Chương 764 Ta đồng ý quy thuận
“Bốp!”
Chỉ có điều, nàng vừa định âm thầm thi triển năng lực, bỗng nhiên bóng người ở phía trước loé lên một cái, trên má trái của nàng đã truyền đến một cảm giác chết lặng, thân thể không tự chủ được ngã lật sang một bên.
Lai thêm một dấu bàn tay đỏ tươi xuất hiện bên má trái của nàng, khuôn mặt trắng nộn của nàng, trong phút chốc liền trở nên đỏ bừng.
"Còn chưa hết hi vọng?" Lâm Siêu nhíu mày, nhìn lướt qua mấy cô gái đứng ở bên cạnh, đạm mạc nói: "Các ngươi có phải hay không là được mở rộng tầm mắt, chắc hẳn là trước kia các ngươi chưa từng được nhìn qua bộ dáng hiện tại của nàng đi, hiện tại, nếu không muốn chết, thì đứng sang bên phải, muốn chết, thì đứng ở bên trái, ta cho các ngươi mười giây để lựa chọn."
"Ta không cho phép ngươi vũ nhục nữ hoàng bệ hạ!!" Trong đám người lập tức có một nữ nhân trẻ tuổi tức giận hét lên một tiếng, giương nanh múa vuốt nhào về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu nhìn cũng không nhìn, quay người đá ra một cước vào bụng của nàng, lực đạo nặng nề đạp nàng bay ra sáu, bảy mét lên trên mặt tuyết.
"Nếu như các ngươi muốn nhìn thấy phong độ thân sĩ trên người của ta, như vậy ta đã làm cho các ngươi thất vọng rồi." Lâm Siêu lạnh nhạt nói: "Còn tám giây."
Mấy cô gái quay mặt lại nhìn nhau, sắc mặt cực kì khó coi, có mấy cô gái cúi đầu không dám nhìn về vị trí Nữ Hoàng Tri Chu đang ngã ngồi, sợ chạm phải ánh mắt của nàng, xoay người đứng sang bên phải của Lâm Siêu, ở bên trong phòng quan sát các nàng đã được chứng kiến lực lượng của Lâm Siêu, hơn nữa còn biết Lâm Siêu có thanh (toái không chi nhận), là vũ khí chuyên môn khắc chế những Năng Lực Giả (thời gian) như các nàng, vì thế các nàng liền lựa chọn đầu hàng.
"Ta tuyệt sẽ không phản bội Nữ Hoàng Bệ Hạ!"
"Nữ Hoàng Bệ Hạ, ta nguyện chiến tử cùng với ngài!!"
"Mấy người các ngươi là phản đồ!!"
Bên trong đám người phát sinh rối loạn, Lâm Siêu quay đầu nhìn lại, bên trong hơn tám cô gái, người nguyện ý quy thuận vậy mà chỉ có ba người, chỉ là một phần nhỏ nhất, trong lòng của hắn thầm than một tiếng, đây chính là sự khác nhau giữa gia tộc và căn cứ. Căn cứ là một thế lực thống trị mang tính giai cấp, phải cần mấy chục năm, thậm chí là trên một trăm năm, mới có thể khiến cho thủ hạ sinh ra lòng cảm mến, nguyện ý hi sinh vì căn cứ, mà một cái gia tộc truyền thừa cổ xưa như Gia Tộc Tri Chu, lực ngưng tụ của gia tộc xa xa không phải là căn cứ có thể so sánh, nhất là dạng gia tộc đỉnh tiêm này, cho dù các nàng là một gia tộc sát thủ máu lạnh.
Lâm Siêu yên lặng thu hồi ánh mắt, nhìn xuống Nữ Hoàng Tri Chu nói: "Xem ra mị lực nhân cách của ngươi rất không tệ, lại có nhiều người như thế nguyện ý chết cùng với ngươi."
Nữ Hoàng Tri Chu dùng hai bàn tay nắm chặt tuyết đọng, cúi đầu cắn môi dưới, đối với sự tình chung quanh nàng cũng không có quan tâm quá nhiều, mặc kệ là tộc nhân nguyện ý chôn cùng với nàng, hay là sợ chết quy thuận Lâm Siêu, nàng cũng đều không quan tâm, trong đầu của nàng đang cấp tốc tự hỏi làm như thế nào mới có thể thoát thân, vừa nãy Lâm Siêu ra tay tát nàng, hiển nhiên là đã xem thấu được tiểu động tác của nàng, thế nhưng nàng lại không biết được, Lâm Siêu đến tột cùng là làm như thế nào mà có thể xem thấu được ý nghĩ của nàng, chẳng lẽ hắn có năng lực hệ Nhận Biết?
Nàng từ trong tình báo biết được trên người của Lâm Siêu có cây tiến hóa, nhưng mà theo điều tra, Lâm Siêu cũng chưa bao giờ thi triển ra năng lực hệ Nhận Biết, chẳng lẽ từ trước đến giờ hắn vẫn giấu kin, chưa hề bị bại lộ?
