← Quay lại trang sách

Chương 837 Tử Hoang Vệ

Đột nhiên mấy con Huyết Cân Xà còn đang cách Lâm siêu một trăm mét, thân thể bỗng nhiên loé một cái, sau một khắc liền quỷ dị xuất hiện ở trước mặt của Lâm Siêu, đó là vì chúng vừa mới thi triển năng lực (không gian).

Lâm Siêu giật mình, may mà thị giác vi mô của hắn đã sớm bắt được dải ánh sáng màu bạc trong nước, nếu không đột nhiên bọn chúng xuất hiện trước mặt như thế hắn sẽ không kịp phản ứng, hơn nữa mấy con Huyết Cân Xà mặc dù có kích thước không lớn, nhưng tốc độ bộc phát ra lại có thể đạt đến trình độ cấp chín.

"Hoàng Kim tăng cường."

"Cự nhân tăng cường."

"Năng lực tăng cường tốc độ."

Lâm Siêu trong nháy mắt mở ra ba tầng tăng cường, đồng thời nhanh chóng kích phát ra Vũ Trụ Chiến Giáp, thân ảnh bỗng nhiên lóe lên, tránh thoát khỏi mấy cú cắn của mấy con Huyết Cân Xà, nhưng bên trong cái hồ này Huyết Cân Xà có số lượng quá nhiều, vừa mới tránh thoát được bảy, tám con, ở bên ngoài lại có mấy chục con bơi lại, mà năng lực của bọn chúng đều không ngoại lệ, tất cả đều là năng lực (không gian).

Tê ~

Một con Huyết Cân Xà vào lúc Lâm Siêu tránh né, giống như quỷ mị xuất hiện ở phía sau lưng của hắn, bên trong miệng bắn ra một luồng chất lỏng trong suốt, con ngươi của Lâm Siêu hơi co lại, vội vàng bơi lên phía trên, vọt ra khỏi mặt nước, bay lên giữa không trung, chỉ thấy luồng chất lỏng trong suốt kia gặp nước cũng không bị hòa tan, sau khi không bắn trúng Lâm Siêu, luồng chất lỏng trong suốt kia lại bị một con Huyết Cân Xà khác nuốt vào trong cơ thể.

Ánh mắt của Lâm Siêu trở nên ngưng trọng, khó trách vì sao bé gái nói những con Huyết Cân Xà này khó chơi, tất cả bọn chúng đều nắm giữ năng lực (không gian) không nói, trên người còn ẩn chứa kịch độc, chúng nó đúng là siêu cấp sát thủ trời sinh, hơn nữa lại còn số lượng nhiều như thế, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, đổi lại là những người khác, đoán chừng ngay cả cường giả tộc Cự Nhân cấp mười một tới, cũng phải mất mạng với bọn chúng.

"Chỉ có thể dùng kiện bảo vật này." Lâm Siêu lật bàn tay một cái, từ bên trong nhẫn không gian lấy ra cái vỏ ốc bảy màu, rót năng lực ánh sáng vào bên trong, sau đó từ bên trong cái vỏ ốc liền bắn ra từng đạo cường quang.

"Phốc phốc phốc."

Một cơn mưa ánh sáng từ bên trong cái vỏ ốc bắn ra, xuyên thẳng vào đáy hồ, trong chốc lát mấy con Huyết Cân Xà đang qua bơi lại dưới chân của Lâm Siêu liền hoảng sợ không ngừng hướng về phía đáy hồ bơi xuống, tránh né bốn phía, con nào con nấy vội vã triển khai năng lực (không gian) chạy trốn tứ tán ra xung quanh, nhưng trong đó vẫn có hai con Huyết Cân Xà bị tia sáng xuyên thủng thân thể.

Nhưng mà, miệng vết thương trên thân thể của hai con Huyết Cân Xà này trong nháy mắt liền khép lại, khiến cho Lâm Siêu không khỏi một lần nữa kinh ngạc.

Lâm Siêu chậm rãi ngưng tụ sức mạnh trong cơ thể, khóa chặt vào con Huyết Cân Xà dài ba mươi mét trên đầu có Huyết Giác ở dưới đáy hồ, sau khi áp súc 20 giây, bên trong cái vỏ ốc bảy màu bỗng nhiên bắn ra một tia sáng chói mắt thô to.

Tia sáng chói mắt thô to này trong nháy liền xuyên thủng mặt hồ, con Huyết Cân Xà dài ba mười mét ở dưới đáy hồ đang ngẩng đầu còn chưa kịp phản ứng, đã bị tia sáng chói mắt này xuyên thủng đầu, máu tươi từ bên trong xương sọ của nó tràn ra bên ngoài, thân thể của nó cũng bị mất đi không chế, chìm xuống lớp bùn ở dưới đáy hồ.

Đôi mắt của Lâm Siêu sáng lên, thu hồi lại cái vỏ ốc bảy màu, nhanh chóng bổ nhào vào trong hồ nước, trên thân thể bắn ra một loạt tia sáng, khiến cho mấy con Huyết Cân Xà còn lại không dám tới gần, phi tốc bơi thẳng xuống đáy hồ, cái hồ này cũng không sâu, chỉ có độ sâu khoảng một trăm mét, trong nháy mắt đã đến, Lâm Siêu dùng bàn tay chộp lấy thân thể của con Huyết Cân Xà dài ba mười mét, nhấc lên cấp tốc bơi trở lên, vọt ra khỏi mặt nước, nhảy lên trên bờ, vứt thi thể của nó xuống mặt đất.

