← Quay lại trang sách

Chương 738 Khống chế

Đổi được đồ vật, Lâm Siêu liền thu vào trong người, đề phòng việc trêu chọc đến những phiền toái không cần thiết, làm chậm trễ thời gian của hắn.

Lâm Siêu nhanh chóng đi tới nơi ở của vị thiếu tá mà tên Do Thái kia quen biết, đây là một cái đình viện độc lập, bên ngoài có camera giám sát, cùng với mấy binh sĩ trông coi.

Lâm Siêu đi tới trước mặt của binh sĩ gác cổng, đem hộ oản B+ móc ra, nói: "Ta là bằng hữu với Lucca, lần này tới tặng cho hắn một món quà, làm phiền thông báo một tiếng." Nếu như không đưa vật này ra, theo như tên Do Thái kia nói, vị thiếu tá này đoán chừng cũng sẽ không thèm để ý tới hắn.

Hai tên binh sĩ gác cổng liếc mắt nhìn kiện hộ oản trên tay của Lâm Siêu, nhận ra được kiện đồ vật này được chế tác không tầm thường, không dám trì hoãn, lập tức đi vào thông báo, một người khác cười ha hả đi tới lôi kéo làm quen với Lâm Siêu, tìm hiểu nội tình.

Lâm Siêu tùy ý nói vài câu chuyện phiếm với tên này, còn lực chú ý vẫn tập trung vào bên trong, cảm ứng được ở trong tầng ngầm đình viện, có một người đạt đến thể chất cấp ba đang luyện tập thương pháp, là người có thể chất cao nhất trong cái đình viện này, mà lúc trước tên binh sĩ đi vào thông báo, cũng đi thẳng xuống tầng ngầm, đem tin tức Lâm Siêu tặng hộ oản truyền vào.

Người ở trong tầng hầm kia sau khi nghe xong, suy nghĩ một chút, liền cho phép Lâm Siêu đi vào gặp mặt.

Chỉ chốc lát sau, Lâm Siêu đã nhìn thấy tên binh sĩ kia từ bên trong đình viện chạy ra bên ngoài, hướng về phía hắn cười nói: "Thiếu tá đại nhân mời ngươi đi vào."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, tiến vào bên trong đình viện, sau khi tiến vào phòng khách, liền nhìn xung quanh dò xét xem có camera hay không, để tránh chút nữa bị camera quay lại.

Liếc nhìn một vòng, thấy ở trong phòng cũng không có thiết bị giám sát, Lâm Siêu mới cảm thấy yên tâm, thân ảnh lóe lên một cái, tiến vào bên trong tầng hầm.

Tầng hầm chậm rãi được mở ra, một tên tráng hán da đen có khuôn mặt thô kệch từ bên trong đi ra, trong tay cầm một cái khăn mặt thô ráp, trên miệng có đầy râu mép, trên mặt có một vết thương rất dài, để lại một vết sẹo màu trắng nhìn cực kỳ dữ tợn, trên đầu của hắn đầy mồ hôi nóng, đang chuẩn bị đi ra ngoài uống một ly nước lọc, đột nhiên hắn cảm thấy hoa mắt, toàn thân chợt trở nên nhẹ bẫng.

Sưu!

Lâm Siêu nâng thân thể của hắn lên, ném hắn lên trên cái ghế sa lông, nhanh chóng xoay người dùng đầu gối đè lên trên lồng ngực của hắn, dùng bàn tay bóp chặt xương cổ của hắn, chỉ cần hắn hơi rung động cổ họng, Lâm Siêu sẽ đánh xỉu hắn ngay lập tức.

Vị thiếu tá này cũng không có ngồi chờ chết, sau khi bị Lâm Siêu ném lên trên ghế sa lông, trong đầu lập tức xuất hiện cảnh báo địch tập, mặc dù ở ngay trong nơi ở của mình gặp tập kích là chuyện hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn, nhưng dù sao cũng là một người thường xuyên sinh tồn ở trong khu hoang dã, trong đầu của hắn liền xuất hiện ý nghĩ muốn phản kích!

Nghĩ là làm, vị thiếu tá này lập tức thi triển chiêu thức tự vệ trong quân đội, dùng hai chân chống đỡ, lưng nhô lên cao, hai tay đột nhiên thõng xuống, muốn thoát ra khỏi sự khống chế của Lâm Siêu.

Nhưng mà, hắn vừa định nhô lưng lên, đã thấy đầu gối của đối phương hung hăng đè ép lên lồng ngực của mình, đem cái ghế sa lông ở phía sau chèn ép phát ra âm thanh “Ken két”, cùng lúc đó, hắn trông thấy cánh tay của đối phương đột nhiên điểm vào bả vai của hắn một cái, cảm giác vô cùng đau đớn ngay lập tức truyền đến, khiến cho hắn bản năng muốn há mồm la hét, nhưng cổ họng của hắn lại bị bàn tay của Lâm Siêu bóp chặt, dùng ngón tay cái hất cái cằm của hắn lên, làm cho miệng của hắn không có cách nào mở ra được.

