Chương 970 Người khổng lồ trăm mét
Những vị Trụ Thần còn lại đều chạy mất không còn hình bóng?
Ùng ùng ~~!
Đúng lúc này, mây đen trên bầu trời quảng trường lại hội tụ lại vào với nhau.
Sát khí trong mắt của Lâm Siêu lóe lên, cũng biết là Thần Điện sẽ không để cho bọn hắn rời đi dễ dàng như vậy, hướng về phía Vưu Tiềm cùng với Bạch Tuyết trầm giọng nói: "Cẩn thận một chút, đợi lát nữa đến khi vị Thần Vương kia xuất hiện, Lãnh Chân sẽ tới tiếp ứng các ngươi, các ngươi đi trước, ta sẽ ở lại đoạn hậu!"
Vưu Tiềm nghe Lâm Siêu đề cập đến Lãnh Chân, nhãn tình sáng lên, lập tức nói: "Ta sẽ ở lại hỗ trợ ngươi, năng lực của ta chính là gặp mạnh càng mạnh, chỉ cần ngươi đừng để cho ta bị vị Thần Vương kia lập tức giết chết, là ta liền có thể giết chết ông ta, cứ để cho hai người Bạch Tuyết cùng với Lãnh Chân đi trước đi, nàng lúc này đang bị (vực sâu xiềng xích) ảnh hưởng, mặc dù thương thế có thể khép lại, nhưng không thể phát huy ra năng lực."
Lâm Siêu nghiêng đầu nhìn lại, ánh mắt xuyên qua lỗ đen, chỉ thấy Bạch Tuyết đang đứng ở bên trong lỗ đen, đôi mắt một đen một trắng vô cùng quái dị, nhưng biểu tình của nàng vẫn ôn nhu giống như là ngày xưa vậy, chỉ có điều bị một đống xiềng xích nặng nề xuyên qua, làm cho lông mày của nàng có một chút đau đớn nhíu lại.
Lâm Siêu nắm chặt nắm đấm, hướng về phía Vưu Tiềm nói: "Không có biện pháp mở xiềng xích ra hay sao?"
Vưu Tiềm lắc đầu nói: "Biện pháp gì ta cũng đều thử qua, cho dù là có năng lực tái sinh cũng không được, bộ (vực sâu xiềng xích) này nghe nói được chế tạo từ một loại kim loại đặc thù ở vực sâu, có thể cầm cố lại tất cả các loại năng lực, một khi bị xuyên qua thân thể, năng lực sẽ bị mất đi, bao quát cả tế bào thần tính cũng sẽ bị áp chế, nếu như lấy xiềng xích ra, sẽ ngay lập tức làm cho tính mạng gặp nguy hiểm!"
Vưu Tiềm dừng một chút, thấp giọng nói: "Nhưng năng lực (thích ứng) tựa hồ có chỗ bất đồng, ta cảm giác được năng lực lại không bị mất đi hiệu lực, dường như đã thích ứng được với hiệu quả cầm cố của (vực sâu xiềng xích)."
Lâm Siêu nhìn Bạch Tuyết bị xiềng xích quấn quanh người, trong lòng giống như bị hoả diễm thiêu đốt, có một loại cảm giác khó có thể nói ra, giống như là đau lòng, lại giống như là tức giận, ở dưới cỗ lửa giận mãnh liệt này, trong đáy lòng của hắn mơ hồ có vật gì đó đang rục rịch, sát ý nồng nặc xông thẳng vào đại não, trong đầu tràn đầy ý niệm giết chóc.
"Sát sát sát!"
Ánh mắt của Lâm Siêu trở nên dữ tợn, ngẩng đầu nhìn về phía Thần điện Maya, hận không thể lập tức xông vào, đem mấy vị Trụ Thần còn lại ở bên trong toàn bộ chém giết, nhưng lý trí còn sót lại nói cho hắn biết, nhất định phải nhanh chóng ly khai khỏi đây, nơi này không thích hợp để ở lâu, hắn cắn chặt hàm răng, vừa định nói Vưu Tiềm chuẩn bị lui lại, bỗng nhiên nghe được một tiếng vang thật lớn.
Chỉ thấy ở dưới đài cao, đám thị vệ kim giáp đông đảo đã tụ tập lại xung quanh đài cao, tựa hồ như đang bày ra một trận hình nào đó, chỗ đứng của bọn hắn rất cổ quái, giống như mạng nhện tán ra xung quanh, dưới sự truyền âm của thủ lĩnh, toàn bộ đám thị vệ không hẹn mà cùng nhau vận chuyển nguồn năng lượng trong tế bào, phóng tầm mắt nhìn tới, trên người của mọi người đều tản mát ra nhiệt lượng, không khí xung quanh thân thể trở nên vặn vẹo.
Ùng ùng ~~!
