Chương 851 Náo động
Nói xong ông ta liền quay đầu dùng ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám thị nữ nói: "Một đám phế vật, đợi lát nữa xem ta làm sao xử lý các ngươi?"
Mấy vị thị nữ bị dọa đến mức vội vàng quỳ xuống cầu xin tha thứ, cô gái giữ chặt cánh tay của phụ thân, thở dốc nói: "Cha đừng trách các nàng, là do ta muốn đi đến cầm đài."
Diệp thành chủ vội vàng vịn nàng, nói: "Đứa nhỏ ngốc, ngươi đi cầm đài để làm cái gì, mau nằm xuống nghỉ ngơi, cha nói cho con một tin tức tốt, cha đã tìm được Huyết Giác."
Cô gái kinh ngạc hỏi: "Cha đã tìm được Huyết Giác rồi sao? Cha tìm được ở đâu thế, làm sao có thể, lúc trước nhóm Tử Hoang Vệ cha phái đến hang ổ của Huyết Cân Xà, không phải là đã bị người khác nhanh chân cướp mất rồi hay sao?"
Diệp thành chủ cười nói: "Trước đừng có hỏi nhiều, cha đã gọi Hoa Thiên sư tới, chuẩn bị làm thuốc cho con, con nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi." Lúc đầu lòng của cô gái như tro nguội, giờ phút này được thắp lên hi vọng, lập tức nhu thuận, nghe lời của cha nàng nằm lên trên giường nghỉ ngơi.
Không bao lâu, một người trung niên có khí chất nho nhã bay lượn vào trong phòng, hướng về phía Diệp thành chủ chắp tay chào hỏi một chút, người này biết thời gian cấp bách, lấy Huyết Giác từ trong tay của Diệp thành chủ, sau đó lập tức làm thuốc.
"Cha tìm được ở đâu thế?" Cô gái hiếu kỳ hỏi.
Diệp thành chủ mỉm cười, nói: "Không phải là do chúng ta tìm được, là do có người hiến Huyết Giác lên." Nói đến đây, ông ta chợt nhớ tới lời mà Lâm Siêu đã nói, trong lòng hơi động.
Cô gái chợt hiểu, mỉm cười nói: "Nói như vậy, người kia chính ân nhân cứu mạng của con."
Diệp thành chủ khẽ cười nói: "Xem như thế đi, đúng rồi, vừa rồi con muốn đi đến cầm đài để làm gì?"
Cô gái khẽ cười một tiếng, nói: "Con biết mình sống không qua được hôm nay, vốn còn cho rằng khó tránh khỏi cái chết, cho nên muốn thừa dịp vào thời khắc sinh mệnh cuối cùng, đánh một khúc mà mẫu thân đã dạy cho con «Phượng Hoàng Dẫn », để cho mẫu thân biết, con rất nhanh cũng sẽ đến gặp mẫu thân, mẫu thân sẽ không tịch mịch."
Sắc mặt của Diệp thành chủ biến hóa, trong đáy mắt có một tia thống khổ, nắm chặt bàn tay của con gái, ôn nhu nói: "Đứa nhỏ ngốc, cha tuyệt sẽ không để cho con chết, tuyệt sẽ không!"
Cô gái mỉm cười nói: "Người thì khó tránh khỏi việc phải chết một lần, cũng không có gì phải sợ, chỉ có điều, con còn có rất nhiều chuyện muốn làm, cứ như vậy chết đi, xác thực sẽ rất tiếc nuối, chờ đến khi con khỏi hẳn, còn phải đi cảm tạ người kia thật nhiều!"
Diệp thành chủ tức giận nói: "Không cho phép nói bậy, mau đi ngủ cho cha."
Cô gái nghe lời nhắm mắt lại.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Lâm Siêu nhìn thấy mặt trời dần dần lặn xuống, đã qua hai ngày, hai ngày này ngoại trừ mỗi ngày được thủ vệ đúng hạn đưa đồ ăn tới bên ngoài, còn lại không có bất kỳ một người nào tới tìm hắn, thủ vệ ở bên ngoài rất sâm nghiêm, không cho hắn tuỳ tiện đi ra ngoài, hai ngày qua hắn chỉ có thể ngồi đợi ở trong cái phòng khách rộng chừng 100 m2 này.
Bất quá, từ bầu không khí reo hò ở bên ngoài vào ban đêm hôm qua, Lâm Siêu đã biết bệnh tật của vị Cẩm Nguyệt công chúa này đã khỏi hẳn, cứ như vậy, ít nhất tỷ lệ vạch mặt giữa hắn và Diệp thành chủ sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Vạn nhất có thật sự đánh nhau, Lâm Siêu cũng chỉ có một phần mười niềm tin là có thể thoát thân, dù sao, nơi này cũng chính là tổng bộ của thành Hắc Hoang, làm người chưởng quản khu vực Hắc Hoang có hơn mấy trăm căn cứ lớn nhỏ, nếu như không có bản sự cứng rắn, sẽ không có khả năng ngăn cản được các loại quái vật và thi triều ở khu vực Hắc Hoang, nhất là sự tập kích của Giác Tỉnh Giả cùng với Thôn Phệ Giả.
