trị các châu lục, đã từng có vô số anh hùng nhân loại, muốn đi tới đánh giết các nàng, nhưng bất kể là ám sát, hay là mai phục, đều hoàn toàn vô dụng, bất kể là năng lực kỳ lạ cỡ nào, sau khi tiến vào bên trong pháo đài của các nàng, không một ai có thể trở ra được.

"Nói đến mới nhớ, ngươi có biết đám Vương Thú còn lại đi nơi nào hay không?" Lâm Siêu nghĩ đến những con Vương Thú đã chạy trốn kia, nói: "Gần một trăm con Vương thú này tổ chức Bàn Cổ thu được ở trong di tích nào?."

Phạm Hương Ngữ nói: "Đám Vương Thú này được bọn họ gọi là 'Thanh Vũ thú đoàn', ở sau lưng bọn họ còn có một vị tội dân, gọi là 'Vũ đại nhân', tên đầy đủ của tên tội dân này phỏng chừng chỉ có thủ lĩnh của bọn họ mới biết, mà những con Vương Thú kia tất cả đều là bộ hạ của vị tội dân này, vào thời điểm công thành, vị tội dân này mới tạm thời trao quyền điều động cho vị Bạch Sí kia, sau đó vị tội dân này liền trở lại bên trong một phân bộ đợi kết quả, hiện tại tổng bộ của tổ chức Bàn Cổ đã bị huỷ diệt, khẳng định đã kinh động đến vị tội dân này, phỏng chừng hắn đã mang theo đám Vương Thú chạy trốn."

"Lại còn có thêm một tên tội dân?" Ánh mắt của Lâm Siêu không khỏi ngưng lại.

Phạm Hương Ngữ thấy ánh mắt nghiêm trọng của hắn, cười nói: "Đừng lo lắng, vị tội dân kia tựa hồ như có kiêng kỵ gì đó cho nên không tiện đi ra, tổ chức Bàn Cổ đối với hắn mà nói, chỉ là một con cờ, phỏng chừng bây giờ chúng ta đến tấn công các phân bộ còn lại của tổ chức Bàn Cổ, bất quá cũng chỉ có thể bắt được tên Bạch Sí kia, còn đám Vương Thú chắc hẳn đã bị tên tội dân kia dẫn đi chỗ khác rồi."

Phạm Hương Ngữ bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, ngừng một lúc rồi mới nói tiếp: "Nói đến vấn đề này, ngươi có biết tại sao tổ chức Bàn Cổ trước tiên không tấn công liên minh Phương Đông, mà lại lựa chọn chúng ta để khai đao trước hay không, lúc trước ta cứ tưởng là đầu óc của bọn họ không bình thường, bây giờ mới biết, bọn họ điều tra được ở bên trong liên minh Phương Đông, cũng có một tồn tại cực kỳ đáng sợ, ngay cả vị tội dân kia cũng vô cùng kiêng kỵ, cho nên mới lựa chọn tấn công chúng ta trước tiên."

Trong lòng của Lâm Siêu chợt tỉnh ngộ, cuối cùng cũng coi như đã nghĩ thông suốt được điểm này, khẽ cau mày lại, căn cứ theo tình báo mà bộ trinh sát điều tra ra được, thủ lĩnh Tân Nguyệt nữ vương của liên minh Phương Đông, kỳ thực chính là vị nữ tử thông tuệ được gọi là Triệu Băng Băng kia, chẳng lẽ ở sau lưng của nàng cũng có tội dân ở trợ giúp? Hơn nữa còn so với tội dân của Kỷ thứ hai còn đáng sợ hơn... là tội dân Cự Nhân đời đầu?

Trầm tư trong chốc lát, Lâm Siêu mới chậm rãi nói: "Cái liên minh Phương Đông này ngươi không cần phải phái người tới thăm dò, trước tiên cứ để ta đi đến đó một chuyến cái đã."

"Có thể hay không là quá mạo hiểm?" Phạm Hương Ngữ cau mày hỏi.

Cảm nhận được sự quan tâm của nàng, Lâm Siêu khẽ lắc đầu, đột nhiên hỏi: "Nhóm người đi tới Bắc Cực còn chưa truyền tin tức về hay sao?"

Phạm Hương Ngữ lắc đầu thở dài nói: "Không có, Bắc Cực quá lớn, phỏng chừng còn phải cần thêm một khoảng thời gian nữa."

Sắc mặt của Lâm Siêu trở nên âm trầm, tâm tình có chút không vui, nói: "Cái tủ lạnh kia sao rồi, đã chế tạo xong chưa?"

"Cái tủ lạnh này đã làm sắp xong rồi." Phạm Hương Ngữ nói: "Theo như viện nghiên cứu nói, qua một ngày nữa là có thể chế tạo xong."

"Nói bọn họ đẩy nhanh tiến độ." Lâm Siêu xoa xoa huyệt thái dương, nói: "Trước tiên đem nguồn năng lượng của đám Vương Thú kia đưa cho ta."

"Ừm." Thấy tâm tình của Lâm Siêu không tốt, Phạm Hương Ngữ cũng không nhiều lời nữa, ra lệnh cho thanh niên đeo vòng tai đi lấy nguồn năng lượng gien.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Siêu nhớ tới lúc hắn giết cô nàng nắm giữ năng lực (không gian) của tổ chức Bàn Cổ kia, từ trên người của nàng lấy được một cái nhẫn không gian, bên trong có chứa một lượng lớn nhân viên nghiên cứu khoa học của tổ chức Bàn Cổ, lúc này mới lấy ra chiếc nhẫn không gian đó, ném cho Phạm Hương Ngữ, nói: "Giao cho ngươi xử lý."

Ở một nơi nào đó trên Hoa Hạ.

Bên cạnh một hồ nước, có hai bóng người đang đứng một trước một sau, nơi này không khí vừa nóng vừa khô, nhiệt độ khoảng chừng phải đạt đến bảy mươi, tám mươi độ, nhiệt độ ở dưới mặt đất gần như đạt tới nhiệt độ sôi của nước, nơi này không hề có dấu chân của nhân loại, quái vật cũng không thấy, trước kia có một đám xác thối ở đây, nhưng chúng nó chưa tiến hoá đến được cấp độ có thể chịu được nhiệt độ cao, vì vậy liền bị nhiệt độ ở trên mặt đất đốt thành tro tàn.

"Viện trưởng, tổng bộ đã bị phá huỷ, mấy cái phân bộ khác phỏng chừng cũng sẽ nhanh chóng bị căn cứ Tinh Thần diệt trừ, bây giờ chúng ta phải đi đâu?"