← Quay lại trang sách

Chương 1016 Thục Sơn

Nếu như Thần Vương cũng không thể ngăn cản, thì còn có ai có thể?

Lâm Siêu nhìn biểu lộ rung động của mọi người, nói khẽ: "Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết, điều mà bây giờ mà chúng ta cần làm, đó là tập trung tâm tư, cố gắng tăng lên lực lượng của mình, vận dụng tất cả các loại tài nguyên, tăng lên đến cực hạn!"

Mấy người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt, Lãnh Chân dùng sắc mặt phức tạp nhìn Lâm Siêu, thực sự nghĩ không ra đối mặt với dạng tình huống tuyệt vọng như thế này, hắn vì cái gì còn có thể bảo trì được loại tinh thần chống cự ngoan cố như thế, chẳng lẽ đây chính là ý chí bất khuất sao?

"Lâm Siêu nói rất đúng." Phạm Hương Ngữ đứng dậy, nói: "So với việc ngồi chờ chết, chúng ta hãy xuất ra tất cả vốn liếng, đánh cược một lần cuối cùng, liều mạng chiến đấu oanh oanh liệt liệt, cùng lắm thì cũng chỉ chết mà thôi, có toàn bộ thế giới chôn cùng với chúng ta... Cũng coi như đáng giá!"

Trong mắt của Vưu Tiềm thiêu đốt ra đấu chí hừng hực, lớn tiếng nói: "Người chết chim chỉ lên trời, cho dù chết, lão tử cũng có thể xxx bầu trời, coi như không đánh chết được «Thiên đạo», cũng phải nhổ một túm lông của nó!"

Lãnh Chân nghe vậy khuôn mặt liền ửng đỏ, nhỏ giọng nói: "Hắc tỷ tỷ, Phạm tỷ tỷ và Nisha đều ở chỗ này, anh đừng có nói thô lỗ như thế."

Vưu Tiềm háy mắt với nó một cái, nói: "Ngươi thì biết cái gì, người ta gọi cái này là phóng thích bản thân!"

Lâm Siêu nghiêng đầu nhìn Vưu Tiềm một chút, sau đó liền nhìn về phía những người khác, dưới sự lôi kéo của Phạm Hương Ngữ cùng với Vưu Tiềm, trong mắt của Hắc Nguyệt và Nisha cũng thiêu đốt ra quyết tâm chiến đấu, nhưng hiển nhiên, mặc dù mọi người đã làm tốt chuẩn bị phấn đấu, nhưng ở sâu trong nội tâm, cũng không có bao nhiêu lạc quan, từ trong lời nói của Vưu Tiềm liền có thể nhìn ra, hắn cũng không ôm hy vọng sống sót quá lớn.

Lâm Siêu cũng không biết nói cái gì để cổ vũ sĩ khí, trước khi tai nạn xảy ra cho bọn họ nhấm nháp một chút tư vị tuyệt vọng, bi quan, cũng chưa hẳn đã là một chuyện xấu, chỉ có đối mặt với tuyệt vọng, mới có thể chiến thắng tuyệt vọng, hắn hướng về phía tất cả mọi người nói: "Các ngươi hãy nắm chặt thời gian tăng cường sức chiến đấu, con ác thú «Thiên đạo» có lẽ chỉ hơn mười ngày nữa sẽ đi lên mặt đất, thậm chí là còn sớm hơn, trong khoảng thời gian này, các ngươi tất cả đều tiến vào bên trong đại trận thời gian của gia tộc Tri Chu để tu luyện, còn có tài nguyên trong kho hàng, đừng có tiết kiệm, sử dụng được cái gì thì cứ lấy."

"Ta đã biết." Phạm Hương Ngữ dùng vẻ mặt nghiêm túc nói.

Lâm Siêu nhìn qua Nisha một chút, hỏi: "Ngươi cũng đi cùng chứ."

Nisha nhìn qua ánh mắt của Lâm Siêu, trái tim đột nhiên nảy mạnh một cái, ẩn ẩn cảm giác được người này tựa hồ đã nhìn thấu được tâm tư của mình, chẳng lẽ hắn đã biết, mình cũng không có bị trái Tín Ngưỡng nô dịch? Hắn biết được điều này từ khi nào? Vì sao biết được điều này rồi, mà vẫn còn đối với mình... tốt như vậy?

Vào thời điểm mấy người Vưu Tiềm, Lãnh Chân, Hắc Nguyệt, Nisha đi tu luyện, Lâm Siêu cũng đem Hoàng Kim Khuyển cùng với Thất Thải Điệp Vương ở trong nhẫn không gian thả ra, chuẩn bị nhờ Hoàng Kim Khuyển làm một việc, lúc trước Lâm Siêu trong lúc suy nghĩ kế hoạch cứu viện Bạch Tuyết ở trong thế giới trong lòng đất, đã chuẩn bị cho Hoàng Kim Khuyển xuất chiến.

