Chương 799 Thập tự màu đỏ
Mặc dù có thể tăng cường được thêm một ít lực lượng, nhưng sau khi kích phát tiềm năng, tỷ lệ Giác tỉnh cũng được gia tăng, đơn giản mà nói, biện pháp này chính là một cách để thúc đẩy nhân loại nhanh Giác tỉnh hơn, ta đã trao đổi với các nhà khoa học của tổ chức Bàn Cổ, bọn hắn cũng không biết cái nghiên cứu này là do ai nghĩ ra, nhưng theo ta nghĩ cái biện pháp này được lưu truyền từ thời tiền sử."
"Thúc đẩy Giác tỉnh?" Ánh mắt của Lâm Siêu trở nên lạnh lẽo, ở kiếp trước biện pháp mở khoá gien này tương đối phổ biến, được lưu hành ở trong các căn cứ, chỉ cần có đầy đủ tài chính liền có thể mua được, nếu như nhà khoa học điên có thể phát hiện được tác dụng phụ của cái biện pháp này, ở kiếp trước nhân loại trải qua một trăm năm phát triển đương nhiên cũng sẽ biết, vì sao bọn họ biết biện pháp này sẽ làm gia tăng tỷ lệ Giác tỉnh, mà vẫn y nguyên bán ra?
Lâm Siêu cảm thấy vô cùng nghi ngờ, nếu như chỉ có một đến hai căn cứ bán ra thuốc tiêm mở khoá gien, còn có thể lý giải là bọn họ bị một thế lực nào đó khống chế, nhưng ở kiếp trước toàn bộ Châu Á, thậm chí là toàn bộ các căn cứ, cơ hồ đều bán ra thuốc tiêm mở khoá gien, sẽ không có khả năng là tất cả mọi người đều bị khống chế?
Nếu như bọn họ cố ý làm như vậy, như vậy mục đích là để làm cái gì?
"Nếu như bọn họ cố ý chế tạo ra một lượng lớn Giác Tỉnh Giả chính là tự diệt vong, việc này sẽ không có khả năng, bọn họ nhất định là có mưu đồ khác." Lâm Siêu lâm vào suy tư, trong lúc nhất thời không thể nghĩ ra được đáp án.
"Phạm thủ lĩnh sau khi biết được tác dụng phụ của việc mở khoá gien, liền nghiêm cấm việc chế tạo cùng với bán ra." Nhà khoa học điên đi tới một chiếc bàn thí nghiệm khác, nói: "Nếu như ngươi không muốn hỏi cái gì khác, thì mời đi về đi."
Lâm Siêu nhìn thấy bộ dáng vội vã muốn thí nghiệm của, ngẫm lại cũng không còn chuyện gì khác để hỏi, lúc này mới rời khỏi viện nghiên cứu khoa học, sau khi trở lại căn tiểu biệt thự thì trời đã khuya, hắn liền tiến vào bên trong toà Tháp Thời Gian, tiếp tục tu luyện.
Một đêm nữa trôi qua, bên trong Tháp Thời Gian đã trôi qua gần năm mươi ngày, Lâm Siêu từ bên trong đi ra, đem râu ria cạo sạch, thay một bộ quần áo sạch sẽ, vừa mới chuẩn bị ăn điểm tâm, bỗng nhiên nghe thấy một cơn gió thổi đến, ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một bóng người lăng không đứng ở bên ngoài cửa sổ, trên đầu đội một cái mũ màu đen dính đầy bụi bặm, dưới chiếc mũ màu đen là một khuôn mặt trắng như tuyết, hoàn mỹ tinh xảo.
Lâm Siêu nhìn thoáng qua, nhận ra đây chính là bộ dáng của Phạm Hương Ngữ, mặc dù nàng chỉ mới rời đi khoảng một ngày một đêm, lại có cảm giác như là đã thật lâu (hắn chui vào tháp thời gian rồi bảo lâu ^^), trên mặt của Lâm Siêu lộ ra vẻ tươi cười, nhìn thấy Phạm Hương Ngữ đã hạ xuống ban công, nói: "Xem ra ta cho ngươi ba ngày thời gian, ngược lại là đã xem thường ngươi."
Phạm Hương Ngữ ngẩng đầu, tháo cái mũ màu đen xuống lộ ra một đôi mắt tuyệt đẹp, nhưng mà khiến cho Lâm Siêu trở nên ngây ngẩn chính là, bên trong con ngươi màu đen của nàng, lại có một cây thập tự (十) màu đỏ máu, cực kỳ nổi bật!
Phạm Hương Ngữ nháy nháy đôi mắt, hỏi: "Mới một ngày không gặp, đã không nhận ra ta hay sao?"
Lâm Siêu lấy lại tinh thần, giật mình nói: "Đôi mắt của ngươi..."
Phạm Hương Ngữ cười tủm tỉm nói: "Sau khi tiến hoá đôi mắt của ta liền biến thành như vậy, không biết là có tác dụng gì hay không, bây giờ thể chất của ta đã đạt đến cấp tám rồi, nhưng rất nhanh liền có thể đạt đến cấp chín, chờ ta tiêu hóa xong..."
