Chương 922 Isila
Động Huyệt Kỳ Tích, tại lối vào.
Isila đem lưng dựa lên vách đá, nhẹ nhàng thở dốc, hồi tưởng lại cảnh tượng mà nàng nhìn thấy lúc trước, trong lòng vừa phẫn nộ, vừa hoảng sợ, lấy kiến thức rộng rãi của nàng, vậy mà cũng nhìn không ra đó là năng lực gì, lại có thể trống rỗng chế tạo ra lỗ đen.
Chí ít, ở bên trong các năng lực mà các Thần quốc đã biết trên vạn năm, không có bất kỳ một hạng năng lực nào, có thể chế tạo ra lỗ đen!
Nếu như không phải là năng lực, thì chỉ có thể là bảo vật. Nàng có chút tâm động, thế nhưng nghĩ đến lực lượng hủy diệt bên trong cái lỗ đen kia, trong lòng nàng lại chấn động, ngược lại nhớ tới cảnh đám hộ vệ tâm phúc của nàng chết thảm, mặc dù vị nữ hộ vệ Chủ Thần có thể dựa vào một phần huyết nhục lưu ở tẩm điện của nàng tái sinh trở về, nhưng thực lực cũng sẽ giảm mạnh, hơn nữa lúc này cũng không có cách nào tiến vào đây để giúp đỡ nàng.
"Tên tạp chủng đáng chết!" Isila nghiến răng nghiến lợi, không ngờ được lấy thân phận của nàng, vậy mà mới tiến vào huyệt động ngắn ngủi một lát, đã rơi vào tình trạng thê thảm như thế này, chờ đến khi mấy vị ca ca và đệ đệ cùng cha khác mẹ của nàng tiến vào, một khi gặp được nàng, chắc chắn sẽ nghĩ cách bắt nàng, cho nàng ăn trái Tín Ngưỡng, biến nàng thành nô lệ của bọn hắn, đến lúc đó cho dù nàng có chuẩn bị thủ đoạn mạnh đến cỡ nào, cũng khó có thể xoay người, liên đới thế lực mà nàng khổ tâm kinh doanh nhiều năm, cũng sẽ chắp tay dâng cho người khác.
"Còn có hai giờ, nhất định phải nắm chặt thời gian tìm được 'Kỳ tích chi huyết', sau đó ẩn trốn." Isila cắn răng, không thể không lựa chọn cái phương pháp khuất nhục này, lúc đầu lấy đám hộ vệ mà nàng mang tới kia, vốn là muốn ở trong lần tranh cử Chủ Thần này diệt trừ hết đối thủ của mình, không ngờ được bây giờ lại ở chỗ của Lâm Siêu ăn phải thiệt thòi lớn.
Sưu!
Nàng không dám trì hoãn nữa, thân ảnh bỗng nhiên lóe lên, xuất hiện tại một vị trí mà nàng lưu lại tiêu ký, lặng lẽ tìm tòi địa điểm chiến đấu lúc trước, nhưng nàng cũng không có nhìn thấy Lâm Siêu, chỉ là ở bên trên mặt đất có rất nhiều dấu chân của quái vật, nàng nhảy xuống sờ sờ một chút, phân biệt ra đây là dấu chân của quái vật họ chó, trong lòng cảm thấy nghi ngờ: "Trong thần huyễn bình nguyên tại sao lại có quái vật họ chó?"
Nghĩ không ra nguyên nhân, nàng đi chung quanh tìm một vòng khắp nơi, cũng không có nhìn thấy tàn thi của Lâm Siêu, trong lòng thầm nghĩ: "Không hổ là 'Nước mắt sinh mệnh', hiệu quả tái sinh lại mạnh mẽ như vậy, lỗ đen của hắn mặc dù đáng sợ, nhưng lại không có năng lực truy kích, lực kéo của lỗ đen có mạnh hơn, mình cũng có thể thông qua năng lực (tiêu ký) trong nháy mắt rút lui ra khỏi phạm vi lỗ đen, chỉ có điều, hắn cũng không làm gì được mình, ta cũng khó có thể giết chết được hắn, có lỗ đen bảo hộ hắn, ta cũng không có cách nào tới gần."
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng lo lắng, đây là lần đầu tiên nàng ở trong tay người khác ăn thiệt thòi lớn như vậy, trong lòng tức giận khó có thể bình tĩnh, thế nhưng nàng vẫn dùng lý trí khắc chế, nghĩ thầm: "Hắn rời khỏi nơi này, hơn phân nửa cũng là vì kiêng kị mình, mặc kệ hắn, mình trước tiên cứ đi tìm 'Kỳ tích chi huyết', chờ đến khi vượt lên trước một bước trở thành Chủ Thần, bọn hắn muốn tìm được mình cũng khó, bất quá, vẫn phải lưu lại một chút thủ đoạn." Con mắt của nàng chuyển động, nghĩ đến một cái kế sách, trên gương mặt lộ ra một nụ cười mỉm.
