← Quay lại trang sách

Chương 759 Nhện khổng lồ

Hắc Liên đang muốn tiếp tục tiến lên bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, thân thể dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía thiếu nữ này, tò mò nói: "Tỷ tỷ, cái người phương Đông mà ngươi nói kia đã đi tới căn cứ, hắn thật sự lợi hại như ngươi nói hay sao?"

Thiếu nữ đang bị tơ nhện trói là Hắc Quả Phụ, nghe thấy câu hỏi của Hắc Liên, thân thể của nàng khẽ run rẩy, sự rung động yếu ớt làm cho những con nhện kịch độc đang ngủ say ở trên người của nàng tỉnh lại, lập tức nhúc nhích thân thể, tiếp tục gặm cắn thân thể của nàng, để cho cái người đã quấy rầy giấc ngủ của bọn chúng này phải trả giá đắt.

Hắn đã tới?

Trong lòng của Hắc Quả Phụ không khỏi hiện ra khuôn mặt lạnh lẽo của Lâm Siêu, cùng với cảnh tượng một mình hắn đối mặt với thú triều, nghênh chiến với vô số Vương Thú, nàng khẽ cười một tiếng, đã từng là một sát thủ sở hữu danh hào Hắc Quả Phụ, nàng cũng mơ hồ biết được nội tình của gia tộc, chỉ có điều, coi như có cộng hết các nội tình này lại với nhau, cũng không thể so sánh được với căn cứ Tinh Thần, dù sao, Lâm Siêu cũng không phải chỉ có lẻ loi một mình, phía sau còn có cả một Châu Á!

"Ngươi tới nơi này..." Hắc Quả Phụ há mồm ra nói, chỉ đơn giản mấy chữ đã làm cho nàng cảm thấy mệt mỏi không chịu được: "Là muốn mời Chu Vương xuất thủ?"

Hắc Liên thấy nàng đã nhìn ra mục đích của mình, hơi cảm thấy kinh ngạc, cười nói: "Tỷ tỷ, người kia thật sự lợi hại như vậy sao, ngay cả hai vị đại nhân Maya đều không thể làm gì được hắn?"

Hắc Quả Phụ liền giật mình, hỏi: "Hắn... hắn lại đến đây một mình?"

"Lại?" Hắc Liên cười nói: "Xem ra người này rất là quái gở a, được rồi, không nhiều lời cùng với ngươi nữa, ta đi mời Chu Vương." Nói xong, Hắc Liên liền quay người chạy vào chỗ sâu nhất trong động quật.

Hắc Quả Phụ nhìn bóng lưng hoạt bát của Hắc Liên, sắc mặt liền trở nên phức tạp, tự lẩm bẩm mấy câu, sau khi cười nhạt một tiếng, lại một lần nữa nhắm mắt lại.

"Đường hầm tránh nạn?" Lâm Siêu nghe thấy thanh âm truyền ra từ loa phóng thanh, có chút nhíu mày, không ngờ được Gia tộc Tri Chu đã đến mức này còn muốn ngoan cố chống lại đến cùng, bất quá cũng khó trách, bọn họ còn không biết hai vị Thần Maya đã bị Lâm Siêu diệt sát, nhìn mảnh bóng tối xung quanh mình, Lâm Siêu cũng có chút phát sầu, chẳng lẽ sau này hắn đi tới đâu không gian cũng sẽ trở nên tối đen như thế này, nói như vậy thì ngay cả mấy người Phạm Hương Ngữ cũng không thể trông thấy được hình dạng của hắn.

Trong lúc đang suy tư, Lâm Siêu đã tiến vào trong tầng thứ chín, mới vừa từ trong hành lang đi ra, đã nhìn thấy ở phía trước có một cánh cửa kim loại chặn đường, hiển nhiên là do Gia tộc Tri Chu đã khởi động hệ thống phòng ngự ở bên trong căn cứ.

Lâm Siêu cầm thanh binh khí cháy đen đập tới.

Oanh!

Cánh cửa kim loại chấn động kịch liệt, tại vị trí bị thanh binh khí cháy đen đập lõm vào mấy centimet.

Trong lòng của Lâm Siêu kinh ngạc, không ngờ được cánh cửa kim loại này lại cứng rắn như thế, độ dày cũng vượt qua dự kiến của hắn, tối thiểu cũng phải có độ dày gần mười centimet.

"Nếu có thể triển khai năng lực (ánh sáng), dùng ánh sáng cường độ cao liền có thể cắt ra." Lâm Siêu âm thầm thở dài, không có cách nào triển khai năng lực (ánh sáng), trong lúc nhất thời hắn vẫn còn chưa quen, hắn thôi động cánh tay phải, cầm thanh binh khí cháy đen một lần nữa hung hăng đập tới!

“Bang” một tiếng, cánh cửa kim loại bị đánh ngã ra phía sau, ánh sáng đằng sau cánh cửa kim loại cũng đã sớm bị đẩy lùi, cánh cửa kim loại dày cộm này cũng không thể ngăn cản được sự bài xích ánh sáng của "thể chất hắc ám".

