← Quay lại trang sách

Chương 744 Nhặt được vàng

Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn lên, ánh sáng khúc xạ kéo dài tầm mắt ra phía xa, lập tức nhìn thấy ở ngoài mười dặm ở bên dưới một đám tuyết đọng với cây khô, có một đám lính gác đang nằm phủ phục, những tên lính gác này đều được huấn luyện chuyên nghiệp, nằm phủ phục không nhúc nhích, dựa vào năng lượng trong cơ thể sinh ra nhiệt lượng, cho nên cho dù có nằm lâu như vậy toàn thân cũng không bị tuyết đông hay là tắc nghẽn cơ tim.

"Chiến thần đại nhân, ta thực sự không được... Nếu không ta ở chỗ này chờ ngài?" Thần sắc của Mitt trở nên do dự, Gia tộc Tri Chu ở trong đáy lòng của hắn tựa như là một bóng ma, mỗi một lần tới gần Phong Sào, hắn đều sẽ cảm thấy áp lực ngạt thở, từ nhỏ ở nơi đó chịu đựng một tuổi thơ khuất nhục, khiến cho tiềm thức của hắn đối với nơi này tràn ngập sự e ngại.

Lâm Siêu liếc mắt nhìn Mitt, nói: "Nếu như ngươi nguyện ý chết ở chỗ này, ta sẽ không phản đối."

Trong lòng của Mitt cảm thấy đắng chát, chỉ có thể đi theo phía sau lưng của Lâm Siêu, âm thầm suy tư đợi lát nữa nếu như Lâm Siêu thất bại, mình nên dùng lí do gì để giải vây tội danh.

Oanh, ầm ầm!

Đột nhiên có một trận âm thanh rung động kịch liệt từ phía sau lưng của hai người Lâm Siêu truyền đến.

Lâm Siêu cùng với Mitt quay đầu lại nhìn, chỉ thấy có một thân ảnh khổng lồ màu vàng, đang từ phía cánh đồng ở phía sau chạy đến, thân thể của nó cao mười lăm mười sáu mét, trên đỉnh đầu có hai cái ngà voi nhọn hoắt, bộ lông toàn thân có màu vàng óng, động tác mau lẹ vô cùng.

"Hoàng Kim Thú?" Lâm Siêu giật mình nhìn con thú đang lao về phía mình.

Mitt đồng dạng cũng nhận ra được phẩm chất của con quái vật này, mặc dù quái vật có bộ lông màu vàng óng cũng không hiếm thấy, nhưng con ngươi cùng với lông tóc của nó tất cả đều là màu vàng óng, như vậy mười phần nó chính là Hoàng Kim Thú không thể nghi ngờ!

Lâm Siêu không ngờ được ở chỗ này lại đột nhiên có thể gặp được một con Hoàng Kim Thú, giống như là đang đi trên đường đột nhiên nhặt được một khoản tiền lớn vậy, con mắt của hắn sáng lên, vừa mới chuẩn bị xuất thủ săn giết. Bỗng nhiên trông thấy ở phía sau lưng của con Hoàng Kim Thú có hai bóng người loé lên, nhảy lên trên lưng của con Hoàng Kim Thú, dùng đoản đao ở trong tay điên cuồng đâm chém xuống.

Binh khí của hai người này cực kỳ sắc bén, đem da thịt thô ráp của con Hoàng Kim Thú tuỳ tiện cắt, đâm ra vô số vết thương, khiến cho con Hoàng Kim Thú đau đớn phẫn nộ gầm thét.

Trong lòng của Lâm Siêu hơi động, có lẽ con Hoàng Kim Thú này hơn phân nửa là do hai người này trông thấy, kết quả là bọn họ một đường truy đuổi đến đây, bất quá, quái vật trân quý như thế này bị hắn nhìn thấy, không chiếm làm của riêng thì lại không phải là phong cách của hắn.

Đánh cướp? Ở trên vùng hoang dã đây chính là sự tình thường thấy nhất, ở trong lòng của Lâm Siêu bây giờ đã không còn quan hệ gì với đạo đức nữa, mà cho dù có dính líu quan hệ, hắn cũng không thèm để ý.

Trong lòng làm ra quyết định, thế nhưng Lâm Siêu cũng không có nóng lòng xuất thủ, mà nhìn về hai người kia, kinh ngạc phát hiện, hai người bọn họ đều hết sức trẻ tuổi, một người có bề ngoài chỉ là một đứa bé mười hai, mười ba tuổi, có da thịt trắng nõn, trên mặt mũi tràn đầy sự ngây thơ, nhưng chiêu thức xuất thủ lại tàn nhẫn lăng lệ, đao đao thấy máu.

Một người khác khoảng mười tám, mười chín tuổi, có huyết thống hỗn hợp giữa người Latin cùng với người da trắng, có mái tóc xù, màu da trắng nõn, biểu hiện ra bộ dáng mười phần thanh tú, động tác ra tay rất ưu nhã, cũng dùng rất ít sức lực.