Đám mây đen ở trên bầu trời quảng trường, tựa hồ như muốn phủ xuống, truyền ra tiếng sấm nổ vang dội, cuồng phong gào thét, các loại nguyên tố trong không khí bạo động, ở trên đỉnh đầu của đám thị vệ xoay tròn, mơ hồ hóa thành một thân thể hư huyễn to lớn, thân thể này dần dần ngưng thật lại, hóa thành một người khổng lồ cao trăm mét!
Nói là "Người", trên thực tế lại giống như Giác Tỉnh Giả nửa người nửa thú, thân thể tráng kiện khôi ngô, trên đỉnh đầu có một cái sừng trâu bén nhọn, tán ra huyết quang nồng nặc, trên nửa thân thể ngưng thật có tầng tầng vảy giáp, trong tay cầm một thanh chiến phủ (rìu chiến), khí thế uy mãnh, gầm thét hướng về phía Lâm Siêu đang đứng ở trên đài cao nhào tới.
Hô!
Người khổng lồ khôi ngô cao một trăm mét giơ thanh chiến phủ đỏ tươi lên, ầm ầm đánh xuống.
Cảm nhận được mùi máu tanh dày đặc từ trên chiến phủ ập tới, Lâm Siêu đè nén sự phẫn nộ ở trong lòng một lần nữa đứng lên, chợt nhấc chân giẫm vào sàn bạch ngọc ở dưới chân, mượn lực phóng lên cao, không có tránh né, ngược lại còn vọt tới chính giữa thanh chiến phủ đánh tới.
"A.. A.. A.. A..." Đôi mắt của Lâm Siêu đỏ bừng, ngửa mặt lên trời rít gào, bắp thịt trên cánh tay gồ lên, duỗi ra mấy sợi gân xanh thô to, cánh tay phải hàn băng đột nhiên nắm lại thành nắm đấm, trong nháy mắt thanh chiến phủ bổ vào trán của hắn, chợt hung hăng vung nắm đấm vào mặt bên của thanh chiến phủ!
Ông!!!
Tiếng nổ vang mãnh liệt truyền ra, thanh chiến phủ bị nắm đấm của Lâm Siêu ầm ầm đập vào chệch sang một bên, "Ầm" một tiếng, chém tới sàn bạch ngọc và hàng rào trên đài cao, bổ ra một đường rãnh sâu bảy mét hừng hực lửa, phải biết là, cái đài cao này cũng không phải được chế tạo bằng đá phổ thông, vật liệu chứa thành phần đá cực nhỏ, được người Maya dùng kỹ thuật đặc thù dung luyện với hợp kim tạo thành, cực kỳ cứng rắn.
Lâm Siêu nổi giận gầm lên một tiếng, không đợi đối phương nâng thanh chiến phủ lên, bàn chân chợt giẫm ở chiến bên trên cán thanh chiến phủ, theo chiếc cán của thanh chiến phủ chạy vọt tới.
Người khổng lồ cao trăm mét này biết là không kịp rút ra thanh chiến phủ nữa, buông tay nắm lại thành quyền đấm về phía Lâm Siêu.
Sưu!
Thần ảnh của Lâm Siêu loé lên một cái, linh động như một ánh chớp di tốc, trong nháy mắt liền tránh thoát khỏi nắm đấm của đối phương, vọt tới trước mặt của người khổng lồ.
Lâm Siêu gầm một tiếng, phần eo khẽ vặn vẹo, lực lượng truyền tới lên trên đùi, bỗng nhiên xoay người tung cước, đá vào trên trán của người khổng lồ, lực đạo trầm trọng đem người khổng lồ này đá ngã ngửa về phía sau, liên tiếp lui về phía sau mấy chục bước, mà đám thị vệ ở phía bên dưới hư huyễn người khổng lồ, đều kêu lên một tiếng đau đớn, giống như vừa bị dính một đòn trọng kích, phun ra máu tươi.
Lâm Siêu nâng nắm đấm lên, ra quyền như gió, liên tục oanh kích.
Người khổng lồ cao trăm mét phẫn nộ rít gào, nhưng tốc độ phản ứng cuả thân thể lại không theo kịp Lâm Siêu, bị đánh liên tiếp lui lại phía sau, mỗi một lần lui lại, sắc mặt của đám thị vệ ở bên dưới lại tái nhợt thêm một phần, sau liên tục hơn mười quyền, người khổng lồ cao trăm mét rít gào một tiếng, thân thể chợt nổ tung, hóa thành vô số mảnh hư huyễn nhỏ phiêu tán trên không trung.
Mà đám thị vệ ở bên dưới thì trực tiếp đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, toàn thân bại liệt.
Lâm Siêu không có chút lưu tình nào, nguồn năng lượng trong tế bào cuồn cuộn trào ra, hạt ánh sáng chung quanh nhanh chóng tụ tập lên trên người của hắn, giống như một vầng mặt trời chói lóa trên không trung, vào lúc quang mang ở trên người trở nên cực thịnh, chợt có vô số tia xạ tuyến chói mắt bắn ra, xuyên qua thân thể của đám thị vệ đang ngồi bệt trên mặt đất.