Chương 1018 Linh năng Vưu Tiềm
Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, không gian chung quanh tế đàn răng thú bỗng nhiên có một chút vặn vẹo, rất nhanh, hư không trên đỉnh đồ án cây cổ thương, không khí dập dờn ra một đạo hình người hư ảo, chậm rãi ngưng thực lại, trên người khoác quần áo màu nâu rách rưới, tóc tai rối bời, giống như nạn dân ăn xin, nhưng dưới mái tóc màu đen tán loạn, lại lộ ra một đôi mắt âm trầm.
Trông thấy đôi mắt này, trong lòng Lâm Siêu chấn động, lập tức nhận ra, vào lúc lần đầu tiên đến đây, sau khi rời khỏi chính là đã nhìn thấy đôi mắt này.
"Là ngươi!" Trong ánh mắt của Lâm Siêu lộ ra một tia rét lạnh, hỏi: "Ngươi là ai?"
Bóng người lôi thôi này chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, cũng không có mở miệng.
Anubis thấp giọng nói: "Nó không phải là người, là vật chất linh năng, đơn giản mà nói, chính là linh hồn sinh mệnh sau khi thoát ly khỏi nhục thể, lẫn vào một loại vật chất vũ trụ hình thành vật chất linh năng, chuyên môn được dung nhập vào bên trong linh năng binh khí, mỗi một kiện linh năng binh khí ngoại trừ thủ pháp rèn đúc phức tạp, còn phải bổ sung vật chất linh năng, mới có thể chế tạo ra linh năng binh khí hoàn chỉnh, đây chính lý do mà tại sao linh năng binh khí lại thưa thớt như thế, bất quá, theo như ta được biết, bình thường ở bên cạnh Tử Khắc Thạch, sẽ khá dễ dàng gặp được vật chất linh năng, bọn chúng đa số đều có hình người, có một số ít là hình thú, không biết nói chuyện, chỉ có ý thức bản năng."
Lâm Siêu ngơ ngẩn, trong lòng suy nghĩ, nói: "Nói như vậy, nó có thể là vật chất linh năng của thanh cổ thương trên cái đồ án kia?"
"Không sai."
Lâm Siêu nhìn chằm chằm vào thân ảnh lôi thôi này, bỗng nhiên cảm giác được ánh mắt của nó có một chút quen thuộc, tựa hồ như đã gặp qua ở đâu đó, hắn khẽ giật mình, bàn tay bỗng dưng lật một cái, kéo theo một cỗ gió nhẹ nhu hòa, đem mái tóc lôi thôi của thân ảnh này thổi bay lên, lộ ra diện mục chân chính.
"Sao, sao lại thế..."
Lâm Siêu giống như bị sét đánh, nhìn qua gương mặt của thân ảnh lôi thôi này, chỉ cảm thấy máu tươi toàn thân trở nên lạnh buốt, trong ánh mắt tràn ngập sự không thể tưởng tượng nổi, cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình.
"Cái này, đây không phải là... Vưu Tiềm sao?!!" Mặt mũi của Anubis đồng dạng cũng tràn đầy sự rung động, hoảng sợ nói.
Thân ảnh lôi thôi ở bên trên tế đàn răng thú, lại có một gương mặt giống nhau như đúc vùng với Vưu Tiềm, chỉ có điều là không có sinh khí, vẻ mặt ngây ngô mà băng lãnh, ánh mắt âm trầm, nhưng trong con ngươi lại không có ba động, phảng phất như là một pho tượng, từ sau khi xuất hiện thân ảnh này vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, ngay cả mí mắt cũng không có chớp một cái.
Lâm Siêu nhìn qua khuôn mặt giống Vưu Tiềm như đúc này, thậm chí không nhịn được muốn lấy máy truyền tin ra gọi, hỏi thăm thử Vưu Tiềm có còn sống hay không, thế nhưng lý trí lại nói cho hắn biết, Vưu Tiềm tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì, hơn nữa vào lần đầu tiên đến nơi này, hắn đã nhìn thấy đôi mắt âm trâm của thân ảnh lôi thôi này.
Chỉ là, trên thế giới tại sao có thể có hai ngươi có dung mạo giống nhau đến như vậy, giống như là được đúc ra từ một cái khuôn!
Lâm Siêu cũng chưa từng nghe Vưu Tiềm nói qua, hắn còn có một người anh em sinh đôi, bất quá Vưu Tiềm bản thân cũng là một cô nhi, trước kia có anh em sinh đôi không thì hắn cũng không rõ, mặc kệ như thế nào, cái thân ảnh lôi thôi trước mắt này hiển nhiên là có quan hệ mật thiết cùng với Vưu Tiềm, chắc chắn không phải là trùng hợp.
Mặc dù, khả năng xảy ra sự trùng hợp như vậy cũng không phải là không có, nhưng xác suất thực sự quá thấp.
