← Quay lại trang sách

Chương 862 Đi săn

Sau khi tiến lên hơn một trăm dặm, vị đội trưởng Thần Hoang Vệ liếc nhìn bầu trời, nói: "Điện hạ, ở phía trước khoảng năm mươi dặm, chính là khu vực không có ánh sáng, chúng ta cần phải trở về, ngày mai tiếp tục đổi đường khác để tìm kiếm?"

Cẩm Nguyệt nghĩ đến lúc trước tao ngộ phải con ác thú báo săn, trong lòng cũng có một chút rung động, gật đầu nói: "Tốt thôi, trước tiên quay trở lại doanh trại, ngày mai chúng ta lại tiếp tục."

Lâm Siêu nhìn về phía trước xa xa, ẩn ẩn có thể thấy được ở nơi đó tối đen như mực, sau đó liền quay người đi theo mọi người trở về doanh trại, chọn một khu vực ở gần tường vây cắm trại nghỉ ngơi, Cẩm Nguyệt từ bên trong nhẫn không gian lấy ra không ít đồ ăn ngon đưa cho Lâm Siêu cùng với Nisha, đều là đồ ăn cao cấp do các đầu bếp trong thành Hắc Hoang dùng thịt của quái vật cấp cao nấu ra.

Lâm Siêu thu lại hết đồ ăn, nói: "Thể chất của em quá yếu, không thể ăn được những thứ này." Nisha nghe mùi thơm, có chút thèm ăn, lại chỉ có thể chu môi nhịn xuống.

Cẩm Nguyệt cười một tiếng, nói: "Là do ta không cân nhắc chu đáo, suýt nữa tạo thành sai lầm lớn, chỗ này ta còn có một ít hoa quả điểm tâm, đều được hái từ trên các loại cây trái biến dị, không có virus, người có thể chất yếu cũng có thể ăn được." Nàng từ bên trong nhẫn không gian một lần nữa lấy ra một bàn trái cây tươi ngon.

Đôi mắt của Nisha sáng lên, nói: "Công chúa điện hạ, ta yêu ngươi chết mất." Nói xong liền nhào tới bàn trái cây, ăn ngấu nghiến.

Lâm Siêu tức giận nhìn Nisha một cái, lúc trước hắn đã cho nó uống một bình dinh dưỡng cao cấp, tối thiểu có thể khiến cho nó no bụng trong ba tháng, hiện tại lại thể hiện ra bộ dáng giống như là sắp chết đói vậy.

Sau khi ăn tối xong, đám người liền tranh thủ đi ngủ, khôi phục lại thể năng cùng với tinh thần.

Chờ sau khi mọi người đi ngủ, Lâm Siêu bỗng nhiên mở mắt, quét mắt nhìn chung quanh, thấy mọi người đều đã nhắm mắt, chỉ để lại một vị Thần Hoang Vệ canh gác, lập tức cẩn thận từng li từng tí xoay người đứng lên, bởi vì trước đó hắn đã chuẩn bị thỏa đáng, đã đem cây cối ở xung quanh lều chặt đứt hết, không sợ sau khi bỏ đi tạo ra tiếng vang.

Vị Thần Hoang Vệ gác đêm là để đề phòng ác thú tập kích, vị trí đứng cách lều vải của Lâm Siêu rất xa, không hề để ý đến căn lều vải của Lâm Siêu, Lâm Siêu trước khi đi lấy ra một khối thịt nướng, sử dụng năng lực Biến Hình biến khối thịt thành bộ dáng của mình, đặt vào vị trí mà Lâm Siêu nằm trước đó, lén lút bỏ đi ra bên ngoài.

Ngay khi Lâm Siêu rời đi, Nisha ngủ ở bên trong một căn lều vải cách đó không xa, bỗng nhiên mở to mắt, lẩm bẩm nói: "Dạng này liền muốn giấu diếm được bọn họ, thật sự là sơ ý!" Trong bóng tối ánh mắt của nó lóe lên, không gian có chút ba động, bao phủ căn lều vải của Lâm Siêu cách đó không xa.

Thu liễm lại khí tức, nhịp tim, khống chế tiếng bước chân, Lâm Siêu giống như một tên sát thủ đỉnh cấp, nhanh chóng bỏ xa khu vực cắm trại mấy chục dặm, theo khoảng cách càng xa, động tác của hắn cũng càng lúc càng nhanh, bên trên cánh đồng bát ngát ngẫu nhiên có các bụi cỏ dưới gió thổi lắc lư rung động, vừa vặn yểm hộ cho hắn.

Sau khi đi được một trăm dặm, Lâm Siêu không còn rón rén nữa, mà thi triển ra năng lực tăng cường tốc độ, phi tốc chạy đi, đến khoảng cách một trăm năm mươi dặm, hắn kích phát ra đôi cánh Hắc Ban Thú, lập tức giống như một con phi ưng, cấp tốc bay về phía chỗ sâu của "Cấm địa Ác Thú".

