Chương 830 Có khác gì ăn mày?
Bé gái tựa hồ cũng cảm giác được ở phía sau có dị dạng, vội vàng quay đầu nhìn lại, sắc mặt liền tái nhợt, vô ý thức bắt lấy bàn tay của Lâm Siêu, tăng nhanh bước chân.
Lâm Siêu thấy bé gái bắt lấy bàn tay của mình, không khỏi trừng bé gái một cái, đưa tay hất ra.
Bé gái cầu khẩn nhìn Lâm Siêu, trong ánh mắt biểu hiện ra ý tứ rõ ràng ta là nhân loại, những gì mà ta nói nãy giờ đều là thật! Lâm Siêu vẫn không để ý đến bé gái, nhanh chóng đuổi theo sát nhóm người. Bé gái tức giận cắn chặt môi dưới đi theo Lâm Siêu.
Sau khi rời đi được khoảng 8 phút, trong rừng rậm bỗng nhiên vang lên mấy tiếng gào thét, chỉ thấy có ba con xác thối cả người thối rữa, thần sắc dữ tợn từ bên trong rừng chạy ra, giương nanh múa vuốt đánh tới, động tác không có một chút trình tự nào, cả người toàn là sơ hở.
"Đáng chết, nhanh dùng 'Kinh thi phấn'." Thanh niên người Maya quát lên một tiếng.
Người Atlantis người vội vàng từ trong người lấy ra một cái túi bột màu trắng, vẩy bột trắng lên thân thể của mọi người, ba con xác thối đang nhào tới phảng phất như là nhìn thấy quỷ, từ thần sắc dữ tợn chuyển thành sợ hãi, nhanh chóng quay người chạy trốn.
Lâm Siêu trong lòng cảm thấy kinh ngạc, cái 'Kinh thi phấn' này có hiệu quả tốt đến lạ thường, không biết là được làm từ cái gì.
"Mau rời khỏi nơi này, mùi của 'Kinh thi phấn' chỉ bám được ở trên người trong nửa giờ, ở phía trước không xa chính là địa bàn của một con Ma Quỷ Hoa khác, con Ma Quỷ Hoa này đã sống rất lâu năm rồi, Mott, đợi lát nữa sau khi ta ra hiệu lệnh, ngươi lập tức thi triển năng lực (hỏa diễm), để nó biết khó mà lui." Thanh niên người Maya nói thật nhanh.
"Vâng!" Người trung niên mập lùn có tên là Mott gật đầu đồng ý.
Rất nhanh, nhóm người Lâm Siêu đã đi vào địa bàn của một con Ma Quỷ Hoa khác mà thanh niên người Maya đã nói, dưới hiệu lệnh của thanh niên người Maya, người trung niên mập lùn tên là Mott lập tức giơ bàn tay lên, trên lòng bàn tay lập tức xuất hiện một hỏa cầu nóng bỏng, thắp sáng không gian phạm vi một trăm mét xung quanh, dưới ánh lửa chiếu rọi, mọi người lập tức nghe thấy âm thanh "Xoạt xoạt" vang lên, từng sợi dây leo thô to màu đen ở trên mặt đất rút về, lưu lại từng vết cắt trên mặt đất.
"Mau tăng tốc độ tiến về phía trước." Thanh niên người Maya hạ lệnh.
Tám người mang theo ba lô to lớn, dùng hết tốc lực tiến về phía trước, Lâm Siêu rất thoải mái đi theo sát phía sau nhóm người, còn bé gái thì giống như là có thể chất không cao, vừa chạy vừa thở hồng hộc, trên đầu chảy đầy mồ hồi.
Trên đường mọi người chạy đi, cây cối khô héo ở xung quanh càng ngày càng thưa thớt, đến cuối cùng phải cách nhau mấy chục mét mới có thể nhìn thấy được một cái cây, thanh niên người Maya liền nói: "Tốt, chúng ta đã rời đi được khỏi khu rừng, có thể giảm tốc độ lại nghỉ ngơi một chút."
Đám người nghe vậy lập tức giảm tốc độ chạy, người Maya nhìn về phía Lâm Siêu, nói: "Tiểu huynh đệ, xem bộ dáng của ngươi, giống như là một chủng tộc rất hiếm thấy, ngươi là nhân loại kỷ thứ mấy?"
Lâm Siêu trong lòng hơi động, nói: "Kỷ thứ tư."
Người Atlantis kia liền cười nói: "Ta biết ngay mà, lúc đầu nhìn thấy ngươi, ta cũng có cảm giác ngươi giống như là người Viêm Hoàng ở kỷ thứ tư, màu da với màu mắt đều giống như người Viêm Hoàng, hơn nữa tướng mạo và khí chất cũng không kém bao nhiêu, lại nói, ở rìa bên ngoài khu vực Hắc Hoang này rất ít khi trông thấy người Viêm Hoàng a, vì sao ngươi lại lưu lạc tới nơi này?"