Trong lúc cảm xúc của Lâm Siêu đang chập trùng, thân ảnh lôi thôi này bỗng nhiên nhoáng một cái, giống như thuấn di xuất hiện ở trước mặt Lâm Siêu, khuôn mặt của 2 người gần nhau trong gang tấc, chóp mũi cơ hồ muốn chạm vào nhau, tâm tư của Lâm Siêu không tập trung, bị dọa giật mình đưa tay vung lên, ném cái lỗ đen ở trong tay ra.
Lỗ đen vừa rời tay, Lâm Siêu liền thầm nghĩ không tốt, vội vàng muốn khống chế lỗ đen rút lui về phía sau, nhưng đã muộn, lỗ đen không bị trọng lực của Địa cầu ảnh hưởng, có tốc độ di chuyển cực nhanh, xuyên thẳng qua lồng ngực của thân ảnh lôi thôi, đem lồng ngực đánh ra một cái lỗ thủng, trực tiếp đụng vào bên trên một cái răng thú ở đằng sau.
Oanh!
Răng thú đột nhiên vỡ vụn.
Mí mắt của Lâm Siêu nháy loạn, trái tim nhảy lên cổ họng, mồ hôi lạnh toàn thân chảy ra ròng ròng, biết mình đã gây ra đại họa, nếu như đem tồn tại ở bên trong phong ấn thả ra, hậu quả tạo thành sẽ khó mà lường được.
Bành! Bành! Bành!
Chỉ thấy cái răng thú này sau khi vỡ vụn, mấy cái khác giống như là bị liên đới, cũng lần lượt tự động nứt toác ra, vỡ vụn thành một đống bột phấn.
Ầm ầm ~~!
Theo răng thú vỡ vụn, toàn bộ hang động bỗng nhiên lay động, đất rung núi chuyển, trên vách đá bốn phía nứt ra đại lượng vết rách, đá vụn không ngừng rơi xuống, giống như là sẽ ngay lập tức sụp đổ.
Lâm Siêu gắt gao nhìn chằm chằm vào tế đàn răng thú, năng lượng hắc ám bao trùm toàn thân, chuẩn bị toàn lực đánh cược một lần, mặc kệ ở trong này phong ấn cái gì, vào lúc đột phá phong ấn cũng là lúc suy yếu nhất, chỉ có thể vào lúc nó đang bài trừ phong ấn, mới có thể đối phó với nó, một khi để nó rời đi, sau khi nó hồi phục nguyên khí, sẽ trở thành một trận hạo kiếp càn quét toàn cầu.
Bành!!
Toàn bộ răng thú đã vỡ nát, cái đồ án cổ thương bỗng nhiên nổ tung một cái, ngay sau đó có một đạo hắc mang từ bên trong bắn ra, chiếu rọi chân trời, xuyên thẳng qua hang động đang sụp đổ, đâm thẳng lên bầu trời, trở thành một tia sáng chói mắt duy nhất trong phương viên mấy trăm dặm.
Đôi cánh Hắc Ban Thú cùng với đôi cánh Giác tỉnh xé rách quần áo sau lưng của Lâm Siêu, từ xương cột sống mở rộng ra hai bên, vỗ một cái, đem đất đá sụp đổ thổi bay ra bên ngoài, cái hang động ở dưới đất này lập tức biến thành một cái hố lõm, Lâm Siêu nhìn chằm chằm vào địa phương bắn ra đạo hắc mang kia, chỉ thấy đạo hắc mang này chầm chậm thu liễm, lộ ra bản thể ở bên trong đạo hắc mang.
Đó là một cây thương.
Là một cây cổ thương có kiểu dáng Viêm Hoàng!
Toàn thân đen kịt, dài ước chừng hai mét chín, có cách dùng hoàn toàn khác biệt so với trường thương của kỵ sĩ, giờ phút này cán của thanh cổ thương lẳng lặng bay nghiêng ở giữa không trung, quang hoa nội liễm, thay vào đó là sát khí nồng đậm máu tươi đập vào mặt, phảng phất như là một con ác thú hung mãnh đang nhắm mắt dưỡng thần, bất cứ lúc nào cũng sẽ mở đôi mắt tàn bạo băng lãnh ra!
Sưu!
Thân ảnh lôi thôi kia đột nhiên lóe lên, hóa thành một chùm hạt màu đen, biến mất ở bên trong thân thương.
Lâm Siêu khẽ giật mình, không ngờ được vật bị phong ấn ở bên trong lại là thanh cổ thương này, hắn nhìn về phía mặt đất phía dưới thanh cổ thương, chỉ thấy ở phía dưới có một cái hố sâu mấy chục mét, bên trong một mảnh đen kịt, nhưng cũng không gây ra ảnh hưởng gì cho đôi mắt của hắn, hắn quan sát tỉ mỉ cái hố sâu này... Bên trong có vẻ như là không có cái gì?