"Ngươi nói cái tên Diệp thành chủ này có phải hay không đã quên mất chúng ta?" Anubis tức giận nói.
Lâm Siêu suy nghĩ một lát, mới nói: "Nếu như ông ta thật sự quên chúng ta, ta sẽ để cho ông ta phải ghi nhớ chuyện này thật lâu." Nói xong hắn liền quay người đi ra khỏi cửa, "Xoát xoát" có hai thanh chiến đao liền ngăn ở trước mặt của hắn.
"Ta muốn gặp thành chủ." Lâm Siêu nói.
Bốn tên thủ vệ ở trước cửa biểu lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, một tên thủ vệ nói: "Chúng ta sẽ thông báo cho ngài, không có sự cho phép của thành chủ, ngài không được rời đi khỏi nơi này."
Lâm Siêu gật đầu nhẹ một cái, nói: "Đã thông báo hai ngày rồi còn chưa có tin tức, xem ra ta cần phải để cho các ngươi tự mình đi thông báo mới được." Dứt lời, vào thời điểm bốn tên thủ vệ vừa định cười lạnh, Lâm Siêu bỗng nhiên xuất thủ.
Hoàng Kim hóa tăng cường!
Năng lực tăng cường tốc độ!
Cân nhắc đến độ mẫn cảm của việc biến thành Cự nhân, Lâm Siêu cũng không dám thi triển cự nhân tăng cường, bất quá chỉ cần hai tầng tăng cường này, cũng đã làm cho sức chiến đấu của hắn từ cấp bảy cực hạn, tăng lên thành cấp chín cực hạn, mà bởi vì nguyên nhân hắn là Tiến Hoá Giả nhiều tầng, cho nên thể chất của hắn có thể sánh ngang với Tiến Hoá Giả đặc thù cấp mười, hắn dùng hai tay vung quyền, lập tức đánh hai tên thủ vệ đứng hai bên trái phải bay ra ngoài.
Hai tên thủ vệ đứng ở phía trước mặt lúc này mới kịp phản ứng, cả giận nói: "Muốn chết!" Sau đó liền đồng loạt đánh tới, thi triển ra năng lực của mình, nhưng thể chất của bọn hắn chỉ là cấp tám, mặc dù đã được tính là cao thủ đỉnh tiêm ở kỷ thứ tư, nhưng vẫn không thể theo kịp được thân ảnh của Lâm Siêu, chỉ nghe "Bành bành" hai tiếng, cũng bị đánh bay ngược ra ngoài giống như hai tên thủ vệ kia.
Động tĩnh ở nơi này rất nhanh liền gây nên sự chú ý của đội tuần tra phụ cận, lập tức có một lượng lớn thủ vệ ào tới phòng khách, trong tay cầm súng ống, hoả pháo, đao kiếm chỉa thẳng vào Lâm Siêu, giống như là đang đối mặt với đại địch vậy.
Lâm Siêu hừ lạnh nói: "Ta muốn gặp thành chủ, đây chắc hẳn là cách mà Diệp thành chủ muốn đối đãi với ân nhân hay sao?"
Đội trưởng dẫn đầu nhìn thoáng qua bốn tên thủ vệ đang nằm co quắp trên mặt đất xung quanh, hắn thấy mấy người này chỉ bị tổn thương da thịt, thương thế cũng không đáng lo ngại, biết là Lâm Siêu không có ác ý, thu liễm lại sát ý ở trong lòng, nói: "Ngươi cho rằng nơi này là địa phương nào, thành chủ há lại là người ngươi muốn gặp là gặp, nếu ngươi thức thời thì lập tức trở về cho ta, chờ đến khi ta thông báo cho thành chủ, sẽ tự mình dẫn ngươi đi gặp."
Lâm Siêu lạnh lùng nói: "Ta cần phải tận mắt thấy ngươi phái người đi thông tri!"
Sát ý trong mắt của tên đội trưởng dẫn đầu lại nổi lên, đột nhiên có một tiếng quát to vang lên: "Các ngươi đang hồ nháo cái gì thế, có chuyện gì xảy ra?" Tên đội trưởng dẫn đầu nhanh chóng tránh sang một bên, chỉ nhìn thấy có một tên thanh niên tộc Xi Vưu đi tới, hắn vội ôm quyền nói: "Gặp qua đô thống!"
Tên thanh niên tộc Xi Vưu nhìn thoáng qua tràng diện, đoán ra được đại khái sự tình, hướng về phía Lâm Siêu nói: "Muốn gặp thành chủ đúng không, mau đi theo ta."
Lâm Siêu nhìn tên thanh niên tộc Xi Vưu một cái, người này có thể chất đạt đến cấp mười, đây là còn chưa tính năng lực, hiển nhiên đối phương cũng là một Cải Tạo Giả, bởi vì tộc Xi Vưu cũng là một chi nhánh của người Viêm Hoàng ở kỷ thứ tư, cực hạn tiến hoá chính là cấp tám.