← Quay lại trang sách

Chương 981 Tâm vỡ!

Nhìn hai lần, Lâm Siêu cũng không chần chờ nữa, xoay người bỏ chạy, lúc này mà không đi, thì còn chờ đến khi nào?

Sưu!

Vào thời điểm Lâm Siêu vừa mới xoay người, bỗng nhiên có một tiếng nổ vang lên, từ bên trong đoàn năng lượng hắc ám xuất hiện một vật thể, rơi vào mặt đất phía trước Lâm Siêu, rõ ràng là một đoàn chất lỏng màu vàng, màu sắc ảm đạm, quấn quanh một thanh loan đao màu vàng.

Lâm Siêu thấy vậy liền biến sắc.

Chỉ thấy đoàn chất lỏng màu vàng này sau khi hạ xuống, cấp tốc nhúc nhích, rất nhanh liền đứng thẳng lên, hóa thành dáng dấp của Dự Ngôn Thần Vương, chỉ là làn da của ông ta có một chút bị nhuộm đen, giống như là bị rám nắng, ngoài ra, khí tức thần tính cũng không có thâm thúy và hùng hồn như lúc trước, nhìn qua giống như đã hư nhược đi rất nhiều.

"Còn chưa có chết!" Anubis sợ hãi thốt lên.

Sắc mặt của Lâm Siêu cũng đồng dạng trở nên khó coi, hắn có thể thừa nhận được xạ tuyến cùng với năng lượng hắc ám cuồng bạo do lỗ đen va chạm tạo ra, chính là dựa vào hiệu quả miễn dịch công kích vật lý của "thể chất hắc ám", nhưng mặc dù như vậy, cũng đã khiến cho hắn xém chút nữa chết đi, mà Dự Ngôn Thần Vương lại có thể dựa vào nhục thân ngạnh sinh chống đỡ, năng lượng hắc ám cuồng bạo như vậy cũng không phải tiến vào trạng thái Thần Hóa là có thể tránh khỏi, dù sao, năng lượng hắc ám cùng với hạt căn bản Thần Hóa là hai loại năng lượng có cùng đẳng cấp, có thể Hủy diệt lẫn nhau.

"Geampara!" Sát khí trong mắt của Dự Ngôn Thần Vương trở nên nồng nặc, phát ra ngôn ngữ của người Maya, có ý tứ giống như là "Ngươi phải chết", toàn thân của ông ta bỗng nhiên tan vỡ, hóa thành một mảnh hạt căn bản thần tính màu vàng sẫm, cuốn thanh loan đao màu vàng hướng về phía Lâm Siêu bay vọt tới, ở dưới trạng thái Thần Hóa, tốc độ của ông ta trong nháy mắt liền đột phá thuyết vật lý, hầu như trong nháy mắt đã lao tới!

Đồng tử của Lâm Siêu co rụt lại, bản năng kích thích ra lỗ đen ngăn cản, Anubis cũng phản ứng rất thần tốc, điên cuồng kích phát "Lệ Nguyên Tử " trong cánh tay phải. Hàn khí nồng nặc đem hết thảy vật chất chung quanh gần như đông cứng, hình thành mấy tấm hộ thuẫn hình thoi hàn băng ở trước mặt Lâm Siêu.

Thịch!

Cái lỗ đen vừa mới tụ tập ra được ở trên lòng bàn tay, đã bị Dự Ngôn Thần Vương cuốn thanh loan đao màu vàng tới trong nháy mắt bổ ra, phảng phất như chém một quả cầu bằng nhựa, lực trường của lỗ đen trong nháy mắt tiêu tán, sau đó tiếp tục chém lên mấy tấm hộ thuẫn hình thoi hàn băng.

Trong lòng của Lâm Siêu hét lớn: "Nhanh, mở nhẫn không gian ra!" Tốc độ truyền âm gần như có thể sánh ngang với tốc độ ánh sáng, Lâm Siêu đã triệt để tuyệt vọng, chỉ có một ý niệm duy nhất chính là phóng xuất Vực sâu nữ vương đời đầu ra, liều mạng đồng quy vu tận cùng với Dự Ngôn Thần Vương, bằng không chờ đến khi bị ông ta chém chết, đám người Vưu Tiềm sớm muộn cũng sẽ rơi vào trong tay của Dự Ngôn Thần Vương, dù sao, đây cũng chính là một vị Thần Vương lấy hai chữ (Dự Ngôn) làm danh hiệu, như vậy năng lực (dự đoán) của ông ta sẽ đáng sợ tới mức nào?

Anubis đồng dạng cũng nổi điên, hàn khí trên cánh tay phải cấp tốc tán ra, nhiệt độ chung quanh nhanh chóng hạ xuống, bao quát cả bả vai phải của Lâm Siêu cũng bị đông cứng, trong lúc Anubis đang mở nhẫn không gian, thì Dự Ngôn Thần Vương đã cuốn thanh loan đao màu vàng đánh nát mấy tấm hộ thuẫn hàn băng, thanh loan đao bén nhọn bỗng nhiên đâm về phía lồng ngực của Lâm Siêu. Trong sát na, Lâm Siêu chỉ cảm thấy ý thức phảng phất như dừng lại, thân thể hoàn toàn không kịp làm ra bất kỳ một phản ứng nào, mà sinh mệnh, trong một cái chớp mắt nữa sẽ kết thúc.