Vì thế, hắn đem hết thảy các loại bảo vật cướp được từ mấy vị hoàng tử Maya đều bán đi, mua sắm một lượng lớn nguồn năng lượng cho Hoàng Kim Khuyển ăn, chỉ tiếc, vào lúc chiến đấu bộc phát, Lâm Siêu chưa tìm được cơ hội thích hợp để thả Hoàng Kim Khuyển đi ra hiệp trợ tác chiến, liền bị kích động Giác tỉnh, may mắn mà nhân cách Giác tỉnh lúc ấy không nhớ tới Hoàng Kim Khuyển đang ở bên trong nhẫn không gian, nếu không cái mà nhân cách Giác Tỉnh ăn sạch đầu tiên, chính là Hoàng Kim Khuyển.

Hoàng Kim Khuyển sau khi hấp thu một lượng lớn nguồn năng lượng gien, đã sớm tiến hóa thoát thai hoán cốt, thể chất bạo tăng đến cấp mười lăm, tiếp cận với sức chiến đấu của Thần Vương, hơn nữa hình thái so với dĩ vãng cũng có biến hóa cực lớn, mặc dù là chó, nhưng bây giờ lại giống hổ hơn, bộ lông toàn thân có màu vàng, trên lưng mọc ra bốn cái cánh màu đỏ sậm, tất cả đều là bộ vị đặc thù, ngoại trừ năng lực phi hành, còn có thêm năng lực đặc thù, ngoài ra, từ cần cổ của nó trở đi, màu lông đã không còn là màu vàng nữa, mà biến thành màu đỏ thẫm, phảng phất như là bị máu tươi nhuộm thành, tản ra mùi huyết tinh nồng đậm, nó chỉ cần đứng ở một chỗ, cũng đã đủ khiến cho những người có kinh nghiệm sinh tồn ở nơi hoang dã phải run rẩy.

Lấy sức chiến đấu bây giờ của Hoàng Kim Khuyển, cho dù là mấy con quái vật biển cường đại, cũng chưa hắn đã là đối thủ của nó. Mặc dù quái vật ở trong biển vô cùng vô tận, có thể không ngừng ăn để tiến hóa, nhưng muốn tìm được thức ăn cao cấp, vẫn cần phải tốn rất nhiều thời gian, nhất là sau khi tiến hóa đến một trình độ nhất định, nếu cứ tiếp tục ăn quái vật cấp thấp, cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhét đầy cái bao tử, hoàn toàn không cung ứng đủ chất dinh dưỡng cần thiết để tiến hóa.

Lâm Siêu sau khi trở về cũng không nhìn thấy con Vương Thú cá sấu, nghe Phạm Hương Ngữ nói, từ sau khi hắn rời đi, con Vương Thú cá sấu liền chạy mất không thấy bóng dáng, rất ít khi trở lại căn cứ, hơn phân nửa là nó đi khắp nơi tìm đồ ăn, năng lực【 cuồng hóa 】làm cho trí thông minh của nó bị ảnh hưởng, đến nay đều cũng chưa lĩnh ngộ ra 【 trạng thái ngủ đông 】, lấy thể tích khổng lồ như vậy, mỗi ngày muốn lấp đầy cái bụng của mình, cũng là một cái nhiệm vụ gian khổ.

Quái vật trên đất liền phấn bố rất thưa thớt, Lâm Siêu suy đoán, con Vương Thú cá sấu hơn phân nửa đã chạy vào trong biển tìm đồ ăn, cũng chỉ có quái vật vô tận trong biển, mới có thể cung cấp đủ đồ ăn cho nó, nếu như nó thường xuyên ở trong biển kiếm ăn, có lẽ sẽ tự nhiên tiến hóa ra năng lực chiến đấu trong biển, trở thành một con Vương Thú có thể chiến đấu được cả trong nước lẫn trên đất liền.

Hoàng Kim Khuyển đã từng gặp qua con Vương Thú cá sấu, đã sớm ghi lại khí tức của nó, nghe được yêu cầu của Lâm Siêu, lập tức gật đầu đáp ứng đi tìm nó.

Chờ sau khi Hoàng Kim Khuyển rời đi, Lâm Siêu liền một thân một mình rời đi khỏi Căn cứ Tinh Thần, bay về hướng Thục Sơn ở phía sau căn cứ, Thục Sơn có diện tích trải dài mấy trăm dặm, tất cả đều là núi cao liên miên, hoặc là rừng rậm, địa thế dốc đứng, nguy hiểm, ở nơi này đại đa số cây cối đều đã biến dị, biến thành quái vật hệ thực vật, được Tiểu thảo quái chưởng quản, nếu như có thú triều đến công kích từ sau lưng Căn cứ Tinh Thần, đầu tiên sẽ phải đối mặt với đám quái vật thực vật như một mảng rừng rậm này.

Lâm Siêu phiêu nhiên lướt vào bên trong rừng rậm, ở giữa đám cây cối lao đi vùn vụt, những cái cây này nhìn như đứng im bất động, nhưng thính lực siêu phàm của Lâm Siêu lại có thể nghe được chất lỏng giống như máu tươi trong thân cây lưu động phát ra tiếng "Ùng ục", tựa hồ như đã phát giác được khí tức của hắn không dễ trêu chọc, cho nên mới đứng im không dám động đậy.