Nàng chỉ có thể giả thiết rằng là Lâm Siêu có năng lực hệ Nhận Biết, coi đây là một cơ sở để nàng suy nghĩ biện pháp phá giải tử cục ở trước mắt.
Lâm Siêu liếc mắt nhìn những cô gái ương ngạnh chuẩn bị chống cự kia, thân ảnh bỗng nhiên loé lên, dưới sự hỗ trợ của đôi cánh Hắc Ban Thú, tốc độ của Lâm Siêu đạt tới một trình độ kinh thế hãi tục, mà bây giờ vận dụng đôi cánh Hắc Ban Thú, hắn có một cảm giác khác biệt rõ ràng so với những lần trước. Ở dưới hiệu quả thời gian (gia tốc) của (Thời Gian Chi Trận), đôi cánh Hắc Ban Thú đã hoàn toàn dung hợp với thân thể của hắn, đạt tới một trình độ cực cao, hắn hiện tại thậm chí có thể đem năng lực tăng cường tốc độ cùng với máu Hoàng Kim tăng phúc, tác động lên trên đôi cánh Hắc Ban Thú, kể từ đó, đôi cánh Hắc Ban Thú vốn đã có tốc độ khoa trương, một lần nữa sẽ được tăng lên gấp đôi, tốc độ trong nháy mắt có thể đạt tới một trình độ khủng khiếp, Lâm Siêu tin tưởng bây giờ hắn có gặp phải dạng quái vật giống như vị Vực sâu nữ vương đời đầu, hắn cũng có thể chạy thoát, đương nhiên phải có điều kiện tiên quyết chính là đối phương không nắm giữ các năng lực đặc thù khác, ví dụ như (lực hút), (kết giới), vân vân.
“Bành, bành, bành!”
Lâm Siêu dùng cổ tay chặt xuống, mấy cô gái có thể chất mới đạt đến cấp bốn, cấp năm này hoàn toàn không kịp phản ứng, ngay cả thị giác cũng không thể bắt kịp được thân ảnh của Lâm Siêu, trong nháy mắt liền bị đánh ngất ngã xuống mặt tuyết.
Lâm Siêu khống chế lực đạo rất vừa vặn, cũng không có trực tiếp đánh chết các nàng, dù sao mỗi một cô gái ở đây đều là Năng Lực Giả (thời gian) cực kỳ quý hiếm, toàn bộ Châu Á cũng không có được tới 10 Năng Lực Giả (thời gian), cứ như vậy giết chết thì sẽ quá lãng phí tài nguyên, chờ sau khi trở về căn cứ giao các nàng cho Phạm Hương Ngữ xử lý, sẽ hoàn toàn có thể tổ kiến một quân đoàn toàn bộ đều là Năng Lực Giả (thời gian).
Nữ Hoàng Tri Chu trông thấy Lâm Siêu xuất thủ đối với những người xung quanh, biết cơ hội đã tới, nguồn năng lượng trong cơ thể nhanh chóng tuôn trào, nâng cổ tay lên, cái vòng tay màu vàng trên cổ tay loé ra ánh sáng màu bạc, vừa muốn tạo ra một đường hầm không gian, thân ảnh của Lâm Siêu đã giống như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt nàng.
“Bành!”
Lâm Siêu ra một quyền nện lên trên cổ tay của nàng, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, cổ tay trắng như tuyết của nàng lập tức bị bẻ gãy.
Lâm Siêu cười lạnh một tiếng, tiếp tục đem những người còn lại đánh ngất, sau đó ném tất cả mấy cô gái này vào bên trong nhẫn không gian, xử lý xong mấy cô gái ương ngạnh này, Lâm Siêu cũng đem mấy cô gái quy thuận ném vào bên trong một chiếc nhẫn không gian chuyên môn chứa những người đã quy thuận.
Trong một khoảnh khắc, trên mặt tuyết trống trải này, cũng chỉ còn lại có hai người Lâm Siêu cùng với Nữ Hoàng Tri Chu.
"Ngươi cảm thấy, ta sẽ xử lý ngươi như thế nào?" Lâm Siêu nói chuyện không có một chút khách khí nào, tràn ngập sự lãnh khốc.
Nữ Hoàng Tri Chu dùng cánh tay còn lại bóp chặt cổ tay bị gãy, khuôn mặt trở nên tái nhợt, nhưng cũng không hề để lộ ra bất kỳ biểu hiện đau đớn nào, nàng ngẩng đầu nhìn thẳng vào Lâm Siêu, nói: "Vậy phải xem xem ngươi có đảm lượng cỡ nào, nếu như ngươi cảm thấy quá kiêng kị ta, muốn giết chết ta, ta cũng không có cách nào có thể phản kháng, việc đã đến nước này, người Hoa Hạ các ngươi có một câu chuyện xưa, chết tử tế không bằng sống nhục, ta nguyện ý quy thuận ngươi."