Lâm Siêu nhìn thoáng qua cái bụng của nàng, chỉ thấy bụng của nàng mười phần bằng phẳng, không khỏi hỏi: "Ngươi ăn cái gì ở châu Nam Mĩ?"
Phạm Hương Ngữ cười thần bí, nói: "Ngươi đoán xem."
Trong đầu của Lâm Siêu loé lên một tia linh quang, giật mình nói: "Tựa hồ như kẻ khống chế thi triều ở châu Nam Mĩ, cũng là một kẻ chi phối xác thối? Ngươi... ăn hắn?"
Phạm Hương Ngữ nhe răng cười gằn, nói: "Không sai, nếu như chỉ là xác thối Vương, làm sao có khả năng điều động một số lượng xác thối nhiều vậy, may mắn là hắn còn chưa kịp trưởng thành, yếu hơn ta quá nhiều, hiện tại đàn thi triều ở châu Nam Mĩ kia, đã triệt để bị ta khống chế. Ta nghĩ chúng ta nên kiến thiết một toà căn cứ ở châu Nam Mĩ, lập thành một phân bộ của căn cứ Tinh Thần, là có thể thống nhất toàn bộ châu Nam Mĩ."
Lâm Siêu không quan tâm đến việc thành lập phân bộ, mà nhìn chằm chằm vào nàng nói: "Ngươi có cảm giác như thế nào, có cảm giác gì kỳ lạ không giống như lúc trước hay không? Ví dụ như là... Khao khát máu tươi, hoặc là cực kỳ thèm ăn một cái gì đó."
Phạm Hương Ngữ kinh ngạc hỏi: "Tại sao ngươi lại hỏi cái này?"
Trong lòng của Lâm Siêu nơm nớp lo sợ, đôi mắt quỷ dị này của nàng, khiến cho hắn nhớ tới con ngươi có cây thập tự màu đỏ tươi của vị Vực sâu nữ vương đời đầu, đôi mắt của hai nàng rất giống nhau, chỉ có một khác biệt duy nhất chính là cây thập tự trong con ngươi của Phạm Hương Ngữ nhỏ hơn rất nhiều. Chuyện này khiến cho hắn ẩn ẩn có cảm giác, giữa hai nàng giống như có liên hệ gì với nhau.
Trông thấy sắc mặt khó coi của Lâm Siêu, Phạm Hương Ngữ thu hồi lại nụ cười, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, sau đó lắc đầu nói: "Không có, cảm giác của ta không có điều gì khác biệt, còn về máu tươi, ta vẫn luôn yêu thích hương vị này, nếu như nhất định phải nói rõ ta có biến hóa gì, thì ngoại trừ việc năng lực được tăng cường, chính là đôi mắt của ta nhìn thấy thế giới bên ngoài, so với trước kia có một số chỗ khác biệt, ví dụ như ngươi, ta bây giờ có thể nhìn xuyên qua cơ thể của ngươi, xác định được từng vị trí mạch máu của ngươi, trái tim bên phải của ngươi có màu vàng, ân, ta có thể nhìn xuyên qua làn da nhìn thấy máu Hoàng Kim trong cơ thể của ngươi, nhưng những cái khác lại không nhìn thấy."
"Có thể trông thấy máu Hoàng Kim trong cơ thể của ta?" Lâm Siêu ngơ ngẩn hỏi.
"Ừm, hơn nữa còn có thể ngửi được mùi vị máu tươi, không ngờ được máu tươi trong cơ thể của ngươi, toàn bộ đã chuyển hóa thành máu Hoàng Kim, mùi của máu Hoàng Kim so với máu tươi của người bình thường thơm hơn rất nhiều, nói thật, ta muốn nếm thử một chút." Phạm Hương Ngữ liếm môi một cái, nói.
Trái tim của Lâm Siêu nảy lên một cái thật mạnh, nhìn kỹ vào đôi mắt của nàng, mặc dù hắn từ trong ánh mắt của nàng nhìn ra mấy phần hiếu kỳ cùng với thèm ăn, nhưng lại không có sát ý, lúc này hắn mới thoáng yên tâm. Vốn hắn còn đang lo sợ, sau khi Phạm Hương Ngữ ăn hết một đồng loại thì sẽ tiến hoá thành một dạng khác, có thể loại bỏ hiệu quả của quả Tường Vi.
"Nếu như ngươi muốn ăn, thì chờ đến khi viện nghiên cứu khoa học thành công chế tạo ra máu Hoàng Kim, nếu như ngươi ăn vào có phản ứng không tốt, phải lập tức ngừng lại." Lâm Siêu trịnh trọng nói.
Phạm Hương Ngữ cười nói: "Tại sao ngươi lại nghiêm túc như thế, ngươi đang lo lắng cái gì?"
Lâm Siêu nhìn nàng thật sâu, nói: "Ta chỉ sợ mất đi ngươi."