"Là sát thủ?" Ánh mắt của Lâm Siêu liên tục chớp động, lấy hiểu biết của hắn về các tổ chức sát thủ, đã suy đoán ra hơn phân nửa xuất thân của hai thiếu niên này, mà hai tổ chức sát thủ mạnh nhất ở châu Bắc Mĩ, ngoại trừ Gia tộc Tri Chu có toàn bộ sát thủ là nữ, cũng chỉ còn lại có tổ chức Sở La Môn.

Lúc này, hai người đứng trên lưng của con Hoàng Kim Thú cũng phát giác được Lâm Siêu cùng với Mitt, sắc mặt của bọn hắn lập tức biến hóa, động tác càng thêm tàn nhẫn lăng lệ, hiển nhiên là muốn cấp tốc giải quyết con Hoàng Kim Thú này.

Lâm Siêu lẳng lặng quan sát, cũng không hề xuất thủ, con Hoàng Kim Thú này thể chất đã đạt đến cấp bảy, đạt tới trình độ của Vương Thú, mà nó lại còn là Hoàng Kim Thú, sức mạnh mà bản thân nó tự tăng cường tương đương với Vương Thú cấp tám, lấy kỹ thuật cùng với lực lượng của hai người này mà muốn giải quyết nó, vẫn có một chút khó khăn.

Con Hoàng Kim Thú chạy đến trước mặt hai người Lâm Siêu khoảng ba dặm, tốc độ đột nhiên giảm xuống, trong con ngươi màu vàng óng của nó phản chiếu ra khuôn mặt của Lâm Siêu, Hoàng Kim thú có giác quan cùng với trí tuệ rất nhạy bén, nó cảm nhận được tên nhân loại ở phía trước có khí tức rất nguy hiểm.

Vì vậy nó liền giảm tốc độ, xoay đầu chạy về hướng ngược lại.

Lâm Siêu thấy vậy liền kinh ngạc, cười thầm trong lòng: "Con vật nhỏ, rất cơ trí." Hắn dùng một bàn tay nắm lấy vai của Mitt, thân thể nhanh chóng lao tới, đuổi theo đằng sau của con Hoàng Kim Thú.

Hai người trên lưng của con Hoàng Kim Thú quay đầu lại nhìn, thấy Lâm Siêu đang đuổi theo với một tốc độ cực nhanh, sắc mặt không khỏi biến hóa, liếc mắt nhìn nhau, thiếu niên hỗn huyết lập tức nhảy xuống khỏi lưng của con Hoàng Kim Thú, chặn đường trước mặt hai người Lâm Siêu, cầm chặt thanh đoản đao bén nhọn ở trong tay, thần sắc hiện ra sự lạnh nhạt, hỏi: "Con Hoàng Kim Thú này là do chúng ta nhìn thấy trước, hai vị muốn cướp đoạt trắng trợn hay sao?"

"Nếu đúng như vậy thì sao?" Thần sắc của Lâm Siêu cũng rất lạnh nhạt, thân ảnh nhoáng một cái đã mang theo Mitt lướt qua người của thiếu niên, tiếp tục đuổi theo con Hoàng Kim Thú.

Hỗn huyết thiếu niên biến sắc, vội vàng xoay người muốn xuất thủ, nhưng Lâm Siêu đã kéo dài một khoảng cách với hắn rất xa, trong lòng của hắn không khỏi rung động, lập tức phát lực đuổi theo.

Rống!

Lúc này, con Hoàng Kim Thú ở phía trước bỗng nhiên gầm lên một tiếng phẫn nộ, toàn thân bộc phát ra ánh sáng màu vàng nồng đậm, cực kỳ chói mắt, chùm sáng nồng đậm bắn ra xung quanh, phốc một tiếng liền xuyên thủng thân thể của vị thiếu niên ở trên lưng của nó, theo sự xóc nảy mãnh liệt trên thân thể to lớn của nó, nhanh chóng hất bay thiếu niên kia xuống mặt đất, thân thể cấp tốc dừng lại, giơ chân sau lên hung hăng đạp xuống.

Lấy thể tích của nó, một đạp này của nó có đủ lực lượng để san bằng một toà núi nhỏ.

Ngực của đứa bé trai kia bị chùm sáng xuyên thủng, không kịp phản ứng, mắt thấy sắp phải mất mạng dưới bàn chân của con Hoàng Kim Thú này, bỗng nhiên có một trận gió nhẹ thổi qua, đứa bé ở dưới bàn chân của con Hoàng Kim Thú đã không thấy đâu nữa.

Oanh, mặt đất rung mạnh, bị bàn chân khổng lồ tạc ra một cái hố sâu.

Lâm Siêu đem đứa bé trai bị trọng thương ném về phía thiếu niên hỗn huyết, buông Mitt xuống, móc ra một thanh chiến đao cấp S nhảy lên trên đỉnh đầu của con Hoàng Kim Thú, chém về phần gáy của nó, lớp da ở nơi này so với các địa phương khác tương đối mềm hơn rất nhiều, một đao tuỳ tiện này của hắn liền có thể chém sâu vào bên trong.