Vị thiếu tá đau đớn đến mức nhắm chặt đôi mắt lại, nước mắt từ bên trong tuyến lệ xuất ra bên ngoài, một lát sau, hắn mới dần dần thích ứng lại được với cảm giác đau nhức kịch liệt của hai cánh tay, muốn lần nữa giơ tay lên, lại cảm thấy hai cánh tay đã không còn tri giác, hắn lập tức biết là Lâm Siêu đã đánh trật khớp hai cánh tay của hắn.

"Nếu không muốn chết, thì hãy thành thật một chút." Lâm Siêu bịt miệng của hắn, đè thấp âm thanh lạnh lùng nói.

Trông thấy khuôn mặt quen thuộc của Lâm Siêu, trong lòng của tên thiếu tá này có một trận hoảng sợ cùng với mờ mịt, cái tên binh sĩ dự bị này tại sao lại có lực lượng mạnh mẽ đến như vậy, rõ ràng hắn chỉ là một tên Tiến Hóa Giả bình thường mà thôi, chẳng lẽ là hắn ra bên ngoài chiếm được bảo vật gì đó?

Trong lúc ánh mắt của tên thiếu tá chớp loé không yên, khuôn mặt của Lâm Siêu dần dần biến hóa, khôi phục lại hình dạng của mình. Thấy cảnh này con ngươi của tên thiếu tá này đột nhiên co rụt lại, kinh hãi định phát ra âm thanh kêu to, nhưng miệng của hắn đã bị Lâm Siêu bịt lại, thanh âm chỉ lục bục ở trong miệng, lấy hiệu quả cách âm của tầng hầm, người ở bên ngoài khó mà nghe được.

"Ta muốn biết tất cả các tin tức của ngươi." Ánh mắt của Lâm Siêu trở nên lạnh lẽo, đưa tay phất một cái, dùng ý niệm cách không thu lấy một thanh đao trên mặt bàn cách đó không xa, giơ lên trước mặt của tên thiếu tá, chậm rãi đem thanh đao này bóp gãy, vò nát, bóp thành một quả cầu kim loại.

"Nếu như ngươi muốn mở miệng cầu cứu, ta sẽ trong nháy mắt ngươi lên tiếng giết chết ngươi, ngươi đừng nên hoài nghi ta có năng lực làm như vậy hay không." Lâm Siêu đem viên cầu kim loại nhét vào trong tay của tên thiếu tá, đem bàn tay che miệng của hắn chậm rãi buông ra, tích sức mạnh vào trong bàn tay, tùy thời có thể bùng phát.

Tên thiếu tá hoảng sợ nói: "Ngươi là ai, tại sao ta chưa bao giờ thấy ngươi." Bởi vì ở bên trong căn cứ vẫn có người châu Á sinh sống, cho nên khi nhìn thấy hình dáng của Lâm Siêu hắn cũng không cảm thấy giật mình, chỉ cảm thấy kinh hãi vì lực lượng cường hãn của Lâm Siêu, theo như hắn thấy, cao thủ như vậy hơn phân nửa là nhân vật có tên ở trên bảng chiến lực.

"Ngươi không có tư cách đặt câu hỏi, mục tiêu của ta là thủ lĩnh của các ngươi, ngươi tốt nhất nên thành thật phối hợp với ta, một tiểu nhân vật giống như ngươi. Coi như căn cứ Poseidon có bị hủy diệt, ngươi cũng có thể quy hàng một căn cứ khác, tốt nhất đừng nên ngoan cố chống lại, nếu không sẽ không có ai biết ngươi tại sao lại bị giết chết." Lâm Siêu phát ra âm thanh lạnh lùng nói.

Tên thiếu ta nghe nói mục tiêu của Lâm Siêu không phải là bản thân hắn, trong đáy lòng khẽ thở phào, hắn cứ tưởng Lâm Siêu là dư nghiệt ở bên trong mấy khu tụ tập dân cư mà hắn đã tiêu diệt, hoặc là do mấy tên gia hoả chết tiệt kia phái sát thủ tới, bất quá nơi này là ở bên trong căn cứ, mình nói như thế nào cũng là một sĩ quan. Ám sát mình ở bên trong căn cứ tất nhiên sẽ dẫn tới sự điều tra gắt gao của căn cứ, mấy tên gia hoả kia xác thực sẽ không ngu xuẩn như vậy.

Tên thiếu tá nhanh chóng chuyển động suy nghĩ, đối với lời nói của Lâm Siêu có bảy, tám phần tín nhiệm, thấp giọng nói: "Nếu như ta nói cho ngươi, hi vọng ngươi có thể buông tha cho ta, ta cam đoan, ta hướng về phía Thượng đế phát thệ, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ một nửa điểm tin tức của ngươi!"