Lâm Siêu nói: "Ta cũng không biết, sau khi đi một hồi liền lạc vào nơi này."
Người Atlantis liền cười nói: "Một tên xui xẻo."
Thanh niên người Maya mỉm cười nói: "Ta gọi là Cheek, còn ngươi tên là gì?"
"Lâm Siêu." Lâm Siêu cũng nhanh chóng đáp lời.
"Phía trước chính là căn cứ Đao Phong, nhanh đi thôi." Cheek nhìn về phía trước nói, phía trước hai ngàn mét bên ngoài là một mảnh bình nguyên hoang dã, có một tòa căn cứ nhỏ đứng sừng sững, nói là căn cứ, nhưng hoàn toàn không thể so sánh được với tòa cự thành như căn cứ Tinh Thần, chỉ có thể được coi là một cái lâu đài nhỏ.
Lâm Siêu đi theo đám người Cheek tiến tới căn cứ Đao Phong, mấy người thủ thành nhìn thấy đám người Cheek, từ phía xa bật đèn pha chiếu tới, Cheek thấy vâỵ liền hướng về phía Lâm Siêu nói: "Ngươi đi sát theo chúng ta, tiến hành thủ tục quét hình, kiểm tra xem thân thể có nhiễm bệnh độc hay không."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, đây là thủ tục cơ bản mà ở căn cứ nào cũng làm.
Chỉ thấy mấy người thủ thành lấy ra một thiết bị chiếu ánh sáng màu đỏ lên trên cơ thể của đám người Lâm Siêu, đảo qua đôi mắt của mọi người, một lát sau, ánh sáng màu đỏ biến mất, "xoát" một tiếng, cửa thành được chậm rãi kéo lên.
Cheek đi ở phía trước dẫn đường, mặt đất bên trong tòa thành rất gập ghềnh, bao gồm cả mấy tảng đá dùng để xây dựng tòa thành cũng mười phần thô ráp, không hề được trải qua quá trình gia công, Lâm Siêu nhìn thấy ở bên trong tòa thành có mấy chiếc chiến xa, trong đó có một chiếc chiến xa giống như là mới va chạm ở đâu, phần đỉnh lõm xuống phía dưới.
Cheek tiến vào một cái cửa nhỏ bên trong tòa thành, phía sau cánh cửa là một cái hành lang, nhưng lại không phải là đi lên phía trên, mà là đi xuống mặt đất, sau khi đi xuống bảy, tám bậc thang liền nhìn thấy một cánh cửa kim loại bên trên có máy quét thân phận, Cheek sau khi tiến hành quét hình xác nhận, "Két" một tiếng, cánh cửa kim loại liền được mở ra, ánh sáng yếu ớt từ bên trong cánh cửa chiếu rọi ra bên ngoài.
Tầng hầm của tòa lâu đài này cực kỳ rộng rãi, so với một cái sân vận động cỡ lớn còn rộng hơn, bên trong có thể dung nạp được mấy trăm người, trên vách tường có hơn mười đường ống thông gió và máy lọc không khí, nhưng y nguyên vẫn có thể nghe được mùi mồ hôi và mùi cơ thể người nồng đậm.
Mặc dù số lượng người bên trong tầng hầm này rất nhiều, nhưng lại không ầm ĩ, đại đa số mọi người đều xanh xao vàng vọt, trên gương mặt biểu lộ ra vẻ chết lặng, rất ít nói, một số người thì ngồi co ro suy nghĩ, hoặc là nằm ngủ, hoặc là ghép lại thành một cặp không coi ai ra gì quấn lại một chỗ với nhau.
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, loại cảnh tượng này hắn đã quá quen thuộc, giống như là hoàn cảnh ở khu tụ tập dân cư. Mà bộ dáng dơ dáy bẩn thỉu cùng với ánh mắt đỡ đẫn của những người này đều rất giống dân chân nạn, rất hiển nhiên, lương thực ở cái căn cứ Đao Phong này rất khan hiếm.
Bất quá, Lâm Siêu từ phản ứng thân thể của bọn họ, có thể thấy được đại đa số mọi người đều có thể chất từ cấp bốn đến cấp năm, trong đó có không ít người đã đạt đến cấp sáu, người đạt đến cấp bảy cũng có nhưng rất ít, chỉ có mười mấy người, còn cấp tám thì chỉ có 6, 7 người, sức chiến đấu cỡ này, đặt ở trên mặt đất tuyệt đối là một cái căn cứ hùng mạnh, vậy mà hoàn cảnh ở đây lại cực kỳ thê thảm, ngay cả cơm cũng không có mà ăn.
"Chậc chậc, quá thê thảm, là do tài nguyên ở nơi này quá cằn cỗi, hay là do quái vật ở nơi này quá mạnh, ngươi nhìn những tên Tiến Hóa Giả cấp bảy này đi, có khác gì mấy tên ăn mày hay không?." Anubis ngạc nhiên nói.