Nàng thuận theo Thần huyễn bình nguyên tiến về phía trước, âm thầm suy nghĩ: "Ở phía trước 'Thần huyễn bình nguyên', chính là Châu lục hoang thú, là một mảnh hoang vu, có quái vật ẩn hiện, nghe hệ thống 'Tiên tri' nói, những con quái vật này so với động vật nhiễm Virus ở bên ngoài hoàn toàn khác biệt, tất cả đều là quái vật do Động Huyệt Kỳ Tích dựng dục ra, tất cả các loại năng lực đối với bọn chúng đều không có tác dụng, chỉ có thể dựa vào kỹ thuật chiến đấu để đánh giết!"
Nàng bước đi rất nhẹ nhàng, một đường đi thẳng, rất mau liền đi đến một mảnh bình nguyên hoang vu, nơi này được gọi là 'Hoang nguyên' không phải là không có đạo lý, lọt vào trong tầm mắt của nàng, là thổ nhưỡng cằn cỗi, màu sắc ố vàng, nhìn qua liền biết là kết cấu thổ nhưỡng ở đây đã bị phá hư, tầng đất yếu ớt, hơn nữa còn khuyết thiếu chất hữu cơ, không có cách nào để cho thực vật sinh tồn.
Bất quá, quái vật bên trên cánh đồng hoang vu này, lại yêu thích thổ nhưỡng ở nơi đây.
Isila vừa mới bước vào hoang nguyên không lâu, bỗng nghe thấy có một thanh âm rất nhỏ vang lên, rõ ràng là một chỗ trên mặt đất nứt ra, lan gần về phía vị trí của nàng, tới gần chân nàng đột nhiên nổ tung, từ bên trong có một bóng đen nhảy ra, nhào về phía phần eo của nàng.
Sắc mặt của nàng thong dong, nhanh chóng nhảy lên trên không trung, lật bàn tay một cái, từ bên trong nhẫn không gian móc ra một cây cung Ô Đằng, một bình tiễn màu tím, cài tên lên bắn, ba mũi tên liên tục hợp thành một đường thẳng, "Sưu" một tiếng bắn thẳng vào cái bóng đen này, đem nó đóng đinh trên mặt đất, rõ ràng là một con quái vật đầy lân giáp cao cỡ nửa người, giống như con nhím, lại giống như tê tê, trên đỉnh đầu có một cái sừng bén nhọn, lúc nãy nó chính là muốn dùng cái sừng này để đâm nàng.
Isila phiêu nhiên rơi xuống, tiện tay phất một cái, tiêu ký trên mấy cây tên bị xúc động, tự động bay trở về trong tay của nàng, con quái vật đầy lân giáp này lại không nhúc nhích, dường như là đã không còn khí tức sinh mệnh, nàng nhìn kỹ vào hai mắt của nó, theo những gì mà nàng biết, toàn thân của con quái vật này là đá, giống như sinh mệnh gốc Silic trong truyền thuyết.
Nàng nhanh chóng móc ra một thanh loan đao, đem con quái vật này chém ra, mảnh đá bắn ra bên ngoài, bị chém thành mấy khối, ở tại vị trí trái tim, lại có một viên tinh thể màu xanh.
"Tinh thạch sinh mệnh." Isila thu lại viên tinh thể màu xanh, trong lòng cảm thấy hài lòng, tiếp tục đi về phía trước.
Theo nàng không ngừng xâm nhập, quái vật gặp phải càng ngày càng nhiều, mà hình thể càng lúc lại càng lớn, cho dù thể chất của nàng đã đạt tới cực hạn, hơn nữa còn có Thứ Thần tăng cường, cùng với rất nhiều năng lực và bảo vật, cũng dần dần cảm thấy có chút mệt mỏi, cũng may là nàng vì lần tranh cử này tổn hao không ít tâm huyết, chuẩn bị không ít dược vật để khôi phục thể năng.
Nàng đi vào một cái dốc cao, nhìn quanh bốn phía, suy nghĩ: "Phía trước Châu lục hoang thú là khu vực Quang Tuyệt, tầm nhìn ở nơi này đã xuống rất thấp, hẳn là đã cách khu vực Quang Tuyệt không xa." Nàng vừa xác định được một cái phương hướng, chuẩn bị tiến lên, bỗng nhiên nghe thấy một động tĩnh rất nhỏ, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, lập tức trông thấy một bóng đen to lớn đang vùn vụt lao tới.
Quái vật? Isila nhíu mày, nâng cung, cài tên, ngón tay vừa muốn buông dây cung ra, bỗng nhiên cảm giác được tầm mắt tối sầm lại, ngay sau đó có một cỗ cự lực đột nhiên đụng vào nàng, suýt chút nữa làm cho nàng ngất đi, cây cung ở trong tay không thể nắm chặt, rơi xuống mặt đất, thân thể của nàng bay thẳng tắp về phía sau, cũng không có rơi trên mặt đất, mà bay ở trên không trung.