Tất cả mọi chuyện diễn tả thì chậm mà xảy ra thì rất nhanh, không tới 2 phút đồng hồ.

Bé gái nhìn cảnh này đến trợn mắt hốc mồm, khi nhìn thấy Lâm Siêu tiện tay đem con Huyết Cân Xà vứt ở dưới chân, nó hoảng sợ thét lên một tiếng, vội vàng nhảy sang một bên, trốn ra phía sau lưng của Lâm Siêu, không dám nhìn con Huyết Cân Xà, bởi vì con Huyết Cân Xà mặc dù đã chết nhưng cái đuôi vẫn y nguyên vô thức lắc lư, khiến cho bé gái tê cả da đầu.

Lâm Siêu trông thấy bộ dáng kinh hãi của bé gái, trong lòng có mấy phần khoái ý không hiểu, đang chuẩn bị nói chuyện, bỗng nhiên lỗ tai của hắn khẽ nhúc nhích, nghe thấy ở bên ngoài một ngàn mét có một trận bước chân nhẹ nhàng chậm chạp đi về phía cái hồ, còn có thể lờ mờ nghe thấy có người đang nói chuyện, chỉ là do phạm vi quá xa, chưa đi vào phạm vi cảm ứng của chiếc đồng hồ phiên dịch.

Vào thời điểm Lâm Siêu nghe thấy tiếng bước chân, đối phương tựa hồ như cũng phát giác được hai người Lâm Siêu, chỉ nhìn thấy ở vị trí phía trước Lâm Siêu mười mét xuất hiện một dải ánh sáng màu bạc, sau đó liền có một thiếu niên mặc áo giáp màu tím thuấn di tới, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn hai người Lâm Siêu một chút, sau khi nhìn thấy thi thể của con Huyết Cân Xà trên mặt đất, đôi mắt của thiếu niên liền sáng lên, lộ ra mấy phần vui mừng.

Sưu sưu sưu!

Lúc này, đám ở người ở phía sau thiếu niên mặc áo giáp màu tím cũng đã lần lượt chạy tới, khoảng mười bốn mười lăm người, đại đa số đều là thiếu niên, tất cả đều mặc áo giáp thuần một màu tím, trên đầu vai áo giáp khắc một chữ —— HẮC!

Ở phía sau đám người này có một nữ nhân cao gầy uyển chuyển chậm rãi đi tới, cao khoảng 1m75, toàn thân mặc áo giáp màu bạc, có đôi tai dài nhọn, chính là một cô gái người Atlantis.

"Là tộc Cự Nhân sao?" Cô gái người Atlantis này rõ ràng là đội trưởng của tiểu đội này khẽ nhíu mày, khi nhìn thấy thi thể của con Huyết Cân Xà trên mặt đất, con ngươi của nàng có chút co vào, dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu. Bởi vì lúc này Lâm Siêu vẫn đang ở trong trạng thái người khổng lồ Hoàng Kim cho nên bị cô gái người Atlantis này nhận nhầm là tộc Cự Nhân.

"Là Tử Hoang Vệ!" Bé gái ở phía sau lưng Lâm Siêu nhỏ giọng nói.

Lâm Siêu khẽ nhíu mày, nhìn thấy sự cảnh giác và địch ý mãnh liệt ở trong đáy mắt của bọn họ, mà địch ý tựa hồ cũng không phải là đến từ con Huyết Cân Xà, không giống như sự tình cướp đoạt chiến lợi phẩm trong hoang dã, hắn đã gặp rất nhiều nhưng cũng không phải là vẻ mặt như thế này. Địch ý mãnh liệt bên trong đáy mắt của bọn họ pha lẫn sự cừu hận và chán ghét!

"Tử Hoang Vệ, có một chữ "Hoang", hẳn là cùng Thành Hắc Hoang có quan hệ."

Lâm Siêu âm thầm suy nghĩ, nói: "Nơi này tựa hồ như không phải lãnh địa của thành Hắc Hoang a?" Hắn từ trên cao nhìn ra xa, mấy vạn mét gần đây cũng không nhìn thấy bất luận một cái thành trì nào của nhân loại.

"Toàn bộ Hắc Hoang đều là lãnh địa của thành Hắc Hoang, nơi này thì tính là cái gì!" Một thiếu niên mặc áo giáp màu tím dùng ánh mắt ngoan lệ nhìn chằm chằm Lâm Siêu, nói: "Ngươi cái tên cự nhân đáng chết này, vậy mà dám chạy đến khu vực Hắc Hoang của chúng ta. Nói! Ngươi có bao nhiêu đồng bạn, bọn hắn đang ở nơi nào. Coi như ngươi không nói, chúng ta cũng có thể từ bên trong đầu óc của ngươi móc ra, tốt nhất người nên thành thật khai báo!"