← Quay lại trang sách

Chương 1027 Atlas suy sụp

Phụ thân của ông ta không nói với ông ta, ông ta từ trong kho tài liệu Hoàng gia cũng không đọc thấy ghi chép tương quan, cho tới nay, ông ta đều cho rằng nhân loại chỉ cần đản sinh ra nhiều cường giả Thần Vương, là đã có thể chống lại với tràng tai nạn chân chính kia, hiện tại bây giờ ông ta mới phát hiện ra, suy nghĩ của ông ta là ngây thơ đến cỡ nào!

Tự cho là biết rất nhiều, kì thực cái gì cũng không biết.

Ông ta bỗng nhiên nghĩ đến một cái vấn đề mà mình chưa từng nghĩ sâu xa qua, kỷ thứ nhất là kỷ nguyên có nhiều Thần Vương nhất, « Thủ Hộ» - một trong tứ đại ác thú cũng bị giết chết ở kỷ thứ nhất, nếu như kỷ thứ nhất cũng bị huỷ diệt, như vậy thì còn có cái kỷ nguyên nào, có thể chống lại được tai nạn?

Phải biết rằng, tai nạn lần lượt bộc phát, mà muốn vun trồng ra một vị Thần Vương, lại cần một khoảng thời gian cực kỳ dài, nhân loại cứ bị tai nạn tiêu hao càng ngày càng nhỏ yếu, còn có cái gì để phấn đấu? Phản kháng?

Ông ta ngơ ngẩn nhìn giọt kỳ tích chi huyết ở trong tay, sự kinh hỉ một khắc trước bỗng nhiên không còn sót lại một chút gì, cho dù mình trở thành Thần Vương thì lại như thế nào? Còn có hi vọng sao? Hi vọng ở đâu?

Lâm Siêu nhìn qua Atlas bỗng nhiên trở nên sa sút, kỳ quái hỏi: "Sao vậy?"

Atlas thở dài, ngày cả khí lực để nói chuyện cũng không có.

Tâm tư của Lâm Siêu linh mẫn, đầu óc chuyển động, lập tức đoán ra được nguyên nhân, không khỏi cười, nói: "Nguyên lai là bệ hạ Atlantis, cũng sẽ tuyệt vọng a."

Atlas khẽ ngẩng đầu, cũng có chút kinh ngạc nhìn Lâm Siêu, không ngờ được người trẻ tuổi này vẫn có thể cười được, nói: "Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy tuyệt vọng hay sao? Thần Vương vậy mà cũng sẽ Giác tỉnh, ha ha..." Tiếng cười của ông ta đắng chát.

"Nếu như ngài không ôm ấp quá nhiều hy vọng, thì sẽ không tuyệt vọng." Lâm Siêu cười cười, nói: "Chẳng lẽ đường đường là bệ hạ Atlantis, cũng chỉ là một tên hèn nhát tham sống sợ chết, chỉ mới có một chút sợ hãi đã có thể đánh bại được ngươi rồi, ta cảm thấy, có lẽ ngươi nên trở về ẩn nấp trong chiến trường thượng cổ, biết đâu còn có thể bảo trụ được cái mạng nhỏ, còn không thì ít nhất cũng sống lâu được hơn một chút."

Sắc mặt của Atlas trở nên lạnh lẽo, nói: "Ngươi đang nói cái gì thế, đừng có quá làm càn!"

Lâm Siêu cười lạnh nói: "Ngươi mới là người làm càn, ngươi cho rằng ngươi đang nói chuyện cùng với ai?"

Atlas nghe vậy liền khẽ giật mình.

Xác thực, bây giờ Lâm Siêu đã là Thần Vương. Thần Vương là như thế nào? Chính là Vương của các Thần! Cho dù Lâm Siêu không phải là Thần Vương Atlantis, ông ta là một Chủ Thần Atlantis khi nhìn thấy Lâm Siêu, cũng phải cung cung kính kính dùng thái độ của vãn bối để đối xử, đây là sự tôn kính đối với cường giả, tựa như hài tử nhà mình nhìn thấy người già nhà khác, không thể tùy ý phạm thượng lỗ mãng.

Atlas nhìn Lâm Siêu ở trước mắt, biết đây cũng không phải là tiểu gia hỏa mà lúc trước ông ta có thể tùy ý bóp chết nữa, mà là một vị Thần Vương có thể tùy ý bóp chết ông ta, thời gian chỉ mới trôi qua hai năm ngắn ngủi, địa vị của hai người đã đảo ngược cho nhau, tốc độ tiến hóa kinh người như vậy, cho dù là vị Thần Vương bạo quân yêu nghiệt kia ở kỷ thứ hai, cũng không có đáng sợ như vậy.

"Là do ta thất lễ." Atlas cúi đầu nhận sai.