Lâm Siêu giương mắt nhìn lên, bên ngoài cánh cửa kim loại là một cái quảng trường rộng lớn, có một đám người lố nhố đang rút xuống tầng thứ mười.

Mặc dù bọn họ đã được thông báo rút lui từ sớm, nhưng giờ phút này vẫn chưa rút lui được toàn bộ. Lâm Siêu đi vào tầng thứ chín làm cho đám người này trở nên rối loạn, mặc dù những người này không nhìn thấy thân ảnh của Lâm Siêu, nhưng nghe thấy âm thanh cánh cửa kim loại bị Lâm Siêu đập ngã, mà từ chỗ cánh cửa xuất hiện một mảnh tối đen đang lan tràn đến chỗ bọn họ, loại cảnh tượng quỷ dị này làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi, nhao nhao chạy xuống tầng mười. Còn mấy người không kịp rút lui, thì cấp tốc thi triển năng lực (thời gian) của mình, trốn vào bên trong một khoảng thời không khác.

Lâm Siêu đối với đám tộc nhân phổ thông này không có hứng thú, mục tiêu của hắn chính là phải nhanh chóng xử lý vị Nữ Hoàng Tri Chu kia. Để cho các nàng mất đi người lãnh đạo, như thế mới có thể thu phục được các nàng, đưa các nàng biên chế vào trong quân đội của Căn cứ Tinh Thần.

Ngay vào lúc Lâm Siêu chuẩn bị tiến xuống tầng mười, bỗng nhiên có một luồng sóng âm chói tai bén nhọn truyền đến, khiến cho Lâm Siêu khẽ nhíu mày, hắn nghiêng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một con nhện khổng lồ cao khoảng hai mét, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở phía trước, tám cái chân nhện phi tốc huy động, nhanh chóng chạy tới.

"Là nhện biến dị sao?" Ánh mắt của Lâm Siêu liền trở nên lạnh lẽo, con nhện này hơn phân nửa là quái vật do Gia tộc Tri Chu nuôi dưỡng, sau khi chứng kiến con Ngân Lang của Lang tộc, Lâm Siêu đối với việc mấy cái tổ chức thần bí này nuôi dưỡng quái vật cũng không còn cảm thấy kinh ngạc, lập tức lao tới nghênh chiến.

Sưu!

Con nhện khổng lồ đột nhiên phun ra một đám tơ nhện màu trắng, tốc độ mau lẹ vô cùng, bất quá thị giác vi mô của Lâm Siêu cũng không có bị bóng tối ảnh hưởng, vẫn như cũ nhìn thấy trước khi nó phun ra tơ nhện, cái miệng của nó nhúc nhích, thân thể đã sớm tránh sang một hướng khác.

Vốn hắn cho rằng là đã tránh thoát được, nhưng khiến cho Lâm Siêu không ngờ được chính là đám tơ nhện sau khi lướt qua người của hắn. Bỗng từ bên trong có một đám tơ nhện khác nhảy ra, bao phủ thân thể của Lâm Siêu, lần biến hóa này cực nhanh, mà diện tích mạng nhện bao trùm cực lớn, Lâm Siêu không kịp tránh thoát, liền bị tơ nhện trói chặt.

Tơ nhện trói chặt thân thể của Lâm Siêu, hắn lập tức cảm giác được sức dính mãnh liệt, mà làn da lại có chút tê dại. Hiển nhiên là cái lưới tơ nhện này cũng không chỉ có mỗi hiệu quá trói chặt con mồi, phía trên còn có kịch độc, mà còn là kịch độc cực kỳ khủng bố, bây giờ hắn đã có “thể chất hắc ám”, mà vẫn cảm giác được từng trận tê dại, nếu như là Tiến hóa giả phổ thông, đoán chừng trong nháy mắt sẽ bị độc chết.

Lâm Siêu gầm nhẹ một tiếng, huy động cánh tay muốn xé rách cái lưới nhện, nhưng tơ nhện lại rất cứng cỏi, cực kỳ co dãn, Lâm Siêu tiến vào trạng thái Người khổng lồ Hoàng Kim, đồng thời bộc phát lực lượng trong cánh tay phải, cũng chỉ có thể miễn cưỡng xé đứt được mấy sợi, mà lúc này con nhện khổng lồ đã phun ra một đám tơ nhện thứ hai và thứ ba.

Lâm Siêu nhìn ra được, thể chất của con nhện khổng lồ này cũng không cao, nhiều nhất cũng không thể vượt qua được cấp mười, thế nhưng là một con nhện nho nhỏ, lại có thể tiến hóa đến cấp mười đã là tình huống vô cùng doạ người rồi, con nhện cùng với con hổ, tốc độ tiến hóa của hai loài này là hoàn toàn khác biệt, bởi vì sức ăn uống của chúng khác biệt.