← Quay lại trang sách

Chương 701 Cạn lời

Lâm Siêu khẽ nhíu mày, để cho con Vương Thú cá sấu đi xung quanh tìm kiếm một phen, nơi này có một ít vết chân to lớn hỗn loạn, Lộ Lộ điều tra không sai, quả thật là có Vương Thú đã từng hoạt động ở đây.

Lâm Siêu nhảy đến trước một vết chân, đưa tay sờ vào bùn đất, sau đó nằm trên mặt đất ngửi một cái, mùi của con Vương Thú này lưu lại rất nhạt, hắn chỉ có thể đứng dậy, chỉ huy con Vương Thú cá sấu tiếp tục đi tìm mục tiêu kế tiếp.

Anubis nhìn thấy cử động của Lâm Siêu, hỏi: "Nó đã di chuyển đi nơi khác rồi à?"

Lâm Siêu gật đầu, con Vương Thú này có lẽ có trí thông minh không thấp, đã sớm rời khỏi nơi này, hơn nữa nó đã rời khỏi nơi này được 2, 3 ngày rồi.

"Tăng tốc độ lên." Lâm Siêu vỗ một cái vào đỉnh đầu của con Vương Thú cá sấu nói.

Con Vương Thú cá sấu bất mãn gầm nhẹ một tiếng, bốn chân nhanh chóng súc lực, bắn mạnh về phía trước, dọc theo đường đi thân thể của nó kịch liệt xóc nảy, tựa hồ như là cố ý muốn hất rơi Lâm Siêu ra ngoài vậy.

Lâm Siêu cười nhạt một tiếng, khống chế bắp thịt toàn thân, vững vàng ngồi trên đỉnh đầu của nó, giống như một cây đinh ngồi yên không nhúc nhích.

Sau khi chạy hết tốc lực hơn mười phút, con Vương Thú cá sấu rốt cục đã tiêu hao hết thể lực, tốc độ nhanh chóng giảm xuống, há miệng thở hồng hộc, sau khi chạy được một đoạn lại dừng lại há miệng thở dốc một trận.

Lâm Siêu khẽ cười nói: "Chịu phục chưa?"

Nghe nói như thế, con Vương Thú cá sấu giống như là bị kích thích, gầm nhẹ lên một tiếng rồi giang bốn cái chân ra tiếp tục chạy, chỉ là không chạy được bao xa, tốc độ liền dần dần giảm xuống, từ chạy nhanh đến chạy chậm, lại từ chạy chậm đến bò chầm chậm, cuối cùng trực tiếp nằm yên trên mặt đất, giống như người chết chìm như vậy há to miệng ra, liên tục thở dốc.

"Chỉ có chút bản lãnh này thôi sao?" Lâm Siêu cười nói.

Bên trong mắt của con Vương Thú cá sấu lộ ra vẻ tức giận, lúc trước chiến đấu cùng với Lâm Siêu, nó đã triển khai ra năng lực của chính mình, cái năng lực kia tiêu hao thể năng rất nhiều, hơn nữa ngày hôm nay nó đã liên tục chạy cả một buổi chiều, thể năng đã không còn lại bao nhiêu, nếu không phải vì Lâm Siêu khiêu khích nó, dựa vào sự phẫn nộ gắng gượng, nó đã sớm tìm một chỗ nào đó nằm xuống ngủ say rồi.

Lâm Siêu thấy nó không đáp lời nữa, khẽ mỉm cười, nói: "Nhanh lên một chút, chờ đến khi xong việc, ta sẽ dẫn ngươi đi ăn một bữa ăn ngon."

Con Vương Thú cá sấu nghe vậy mắt liền trở nên sáng ngời, lập tức gầm nhẹ hai tiếng, sau đó mới chậm rãi bò lên, tiếp tục hướng phía trước chạy đi, tốc độ từ chầm chậm sang nhanh, cuối cùng khôi phục lại tốc độ như lúc bình thường.

Đến bảy giờ tối thì Lâm Siêu rốt cục cũng tìm tới được địa bàn của hai con Vương Thú còn lại.

Một con trong đó từ lâu đã rời khỏi địa bàn của mình, không rõ tung tích, hơn phân nửa là nó có trí thông minh không tệ, từ trên Tinh Võng biết được kế hoạch của Lâm Siêu, vì lẽ đó đã sớm chạy trốn.

Lâm Siêu cũng chỉ có thể bỏ qua nó, mặc dù mười bảy con Vương Thú có hai con chạy mất, thế nhưng hắn vẫn có thu hoạch phi thường phong phú, hơn nữa mục đích của hắn cũng đã đạt đến, hai con Vương Thú này mặc dù tránh thoát được sự đuổi giết lần này của hắn, nhưng sau này chúng nó cũng không dám tùy ý đi ra bên ngoài tập kích căn cứ nhân loại, hoặc là bại lộ ở trong tầm mắt của nhân loại nữa.

Lâm Siêu vỗ vào đỉnh đầu của con Vương Thú cá sấu một cái, ra lệnh cho nó đi về phương hướng căn cứ Tinh Thần.

