Chương 699 Khe nứt
Thân thể to lớn của con cá sấu bị mất thăng bằng, ngã nhào xuống mặt đất, tạo thành một tiếng nổ vang, cảm nhận được nửa người dưới đang bị nhấc lên khỏi mặt đất, trong lòng của nó có một tia sợ hãi, vội vàng ra sức giãy dụa, móng vuốt duỗi ra cào lên trên mặt đất, muốn bấu víu vào cái gì đó, nhưng ở trên ngọn núi này chỗ nào cũng đều là rừng cây, không có tảng đá nào cả, móng vuốt của nó chỉ có thể cào lên mặt đất tạo ra từng khe nứt, nhưng không có cách nào bắt được đồ vật gì.
Thoáng chốc, thân thể của con cá sấu to lớn đã bị Lâm Siêu nhấc lên giữa không trung, cách mặt đất cao mấy chục mét. Khiến cho đàn quái vật tùy tùng ở xung quanh con cá sấu to lớn cảm thấy hoảng sợ, một mảnh rối loạn, thế nhưng cũng không có con nào dám mạo muội tiến lên.
Lâm Siêu cũng không ngừng lại, mà tiếp tục hướng lên trên cao bay tới.
Con cá sấu to lớn nhìn thấy mặt đất càng ngày càng xa, không thể che giấu được sự sợ hãi ở trong lòng nữa, lấy thể trọng nặng nề của nó mà ngã xuống từ một độ cao quá cao, tuyệt đối sẽ bị trọng thương, nó vội vàng vặn vẹo cái đuôi, liều mạng giãy dụa.
Lâm Siêu ôm chặt lấy cái đuôi của nó, trong nháy mắt liền bay lên đến độ cao sáu, bảy trăm mét, nếu như dùng thị giác của người bình thường, ở một độ cao như vậy đã rất khó có thể thấy rõ được ở bên dưới có cái gì.
Đạt đến độ cao này thì con cá sấu to lớn liền đình chỉ việc giãy dụa, e sợ cái đuôi của mình trượt khỏi bàn tay của Lâm Siêu, một khi ngã xuống, thì không những bị trọng thương, mà phỏng chừng ruột gan đều bị phá nát.
Vèo!
Cảm nhận được thân thể của con cá sấu to lớn ở trong tay thành thật không giãy dụa nữa, Lâm Siêu vẫn không hề đình chỉ việc bay lên, nửa phút sau, hắn đã bay lên không trung cách mặt đất 4000 mét, ở nơi này đã có thể nhìn thấy không ít mây mù.
Lâm Siêu chậm rãi dừng lại, hướng về con cá sấu to lớn ở trong tay nói: "Biết tại sao ta muốn mang theo ngươi bay lên tới đây hay không?"
Con cá sấu to lớn đại não bị sung huyết, choáng váng liên hồi, nghe được lời nói của Lâm Siêu, sợ bắn cả người lên, gầm lên thảm thiết nói: "Buông tha ta, về sau ta sẽ không ăn thịt nhân loại các ngươi nữa."
Lâm Siêu nhẹ nhàng nở nụ cười, nói: "Ngươi đã tiến hóa đến giai đoạn này, không biết đã ăn thịt bao nhiêu người rồi, nhưng thực sự là ta cũng không muốn giết ngươi, người có đồng ý làm vật cưỡi của ta không?"
"Vật cưỡi?" Con cá sấu to lớn cố nén cảm giác nôn mửa ở trong bụng truyền ra, gầm nhẹ nói: "Cái gì là vật cưỡi?"
Lâm Siêu kinh ngạc nói: "Trí thông minh của ngươi tựa hồ so với Vương Thú bình thường thấp hơn rất nhiều a, vật cưỡi chính là ngươi phải thần phục với ta, giống như là đám quái vật ở dưới kia thần phục ngươi vậy."
Con ngươi của con cá sấu to lớn hơi xoay chuyển, gầm nhẹ nói: "Được, thần phục thì thần phục."
Lâm Siêu nhìn thấy con ngươi chuyển động của nó, không khỏi khẽ mỉm cười, nói: "Ngươi tựa hồ như vẫn chưa đủ trung thành." Hắn vỗ đôi cánh một cái, tiếp tục bay lên trên cao.
Con cá sấu to lớn hoảng sợ quát to: "Ta đồng ý, ta đồng ý, cầu xin ngươi hãy để cho ta hạ xuống mặt đất."
Bên trong mắt của Lâm Siêu lộ ra một tia thoả mãn, nói: "Như ý muốn của ngươi, cho ngươi hạ xuống." Đôi cánh của hắn bỗng nhiên đình chỉ vỗ, thân thể đột nhiên trầm xuống, phảng phất như là một chiếc chiến hạm từ không trung rơi xuống.
Con cá sấu to lớn hoảng sợ rít gào, lớp vảy trên toàn thân dựng thẳng lên, ưỡn ẹo thân thể muốn làm giảm tốc độ rơi xuống.
