← Quay lại trang sách

Chương 746 Nghênh ngang

Lâm Siêu lạnh nhạt nói: "Ta không cần ngươi phải cảm kích, nếu như hai người các ngươi muốn chết, ta cũng có thể giúp các ngươi một tay."

Trong mắt của đứa bé trai hiện lên vẻ giận dữ, đang muốn mở miệng nói, thiếu niên hỗn huyết ở bên cạnh đã kéo hắn lại, hướng về phía Lâm Siêu mỉm cười nói: "Theo như ta được biết, Gia tộc Tri Chu sinh hạ ra nam nhân, coi như không giết chết, cũng sẽ phái ra bên ngoài, từ trước tới giờ gia tộc Tri Chu sẽ không dành tài nguyên để bồi dưỡng nam nhân, tốc độ vừa rồi của ngươi, mặc dù không biết là do năng lực hay là do thể chất, cũng không phải là người vô danh, tại hạ là huấn luyện sinh của tổ chức Sở La Môn, Viêm Nguyệt dự bị Ma Thần, không biết ngươi tên là gì?"

"Dự bị Ma Thần?" Lâm Siêu cảm thấy hơi kinh ngạc, nhìn thể chất của hai người này, còn tưởng rằng bọn họ là sát thủ bên trong bảy mươi hai Ma Thần, không ngờ được chỉ là dự bị, trong lòng cảm thấy có chút hài lòng, lực lượng của các tổ chức bí ẩn so với hắn dự liệu còn mạnh hơn một chút, chờ đến sau này đối mặt với quái vật biển, cũng có phần thắng cao hơn.

Viêm Nguyệt nhìn thấy Lâm Siêu không có ý định trả lời, sắc mặt không khỏi biến hóa, đứa bé trai lại giận dữ không kềm được, nói: "Uy, ngươi như thế nào ngay cả một điểm cấp bậc lễ nghĩa cũng không có, Viêm ca ca đã báo tính danh của mình ra, vậy mà người cũng không thèm đáp lại một câu nào?"

Lâm Siêu cười nhạt một tiếng, nói: "Qua mấy ngày nữa ta sẽ đi tới cửa Sở La Môn của các ngươi, đến lúc đó các ngươi sẽ tự nhiên biết được danh tính của ta."

Viêm Nguyệt giật mình, hỏi: "Ngươi muốn đi tới Sở La Môn của chúng ta để làm gì?"

Lâm Siêu không trả lời câu hỏi của Viêm Nguyệt, mà quay người đem móng vuốt bốn cái chân của con Hoàng Kim Thú chém xuống, bao quát cả hai chiếc răng cửa của nó cũng bị hắn nhổ ra, đây đều là vật liệu quý báu nhất trên người của nó, còn da lông cùng với huyết nhục, cũng không có bao nhiêu giá trị, tinh hoa ở bên trong đều đã bị Anubis hút khô, biến thành một đống huyết nhục bình thường.

Thu thập xong vật liệu, Lâm Siêu ra hiệu cho Mitt, từ trên người của con Hoàng Kim Thú nhảy xuống, trực tiếp hướng về phía tổng bộ của Gia tộc Tri Chu đi tới.

"Đáng chết, đem móng vuốt lưu lại..." Đứa bé trai nhìn thấy Lâm Siêu đem các bộ vị đáng giá nhất trên thân thể của con Hoàng Kim Thú thu thập hết, tức giận đến đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, không nhịn được muốn đuổi theo, liền bị thiếu niên hỗn huyết Viêm Nguyệt ở bên cạnh giữ chặt, Viêm Nguyệt liếc mắt nhìn đứa bé trai, khẽ lắc đầu.

Đứa bé trai liền giật mình, chờ thân ảnh Lâm Siêu đi khuất, lập tức hỏi: "Tại sao không cho em đuổi theo, hai chúng ta hợp tác, tuyệt đối có thể lưu được hắn, tên đi theo bên cạnh của hắn chỉ là phế vật, thể chất chỉ mới đạt đến cấp bốn, em chỉ cần một chiêu liền có thể xử lý."

Viêm Nguyệt khẽ thở dài, nói: "Người kia không phải người chúng ta có thể lưu lại, tốc độ của hắn còn nhanh hơn anh rất nhiều, nếu như hắn thật sự muốn đi, hai người chúng ta cũng không thể đuổi kịp, ngược lại, từ trên người của hắn, anh luôn cảm thấy có cảm giác lạnh lẽo, loại cảm giác này, chỉ có khi anh ở bên cạnh huấn luyện viên Barr mới có thể cảm nhận được."

Đứa bé trai không tin tưởng nói nói: "Anh có ý gì, chẳng lẽ anh nói là hắn cùng với huấn luyện viên Barr mạnh ngang nhau? Đùa gì thế, cường giả số một của Gia tộc Tri Chu Hắc Quả Phụ, cũng đánh không lại huấn luyện viên Barr, hắn chỉ là một nam nhân ngoại tộc, làm sao có khả năng mạnh hơn Hắc Quả Phụ, chẳng lẽ anh nhìn thấy hắn giết chết con Vương Thú kia cho nên cảm thấy kiêng kỵ, con Vương Thú này mặc dù đáng sợ, nhưng còn không phải là đã bị độc tố trên thân đao của chúng ta ăn mòn, thực lực bị giảm sút, bằng không làm gì có chuyện hắn dùng một kích liền có thể giết chết được con Vương Thú này."