Mặc dù bây giờ là buổi tối, nhưng đến khi Lâm Siêu trở lại căn cứ Tinh Thần thì vẫn nhìn thấy bên ngoài tường thành của căn cứ Tinh Thần sáng như ban ngày. Ở dưới một lượng lớn đèn pha soi sáng, chỉ thấy có hơn một trăm chiếc máy bay trực thăng của căn cứ Tinh Thần đang bay ở trên bầu trời, nghênh tiếp Lâm Siêu trở về.

"Chiến Thần! Chiến Thần!"

Lâm Siêu mới vừa tới gần tường thành, đã nghe thấy tiếng kêu gào sôi trào chỉnh tề bên trong căn cứ truyền ra, cảm xúc hừng hực mãnh liệt dường như muốn đem cả bóng đêm hòa tan, hiển nhiên, thông qua cái máy quay phim tự động mà hắn gắn ở trên ngực trực tiếp trên Tinh Võng, người ở căn cứ đã sớm biết hắn đang trở về căn cứ Tinh Thần, bao gồm cả quá trình hắn thu phục con Vương Thú cá sấu này.

Bởi vậy, những nhân viên lái máy bay trực thăng tới nghênh tiếp này, chỉ cảm thấy ngạc nhiên đánh giá con cự thú to lớn này, chứ không hề giật mình.

Vèo!

Phạm Hương Ngữ từ trên tường thành bay xuống, rơi vào trên đỉnh đầu của con Vương Thú cá sấu.

Con Vương Thú cá sấu nhất thời gầm nhẹ một tiếng, tràn ngập địch ý tàn bạo, nếu nó không biết đây là đồng bạn của Lâm Siêu, giờ khắc này đã sớm ra tay công kích nàng rồi.

Phạm Hương Ngữ đang chuẩn bị nói chuyện cùng với Lâm Siêu, cảm nhận được sự phẫn nộ cùng với địch ý của con Vương Thú cá sấu, lông mày nàng nhíu lại, con ngươi màu đen nhanh chóng biến thành màu máu, toàn thân đột nhiên tỏa ra một luồng khí tức kỳ dị, dù là Lâm Siêu đứng ở bên cạnh, cũng không nhịn được tim đập nhanh hơn mấy phần, có cảm giác như là đột nhiên có một con ác thú cực kì nguy hiểm xuất hiện vậy.

Con Vương Thú cá sấu co rút đôi con ngươi màu hổ phách lại, sự phẫn nộ bên trong mắt nhất thời tiêu tan, kiêng kỵ gầm nhẹ lên một tiếng, mang theo mấy phần ý tứ uy hiếp.

Đôi con ngươi màu máu của Phạm Hương Ngữ dần dần chuyển sang màu đen, cỗ khí tức tà ác lạnh lẽo đến cực điểm đang bao phủ trên người nàng kia cũng dần dần biến mất, nàng từ trên cao liếc mắt nhìn xuống con Vương Thú cá sấu, nói với Lâm Siêu: "Xem ra cái tên to con mà ngươi mới thu phục này, tính khí có chút táo bạo."

Lâm Siêu nhìn nàng chăm chú, luồng khí tức kỳ dị tà ác lúc nãy nàng thả ta, khiến cho hắn xuất hiện một loại cảm giác kiêng kỵ, may mà trước đây hắn đã cho nàng ăn trái cây Tường Vi, bằng không phỏng chừng toàn bộ cả Châu Á hiện nay, quái vật khó chơi nhất chính là nàng đi.

Phạm Hương Ngữ nhìn thấy Lâm Siêu không mở miệng, giống như đã quen tính cách này của Lâm Siêu rồi, cười dài nói: "Mọi người đều đang chờ ngươi đấy, ngươi đã giải quyết hết Vương Thú ở châu Á rồi à?"

Lâm Siêu khẽ gật đầu, hướng về phía con Vương Thú cá sấu nói: "Đem thân thể của ngươi thu nhỏ lại, chớ đem mặt đường ở trong căn cứ giẫm nát."

Con Vương Thú cá sấu nghi hoặc gầm nhẹ hai tiếng.: "Làm sao mới có thể thu nhỏ lại?"

Lâm Siêu trừng mắt nhìn nó, hỏi: "Ngươi đã tiến hóa đến cấp chín, mà vẫn không biết tiến vào (trạng thái thu nhỏ)?"

Con Vương Thú cá sấu lần thứ hai nghi hoặc gầm nhẹ hai tiếng, hỏi: "Làm sao mới có thể tiến vào (trạng thái thu nhỏ)?"

"..."

"Ngươi ngay cả làm sao tiến vào (trạng thái thu nhỏ) cũng không biết?" Lâm Siêu cảm giác thấy hơi vô lực, lúc trước hắn cảm thấy trí thông minh của nó có chút đơn thuần, không ngờ được nó lại có thể "Đơn thuần" đến cái trình độ này, bình thường quái vật linh trưởng chỉ cần tiến hóa đến cấp ba, hay là cấp bốn thì liền có thể học được trạng thái thu nhỏ, để có thể tiết kiệm được thức ăn cùng với thể năng.