Đến khi rơi xuống độ cao 100 mét, Lâm Siêu buông lỏng cái đuôi của nó ra, cách bảy, tám mét độ cao thì hoàn toàn thả cái đuôi của nó ra, trên mặt đất ngay lập tức truyền ra tiếng nổ vang, phảng phất như là có một khỏa thiên thạch va chạm vào mặt đất vậy, ngọn núi nứt toác ra, chấn động mãnh liệt khiến cho mặt đất ở dưới chân ngọn núi khẽ lay động, giống như là đang có một trận động đất vậy.
Ầm ầm ầm!
Ngọn núi vỡ nát, nứt ra một cái khe rộng hai, ba mét.
Từ bên trong khe nứt phụt lên muồn luồng khí nóng rực, có nhiệt độ hơn cao hơn một trăm độ, nếu như là người bình thường đang ở đây, bị luồng khí nóng rực này thổi qua, trong nháy mắt sẽ bị bỏng chết.
Lâm Siêu kinh ngạc nhìn vào khe nứt ở trên ngọn núi, bên trong sâu không thấy đáy, có một lượng lớn nhiệt khí không ngừng phun ra, liên tưởng đến nhiệt độ cao ở trên mặt đất sau khi tai nạn xảy ra, Lâm Siêu lập tức có ý nghĩ muốn đi vào lòng đất tìm tòi thực hư.
Bất quá lúc này, Lâm Siêu cần phải thu thập con cá sấu to lớn này cái đã, quy thuận trên đầu môi tự nhiên là không thể tin được, mà trên người của hắn cũng không có trái cây Tường Vi, chỉ có thể mang nó trở về căn cứ, để cho viện nghiên cứu khoa học chế tạo ra thiết bị ràng buộc nó, giống như căn cứ Viêm Hoàng gắn trang bị tự bạo vào trong cơ thể của thập đại Chiến Sĩ vậy.
Ở kiếp trước, Lâm Siêu đã từng thấy các căn cứ cỡ lớn, sau khi bắt giữ quái vật, liền dùng một loại trang bị đặc thù gắn vào trong thân thể của quái vật để khống chế, điều khiển chúng nó đi chiến đấu cho căn cứ của mình.
Bất quá, làm như vậy vẫn có nguy hiểm nhất định, một khi quái vật phát điên lên, không muốn sống nữa, đến lúc đó trang bị đặc thù tự bạo cũng mất đi tác dụng ràng buộc, trong tình huống nhân khẩu dày đặc ở trong căn cứ, sẽ tạo thành sự hỗn loạn cùng với thương vong to lớn. Mặc dù sau này các căn cứ cỡ lớn này phát minh ra trang bị đặc thù có thể khống chế sóng điện não, có tính an toàn cao hơn rất nhiều, thế nhưng nhược điểm của loại trang bị này chính là sẽ làm cho quái vật hoạt động một cách rất máy móc, sức chiến đấu bị giảm mạnh.
Lâm Siêu tin tưởng, dưới sự uy hiếp vừa nãy, con cá sấu to lớn này trong một thời gian ngắn sẽ không dám tạo phản, sau khi trở về căn cứ chỉ cần dùng trang bị tự bạo là có thể khống chế được nó, chờ đến khi hắn tìm được trái cây Tường Vi, liền có thể triệt để thu phục nó cho để cho căn cứ sử dụng, dù sao, sức chiến đấu của con Vương Thú này bùng nổ ra lúc trước, đã sánh ngang với cấp mười một, tuyệt đối là một tồn tại mạnh mẽ trong thời điểm hiện nay!
Bất quá, cách chiến đấu cùng với trí thông minh của nó cũng không giống ai, so với Vương Thú bình thường đơn giản hơn rất nhiều.
"Về sau liền gọi ngươi là tiểu hồng." Lâm Siêu nhìn lướt qua tầng vảy đỏ ngòm trên người của nó, nói: "Hiện tại, ngươi tạm thời vào nơi này ở, chút xíu nữa ta sẽ thả ngươi ra." Hắn lấy từ trong người ra một cái nhẫn không gian, dùng ngón tay ra hiệu cho nó đi vào.
Con cá sấu to lớn từ dưới đất bò dậy, bên trong mắt lộ ra sự giận dữ cùng với căm hận. Nhưng vừa nghĩ tới một màn ở trên bầu trời vừa nãy, trong lòng nó liền cảm thấy run rẩy, không cam lòng gầm nhẹ một tiếng, hướng về chiếc nhẫn không gian bò vào.
Chờ con Vương Thú cá sấu tiến vào bên trong nhẫn không gian, Lâm Siêu liền đóng lại nhẫn không gian, sau đó hướng về khe nứt cách đó không xa nhảy vào, giơ tay tạo ra một quả cầu ánh sáng, soi sáng không gian bên trong khe nứt.