← Quay lại trang sách

Chương 1021 Sợ ngươi ăn không nổi

Tân Nguyệt Nữ Vương lườm hắn một cái, nói: "Ngươi nói chuyện kiểu này đối với một cô gái rất là thất lễ, cũng đừng có xem thường ta, năng lực【 thần thấu 】của ta là năng lực hệ nhận biết đỉnh cấp, có một không hai, tất cả các năng lực hệ nhận biết, đều có yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực, mà năng lực【 thần thấu 】của ta, đối với phương diện tinh thần lực còn yêu cầu cao hơn rất nhiều, cho dù là nó, cũng không có nắm chắc có thể nô dịch được ta, huống chi vào thời điểm đó nó nô dịch ngươi không thành, còn khiến cho căn cơ của nó bị tổn hại, về sau trải qua một thời gian rất dài mới có thể khôi phục lại được."

Lâm Siêu chợt tỉnh ngộ, lại nói: "Thế nhưng làm sao ngươi biết là nó có thể phục sinh được phụ thân của ngươi?"

"Ta cũng không có nói là muốn nó tự mình phục sinh giúp ta, trên thế giới cũng không có năng lực nghịch thiên như thế, chỉ có điều, tư liệu mà lúc ấy ta tìm được ở trong một di tích, tựa hồ chính là nền văn minh Ai Cập cổ, có một loại phương pháp cổ lão, có thể sử dụng máu tươi cùng với thi thể người sống, phục sinh người đã chết, cho nên ta muốn nó giúp đỡ ta, đạt được cái phương pháp phục sinh cổ lão kia." Tân Nguyệt Nữ Vương phát ra thanh âm bình tĩnh nói.

Lâm Siêu khẽ giật mình.

"Biện pháp mà nàng nói chính là 'Tử Tế', đây là một loại tà thuật cổ xưa nhất của nền văn minh Ai Cập cổ, là thật hay là giả đã không có cách nào có thể khảo chứng, nghe nói cái biện pháp này cũng có thiếu hụt, sống lại cũng chỉ giống như một bộ thi thể, cũng không phải là phục sinh đúng nghĩa, chỉ cần thân thể triệt để chết đi, linh hồn cũng sẽ tiêu tán, sẽ không có biện pháp nào có thể phục sinh." Anubis chắc chắn nói.

Lâm Siêu trong lòng vừa hiện ra một ý nghĩ nào đó, liền bị một chậu nước lạnh dập tắt, bất quá cũng không bị triệt để dập tắt, mà vẫn yếu ớt thiêu đốt, chờ đợi một biện pháp nào đó, dù sao, những điều mà Anubis nói cũng không phải là hoàn toàn chính xác.

Tân Nguyệt Nữ Vương nói tiếp: "Cho nên, quan hệ của ta cùng với «Thiên đạo», một mực là bình đẳng, lợi dụng lẫn nhau, bây giờ phân thân của nó bị ngươi giết, ta ngược lại đã được giải thoát, chỉ tiếc, loại phương pháp kia, ta đến nay còn chưa tìm được, có lẽ phải mượn lực lượng của Căn cứ Tinh Thần các ngươi, mới có thể tìm được, dù sao, di tích mà các ngươi nắm giữ ở trong tay, thực sự rất rất nhiều..."

Một cái ý nghĩ nào đó trong lòng của Lâm Siêu chợt nảy mầm, hướng về phía nàng nói: "Trước tiên ngươi đi vào thế giới trong lòng đất, tìm tới nơi hạ lạc tỷ tỷ của ta, mặt khác, đem tin tức mặt đất an toàn, lan truyền ra toàn bộ thế giới trong lòng đất."

Tân Nguyệt Nữ Vương kinh ngạc nói: "Chuyện này không phải là để dụ dỗ bọn họ lên mặt đất hay sao, gần đây ta nghe nói, những nhân loại đến từ thế giới trong đất kia cũng không dễ đối phó, thực lực phổ biến cao hơn chúng ta, cũng không biết những người tới đầu tiên này, là cường giả đỉnh cao của bọn hắn, hay chỉ là quân đội trung đẳng, bằng vào sự đánh giá của ta, hẳn là chỉ là quân đội trung đẳng, bọn hắn sẽ không tùy tiện điều động một số lớn cường giả đỉnh cao đến thăm dò một địa phương không biết, rủi ro quá lớn."

"Ta chính là đang muốn dụ dỗ bọn họ lên mặt đất." Lâm Siêu nói.

Tân Nguyệt Nữ Vương liền giật mình, nghĩ tới điều gì đó, khẽ hít một ngụm khí lạnh, nói: "Ngươi đang muốn... Đem nhân loại của thế giới trong lòng đất tất cả đều nạp vào Căn cứ Tinh Thần?"

Lâm Siêu hỏi ngược lại: "Không thể sao?"