Ở trước mặt tử vong, ngươi còn có thể suy nghĩ được cái gì?

Trong đầu của Lâm Siêu lúc này chỉ có một mảnh trống rỗng, phảng phất như là đang ngơ ngẩn.

Thịch!

Lâm Siêu chỉ cảm thấy thân thể bỗng nhiên bị đụng vào, trong tầm mắt có một đạo thân ảnh tuyết trắng lao tới, thay thế vị trí đứng của hắn, thanh loan đao màu vàng trong nháy mắt đâm vào thân thể của thân ảnh tuyết trắng, xuyên thấu ra đằng sau lưng.

Máu tươi màu đen, nở rộ ở trước mắt của Lâm Siêu.

Lâm Siêu nhìn mũi đao gần trong gang tấc, nhìn máu tươi màu đen trên mũi đao chậm rãi nhỏ xuống từng giọt, nhìn thân ảnh quen thuộc ở trước mắt, trong tai truyền đến âm thanh leng keng của xiềng xích, trong mũi còn nghe được mùi thiên nhiên thơm ngát truyền đến từ cơ thể của nàng.

Toàn bộ thế giới bỗng nhiên trở nên im lặng không có một tiếng động.

Tâm của một người, bị vỡ nát thì sẽ có cảm giác gì?

Có phải hay không cảm giác được tâm tình bỗng nhiên trở nên trống rỗng, đầu óc cũng trở nên trống rỗng.

Thanh loan đao màu xuyên qua thân thể của Bạch Tuyết hơi rung động, giống như là nàng đang muốn cố gắng quay đầu lại, khi nhìn thấy gò má hoàn mỹ của nàng, dung nhan ôn nhu và quen thuộc đó, làm cho tâm của Lâm Siêu nhất thời bị nứt vỡ, tia hi vọng cuối cùng trong lòng, cũng trong nháy mắt tan biến, hắn kinh ngạc mà nhìn, nghĩ không ra vì sao Bạch Tuyết lại bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này, nghĩ không ra là nàng làm sao lại khôi phục lại được lực lượng và tốc độ, chỉ có máu tươi bắn ra nóng hổi ở trên mặt đất, mới có thể nhắc nhở cho hắn biết đây hết thảy đều không phải là ảo giác.

Bạch Tuyết nhìn Lâm Siêu, trong con ngươi tràn ngập sự ôn nhu, so với ánh mắt đơn thuần lúc trước hoàn toàn khác biệt.

Cảm tình trong lòng của nàng đối với ngươi có bao nhiêu, ánh mắt mới có thể ôn nhu như vậy?

Miệng của nàng khẽ nhúc nhích, tựa hồ như muốn nói điều gì đó.

"Ầm" một tiếng, thân thể của nàng bỗng nhiên nổ tung, phảng phất như là bị nhiệt độ cao thiêu đốt, trong nháy mắt hóa thành vô số hạt bụi, ở trong cuồng phong, bay vụt qua trước mặt của Lâm Siêu, giống như một mảnh hoa tuyết.

Thiếu nữ từ bên trong Quan Tài Thủy Tinh bò lên, té nhào vào trong lòng ngực của hắn...

Thiếu nữ ở trong băng thiên tuyết địa, hiếu kỳ quan sát hoa tuyết...

Thiếu nữ luôn dùng đôi mắt nhìn chăm chú vào hắn, ánh mắt không chớp...

Sưu!

Thanh loan đao màu vàng cấp tốc đâm thẳng tới, ở trong con ngươi của Lâm Siêu nhanh chóng mở rộng, hóa thành một vệt màu vàng, nhưng nhìn kỹ lại phát hiện ra, vệt màu vàng nhìn giống như là hình ảnh phản chiếu của thanh loan đao màu vàng, đang dần dần chuyển sang màu bạc!

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Cùng lúc đó, trong thân thể của Lâm Siêu đột nhiên vang lên thanh âm xương cốt tan vỡ, ba trái tim ở trong lồng ngực của hắn, kịch liệt chấn động, mỗi một lần chấn động, thời không chung quanh tựa hồ cũng xuất hiện rung động.

Sưu!

Trong sát na thanh loan đao màu vàng chém tới cổ họng của Lâm Siêu, xoát một tiếng, Lâm Siêu nhanh như chớp nâng tay phải lên, nhanh đến mức chỉ lưu lại tàn ảnh, đem thanh loan đao màu vàng bắt lại, mũi đao cách cổ họng của Lâm Siêu, chỉ kém có mấy li, lại không có cách nào tiến thêm được nửa phần.

Dự Ngôn Thần Vương thấy vậy liền ngẩn ra, binh khí của ông ta không cần phải chém xuyên qua thân thể của đối phương, chỉ cần va chạm vào, dựa vào nhiệt độ cao cùng với điện lưu khủng bố trên lưỡi đao, là có thể trong nháy mắt đem đối phương phá hủy thành tro tàn.