Viêm Nguyệt khẽ lắc đầu, nói: "Anh cũng không biết, thế nhưng dù sao cũng không nên trêu chọc người này là tốt nhất, trực giác của anh từ trước đến nay vẫn rất chuẩn."

Đứa bé trai đưa mắt nhìn Viêm Nguyệt một lát, nói: "Được rồi, em tin tưởng Viêm ca ca, lần thiệt thòi này em nhận."

Viêm Nguyệt nhìn đứa bé trai một cái, biết nó dựa vào thiên tư tuyệt đỉnh của mình, vào lúc mười hai tuổi đã trở thành thành viên của Quỷ Thủ doanh, là thành viên nhỏ tuổi nhất từ trước đến nay, từ nhỏ đến giờ mặc dù nếm trải rất nhiều đau khổ, nhưng chưa bao giờ chịu thua thiệt một ai, cho nên nhất thời có chút khó mà tiếp nhận được tình cảnh này.

"Trở về thôi." Viêm Nguyệt nhìn thoáng qua phương hướng Lâm Siêu rời đi, quay người đi về phía con Hoàng Kim Thú, mặc dù mấy bộ phận đáng giá nhất trên người của nó đã bị Lâm Siêu lấy đi, nhưng bộ lông, lớp da và bộ xương của nó cũng có giá trị không nhỏ, tối thiểu có thể chế tác ra mấy bộ chiến y cấp A.

Đứa bé trai nhìn vào thi thể của con Hoàng Kim Thú, sự tức giận ở trong đáy lòng lại lập tức tuôn ra. Hầm hừ mà nói: "Tên tiểu tử kia nói qua mấy ngày nữa sẽ tới Sở La Môn của chúng ta, đùa gì thế, người của Gia tộc Tri Chu cũng dám đi tới tổng bộ của chúng ta? Liền xem như bà lão Nữ Hoàng kia, cũng không dám tới, đúng là nói không biết ngượng mồm!"

Viêm Nguyệt mỉm cười, nhanh chóng cắt da lông, nói: "Đừng nghĩ đến những việc kia nữa, người ta chỉ tùy tiện nói một câu đã làm cho em tức giận như vậy, tâm tính quả thực là không đủ thành thục rồi."

Đứa bé trai chu mỏ một cái, vẫn không cam lòng.

"Lần này hai chúng ta vụng trộm ra bên ngoài săn bắn, thời gian rời đi cũng không thể quá dài, anh còn chưa đi vào di tích để rèn luyện lực ý chí đây." Viêm Nguyệt thúc giục nói: "Nhanh đi tới hỗ trợ anh lột da nó."

Sau khi đi tới phạm vi năm mươi dặm gần Phong Sào, Lâm Siêu biết muốn lẻn vào một cách âm thầm là chuyện không thể, lấy hệ thống trinh sát của Gia tộc Tri Chu, trạng thái ngụy ẩn thân của hắn bằng ánh sáng sẽ không có tác dụng, chỉ cần tới gần sẽ ngay lập tức bị bọn họ phát hiện.

Coi như là Năng lực Biến Hình cũng không thể lẻn vào được, dù sao thì mấy tổ chức lâu đời như gia tộc Tri Chu, tất cả mọi người đều được phân chia rõ ràng nhiệm vụ, nếu tự tiện rời khỏi cương vị, sẽ lập tức bị liệt vào sự tình khác thường, nhất là dạng gia tộc tinh thông thuật ám sát này, bản thân đã là lão tổ tông về phương diện ẩn núp và ám sát. Lâm Siêu muốn dùng vài điểm mánh khóe để so đấu với bọn họ, chỉ có thể là múa rìu qua mắt thợ.

Vì thế Lâm Siêu cũng chỉ có thể mang Mitt nghênh ngang đi thẳng vào bên trong Phong Sào.

"Mau dùng năng lực thời gian của ngươi tạo ra trường lực bao quanh người của ta." Lâm Siêu trông thấy thần sắc khẩn trương của Mitt, lạnh nhạt phân phó một câu.

Trong lòng của Mitt cảm thấy đắng chát, bây giờ mà dùng năng lực giúp Lâm Siêu, liền triệt để biến thành phản đồ, nếu như Lâm Siêu thất bại, hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, nhưng trước khi chết hắn sẽ bị Gia tộc Tri Chu dùng cực hình, trong quá trình đó muốn chết cũng không thể, nhưng sợ hãi thì sợ hãi, hắn dù sao cũng đã ẩn nhẫn nhiều năm, dũng khí làm phản vẫn phải có, cùng lắm thì vào lúc Lâm Siêu thất bại, hắn lập tức tự sát là được.