Lâm Siêu ngược lại cũng không muốn tỏ ra vẻ tự cao tự đại, trong lòng hắn thì Atlas vẫn là tiền bối, chỉ riêng là chiến tích hiển hách của ông ta ở kỷ thứ tư, cũng đủ khiến cho Lâm Siêu đối với ông ta nổi lòng tôn kính, nhưng lời phát ra từ miệng của hắn lại không khiến cho người ta nghe thấy một chút kính ý nào: "Ngươi cảm thấy ta đang vũ nhục ngươi có phải không, là ta trách lầm ngươi hay sao, ta vốn cho rằng ngươi là một hảo hán không sợ chết, không ngờ được chỉ là một kẻ động một chút là kêu cha gọi mẹ."

Sắc mặt của Atlas có một chút khó coi, ông ta có tư chất xuất chúng từ nhỏ, ở Atlantis được gọi là Chủ Thần đệ nhất, vào lúc còn trẻ tuổi đã sáng lập ra Atlantis, chưa từng bị người nào mắng qua như vậy, nhưng bất quá, ông ta dù sao cũng không phải là người tầm thường, sớm đã nghe ra ý tứ của Lâm Siêu, hít vào một hơi thật sâu, phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Ta thừa nhận vừa rồi tâm của ta trở nên lạnh, bất quá, thật sự xảy ra đại chiến, người Atlantis chúng ta tuyệt đối sẽ không có một ai tham sống sợ chết!"

Lâm Siêu nhìn thấy sự kiên quyết trong mắt của ông ta, gật đầu nói: "Ta đã chờ câu nói này của ngươi rất lâu, đã như vậy, ta còn có mấy sự tình cần phải nói cho ngươi biết."

Atlas nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu nói: "Ngươi nói đi."

"Thứ nhất, ác thú «Thiên đạo» ở thế giới trong lòng đất đã thoát ra khỏi phong ấn, đang phá hủy thế giới trong lòng đất." Sắc mặt của Lâm Siêu bình tĩnh mà lạnh lùng, nói: "Thứ hai, tứ đại Thần quốc ở thế giới trong lòng đất, đoán chừng bây giờ đã bị «Thiên đạo» phá hủy không sai biệt lắm, chờ đến khi thế giới trong lòng đất bị san bằng toàn bộ, «Thiên đạo» sẽ mang theo đội quân xác thối và ác thú, cùng với tất cả quái vật, tiến quân lên mặt đất, theo ta được biết, không nói đến ác thú «Thiên đạo» nắm giữ lực lượng nghiền ép hết tất cả mọi thứ kia, chỉ riêng quái vật ở thế giới trong lòng đất, đã có thể đem tất cả các căn cứ trên mặt đất phá huỷ hơn 100 lần."

Sắc mặt của Atlas đã sớm đại biến, hoảng sợ nhìn Lâm Siêu, chỉ cảm thấy tin tức mà ông ta nghe được hôm nay, một cái so với một cái còn đáng sợ hơn.

"Thứ ba, nhân loại ở thế giới trong lòng đất, đang đào vong lên mặt đất." Lâm Siêu tiếp tục nói: "Thế giới trong lòng đất vào 1 vạn năm trước đã bộc phát tai nạn, nói một cách khác, nhân loại ở thế giới trong lòng đất sau khi được tẩy lễ hơn 1 vạn năm, bây giờ khi đi lên mặt đất, đã gây ra xung đột cùng với chúng ta, ta đoán còn chưa đợi đến lúc ác thú «Thiên đạo» đi ra, nhân loại trên mặt đất đã bị nhân loại ở dưới lòng đất đi ra thống trị."

Sắc mặt của Atlas biến đổi, nhưng cũng không có chấn kinh giống như lúc trước, đối với nhân tính, ông ta đã sớm gặp qua quá nhiều, Lâm Siêu chỉ cần nói khúc đầu, là ông ta đã có thể đoán được đại khái sự tình khúc sau.

"Hiện tại." Lâm Siêu nhìn Atlas, hỏi: "Căn cứ của ta đang thiếu nhân thủ, cần ngươi đến giúp một tay, ngươi có dám không?"

Atlas khẽ giật mình, không khỏi cười khổ nói: "Thì ra nãy giờ ngươi nói chuyện vòng vèo như vậy, chính là vì để gài bẫy ta, lại dám đem chủ ý đánh lên trên người của ta, hảo tiểu tử!"

"Chú ý lời nói của ngươi." Lâm Siêu lại làm dáng.

Atlas cảm thấy một trận bất đắc dĩ, nói: "Tốt tốt, xác thực cũng đã không thể gọi ngươi là tiểu tử nữa rồi, ngươi bây giờ đã là Thần Vương, mỗi một Thần Vương đều có thần hào của mình, thần hào của ngươi là?"

Lâm Siêu nhíu mày, nói: "Thần hào cũng chỉ là hư vô vô dụng, ta cũng lười nhác suy nghĩ, lúc trước ngươi truyền thụ cho ta bộ bí điển « tốc độ ánh sáng », hiện tại nếu ngươi có cái gì không hiểu, cũng có thể hướng về phía ta hỏi thăm, theo như cách gọi của người Viêm Hoàng chúng ta, chính là quan hệ huynh đệ, nếu ngươi không chê, cứ gọi ta là sư đệ cũng được."