"Ở phương hướng phía trước 2 giờ đồng hồ, cách đây ba trăm dặm, có một con ác thú." Anubis truyền ý niệm.

Mắt của Lâm Siêu sáng lên, phi tốc bay đi, giống như một con diều hâu đi săn trong bóng đêm.

Một lát sau, Lâm Siêu đã bay đến vị trí mà Anubis nói, con ác thú kia đã di chuyển ra xa được mười dặm, nhưng có Anubis chỉ dẫn, vẫn rất dễ dàng tìm được nó, là một con ác thú có hình dáng đầu hổ đuôi rắn.

Lâm Siêu móc ra một thanh chiến đao cấp SSS, triển khai trạng thái "Hoàng Kim hóa" cùng với năng lực "tăng cường tốc độ", hai tầng tăng cường, từ trên cao bỗng nhiên nhào xuống, chiến đao giống như trảo, tinh chuẩn chém lên phần cổ của con ác thú đầu hổ đuôi rắn, lực lượng cuồng mãnh trên thanh chiến đao dễ dàng chặt đứt cái đầu của nó, máu tươi phun trào ra xung quanh.

Lâm Siêu đưa tay bắn ra mấy tia cường quang, thuận theo miệng vết thương ở trên cổ của nó xuyên vào bên trong cơ thể, đem nội tạng ở bên trong hoàn toàn phá hủy.

Chém giết xong con ác thú này, hắn lập tức dùng chiến đao tiến hành giải phẫu! Động tác của Lâm Siêu giống như nước chảy mây trôi, không có hề có một chút dừng lại nào, lúc đầu hắn dự định đợi đám người Cẩm Nguyệt rời đi khỏi "Cấm địa Ác Thú", sau đó sẽ tự mình tiến vào săn giết ác thú, nhưng hắn cân nhắc đến sự phòng vệ sâm nghiêm xung quanh "Cấm địa Ác Thú", hắn muốn lẻn vào chưa chắc đã thành công, cho nên chỉ có thể mạo hiểm đi săn vào ban đêm.

Rất nhanh hắn liền móc ra một viên hắc tinh bên trong đầu của con ác thú, Lâm Siêu tiện tay hủy thi diệt tích, vỗ vỗ đôi cánh xua tan mùi máu tanh ra bên ngoài, để tránh ngày mai bọn họ đến đây tìm kiếm, phát hiện ra được ở nơi này có vết tích chiến đấu.

Làm xong những chuyện này, Lâm Siêu liền tiếp tục bay về phía trước.

Ban đêm tựa hồ như là thời gian hoạt động của ác thú, sau khi bay về phía trước không tới hai trăm dặm, Lâm Siêu lại một lần nữa gặp được một con ác thú thứ hai, hắn cũng không bị cản trở gì nhanh chóng chém giết, giải phẫu lấy ra một viên hắc tinh.

Nửa giờ sau, Lâm Siêu liền bay tới gần chỗ sâu của "Cấm địa Ác Thú", từ phía xa xa nhìn tới, có thể lờ mờ trông thấy một mảnh đen kịt, trong lòng hắn thầm nghĩ: "Bên trong khu vực không có ánh sáng này hơn phân nửa có cái gì đó quái lạ, nếu không bọn họ chỉ cần tìm một ngừoi Atlantis triển khai năng lực (ánh sáng), liền có thể đi vào bên trong thăm dò." Thân ảnh của Lâm Siêu khẽ động, phi tốc bay tới.

Trong nháy mắt, Lâm Siêu đã xâm nhập vào bên trong khu vực không có ánh sáng, hạt ánh sáng ở chung quanh càng ngày càng thưa thớt, đến cuối cùng liền triệt để biến mất, chỉ còn lại một màu đen kịt, may mắn là hắn có được năng lực nhìn được trong bóng tối, mới có thể thấy rõ được hết thảy ở chung quanh.

Lâm Siêu từ bên trong nhẫn không gian lấy ra đèn pin năng lượng mua được ở bên trong thành Hắc Hoang, vừa mới mở ra, ánh sáng vừa lóe lên một cái, lập tức bị dập tắt, ánh sáng chớp động bay về phía sau, tựa hồ như là sợ hãi cái gì ở nơi này, loại tình huống này, giống như là Lâm Siêu đang ở trong trạng thái "thể chất hắc ám", bài xích với ánh sáng.

"Chẳng lẽ ở chỗ sâu nhất của "Cấm địa Ác Thú", có Ám Hạch?" Lâm Siêu trong lòng hơi động, trí năng thành Pol cũng đã nói, Ám Hạch không phải là chỉ có một viên, trên địa cầu có tám khu vực Tu La, chính là chỗ chuyên môn được tạo ra để chế tạo Ám Hạch, từ trước đến giờ, có người đặt một viên Ám Hạch ở nơi này cũng không phải là không có khả năng.