Tân Nguyệt Nữ Vương kinh ngạc đến mức nói không ra lời, nàng mặc dù chưa từng tiến vào thế giới trong lòng đất, nhưng chỉ từ những người đầu tiên đến từ lòng đất này, liền có thể nhìn ra được rất nhiều tin tức, dù sao, nàng cũng là một người có tâm tư cực kỳ nhạy bén, hơn nữa còn có năng lực【 thần thấu 】, có thể khiến cho nàng nhìn rõ hết thảy, từ thực lực, trang bị trên người, kỹ xảo chiến đấu, các phương diện của những người này, liền có thể suy đoán ra được rất nhiều tin tức, kỹ thuật chế tạo trang bị của bọn hắn hơn xa so với mặt đất, nói rõ rằng bọn họ đã thích nghi rất tốt với việc đi săn ở nơi hoang dã. Vì thế không khó để suy đoán ra, diện mạo đại khái của thế giới trong lòng đất.

Hơn nữa, chỉ từ việc lần này sau khi Lâm Siêu trở về, thân thể đã Giác tỉnh, liền có thể tưởng tượng, ở trong thế giới trong lòng đất tao ngộ phải nguy cơ như thế nào, mà nhân loại ở bên trong nguy cơ tứ phía như thế giới trong lòng đất lại có thể sống sót, thì sẽ đáng sợ đến bực nào!

"Chỉ cần ngươi có thể trấn áp được, thì đương nhiên có thể." Tân Nguyệt Nữ Vương sau khi xuất thần một hồi, khẽ thở dài nói.

Lâm Siêu phân phó: "Đi thôi."

Tân Nguyệt Nữ Vương đứng dậy, rời đi khỏi văn phòng.

Chờ sau khi nàng đi, Lâm Siêu từ trên ban công nhảy ra, bay về phía khu vườn rộng rớn ở trung ương nội thành, nội thành cực kỳ bao la, khu vườn này ở trung ương của nội thành, chiếm cứ địa thế cực kỳ trọng yếu, cây cối trong khu vườn đều là quái vật hệ thực vật hoặc là thực vật biến dị có hiệu quả đặc biệt, bình thường đều được Tiểu thảo quái quản lý.

Khu vườn được Phạm Hương Ngữ khống chế thủ hạ xác thối chăm sóc, binh sĩ trong nội thành không được phép tới gần.

Lâm Siêu sau khi đi vào khu vườn, dùng gót giày giẫm nhẹ một cái vào mặt đất, chỉ nghe thanh âm "Sột sột" vang lên, mặt đất dưới bãi cỏ trước mặt vỡ ra, có một sợi dây leo duỗi ra, vươn lên cao khoảng nửa người, hướng về phía cánh tay của Lâm Siêu quấn tới, ma sát thân mật.

Lâm Siêu mỉm cười, nói: "Lần này ta tới, là muốn cho ngươi một thứ đồ tốt."

Sợi dây leo nghe xong, lập tức dựng thẳng lên, ngay sau đó ở trong đầu của Lâm Siêu liền truyền tới một thanh âm non nớt y y nha nha: "Đồ tốt? Đó là cái gì?"

Lâm Siêu không ngờ được Tiểu thảo quái đã tiến hóa đến tình trạng có thể vượt qua sự khác biệt giống loài tiến hành câu thông, trong lòng âm thầm kinh dị, đồng thời không khỏi cảm thấy hài lòng, bàn tay lật ra, nhánh Thế Giới Thụ cháy đen xuất hiện ở trong lòng bàn tay, nói: "Đây là một bộ phận nhánh cây của Thế Giới Thụ, nếu như ngươi có thể hấp thu, thì thực lực của ngươi sẽ tăng vọt trên một phạm vi lớn."

"Thế Giới Thụ?" Sợi dây leo hơi nghiêng xuống, tựa hồ như đang tò mò dò xét nhánh Thế Giới Thụ cháy đen trong tay của Lâm Siêu, lắc lư tới gần, thanh âm non nớt vang lên ở trong não hải của Lâm Siêu: "Hương vị thật là thơm, ngươi thật sự cho ta ăn thứ này sao?"

Lâm Siêu mỉm cười, nói: "Ta chỉ sợ ngươi ăn không nổi."

"Đừng có xem thường ta, xem ta đây." Thanh âm non nớt mang theo mấy phần kiêu ngạo, thanh âm vừa dứt, ở mặt đất phía trước Lâm Siêu đột nhiên có một sợi dây leo to như cái thùng nước mọc ra, giống như một con mãng xà màu xanh lục nhảy chồm lên, vờn quanh giữa không trung, đỉnh dây leo vỡ ra, lộ ra một hàm răng bén nhọn, vèo một tiếng, nhào về phía nhánh Thế Giới Thụ cháy đen trong tay của Lâm Siêu.