← Quay lại trang sách

Chương 1033 Bỏ chạy

Chạy sao?" Lâm Siêu vỗ cánh, phi tốc đuổi theo, nào biết Bạch Kim Vương vừa mới chuyển thân bỏ chạy bỗng nhiên xoay người lại, cầm thanh kiếm thuỷ tinh trong tay đâm tới.

Lâm Siêu giống như đã sớm đoán trước được điều này, thân ảnh nhoáng một cái, nghiêng người tránh đi, cổ thương hung hăng đâm ra.

Sắc mặt của Bạch Kim Vương biến hóa, thân kiếm nhoáng một cái, đem lực lượng hung mãnh bên trên cổ thương ngăn chặn, thân thể đột nhiên giải thể, hóa thành một mảnh hạt màu bạc, giống như mưa rơi bắn về phía Lâm Siêu.

"Thần hóa?" Lâm Siêu đã sớm nghe nói vị Bạch Kim Vương này cũng là một sinh mệnh thần tính Giác tỉnh, giờ phút này nhìn thấy hắn "thần hóa" đánh tới, không có một chút cảm giác ngoài ý muốn nào, cười lạnh bỗng nhiên đẩy tay trái ra, cánh tay chầm chậm hóa thành một chùm hạt màu đen, mặc dù số lượng không thể so sánh với mảnh hạt màu bạc của Bạch Kim Vương, nhưng sau khi cả hai va chạm với nhau, mảnh hạt màu bạc giống như bị điện giật phi tốc lui về, sử dụng một tốc độ kinh người hướng về nơi xa bỏ chạy.

Ánh mắt của Lâm Siêu trở nên lạnh lẽo, dùng tốc độ cao nhất đuổi theo.

Bạch Kim Vương dưới trạng thái thần hóa có tốc độ cực nhanh, không chỉ gấp mười lần so với ban đầu, đây chính là tốc độ khi hạt hoá, thậm chí có một di tích cổ từng phỏng đoán, sau khi thần hóa có thể đánh vỡ cực hạn của sinh vật, đạt tới tốc độ ánh sáng!

"Tăng cường tốc độ!"

Lâm Siêu kích phát ra năng lực tăng cường tốc độ, tốc độ đột nhiên bạo tăng, rất nhanh liền có thể dần dần đuổi kịp Bạch Kim Vương, một màn này khiến cho Bạch Kim Vương bị dọa đến mức hồn phi phách tán, thời khắc này Lâm Siêu thế nhưng lại đang ở trạng thái hình người, còn chưa tiến vào hạt hóa, vậy mà đã có thể di chuyển với tốc độ nhanh hơn hắn, điều này nói rõ tốc độ nguyên bản của Lâm Siêu còn vượt qua hắn rất nhiều?!

"Thuấn di!"

Lâm Siêu thôi động bản nguyên không gian trong cơ thể, lực lượng không gian giống như sợi tơ phun trào ra bên ngoài.

Sưu!

Bạch Kim Vương đang chạy trốn với tốc độ cao nhất bỗng xuất hiện ở phía sau lưng của Lâm Siêu, Lâm Siêu cũng đã sớm xoay người, giơ thanh cổ thương lên đâm vào mảnh hạt màu bạc ở phía sau.

"Thần hóa" bình thường đều là hạt màu vàng, vị Bạch Kim Vương này hạt hoá lại là màu bạc, có thể thấy được bên trong có một loại vật chất khác gia nhập, nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến đặc tính sau khi thần hoá.

Oanh!

Cổ thương đâm vào bên trong mảnh hạt màu bạc, vật chất ở xung quanh mũi thương đều bị tịch diệt, bao quát cả đám hạt màu bạc bị đâm trúng, cũng lặng yên không một tiếng động hoá thành hư vô.

Sưu!

Mảnh hạt màu bạc còn lại vội vàng lui về, khôi phục thành bộ dáng của Bạch Kim Vương, chỉ là khí tức rõ ràng đã suy yếu đi không ít, sắc mặt hiện ra vẻ hoảng sợ nhìn thanh thương trong tay của Lâm Siêu, lúc trước cây thương này làm cho hắn bị thương, đã làm cho hắn kiêng dè không thôi, Tam vương ở bên trong khu vực Tu La này, Thái Thản Vương am hiểu nhất là lực lượng, Giác Tỉnh Nữ Vương đời đầu am hiểu nhất là tốc độ, còn hắn am hiểu nhất lại là phòng ngự, cho dù là Giác Tỉnh Nữ Vương đời đầu, cũng rất khó có thể làm hắn bị thương, thế nhưng cây thương này lại có thể đâm xuyên thân thể của hắn, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi!

Hắn chưa từng nghe nói qua bên trong những thanh thương mà hắn nhận biết, lại còn có một thanh thương như thế này, chẳng lẽ là thanh thương này được chế tạo từ một nhánh Thế Giới Thụ?

Nhìn qua Bạch Kim Vương đã trở về hình người, Lâm Siêu cũng không có một chút khách khí nào, phi tốc đâm thanh cổ thương ra, bây giờ năng lực chiến đấu của hắn đã tiếp cận với trình độ của Bạch Kim Vương, mặc dù Bạch Kim Vương có tuổi thọ lâu đời, có vô số tuế nguyệt để tu luyện kỹ xảo chiến đấu, nhưng kỹ xảo chiến đấu sau khi đạt đến một mức độ nào đó, không phải chỉ cần khổ luyện là có thể có tiến bộ, mà cần phải đốn ngộ.

Có câu nói là binh khí có thể bổ sung chênh lệch của kỹ xảo chiến đấu, mà thanh cổ thương của Lâm Siêu hiển nhiên là mạnh hơn so với thanh kiếm thuỷ tinh của Bạch Kim Vương, đây là do Lâm Siêu còn chưa kịp đem hai viên vật chất bản nguyên trên thanh loan đao màu vàng khảm lên, nếu như khảm vào vào vật chất bản nguyên, lực phá hoại của thanh cổ thương này sẽ càng khủng bố hơn, đoán chừng chỉ cần một thương, đã có thể khiến cho Bạch Kim Vương hôi phi yên diệt!

Hô! Hô!

Cổ thương hung hăng đâm tới, trên đường mũi thương đâm tới, hết thảy vật chất tiếp xúc với mũi thương đều bị chôn vùi, lực trường do bản thân thanh cổ thương tản ra đã cực kỳ đáng sợ.

Bạch Kim Vương né đông tránh tây, không dám nghênh đón, sau khi giao thủ mười mấy hiệp, trong đôi mắt của hắn bỗng nhiên lóe lên hàn quang, thân thể chung quanh tràn ngập gợn sóng màu đen, lan tràn đến vị trí của Lâm Siêu.

Lâm Siêu chỉ cảm thấy có một cỗ cảm giác kỳ dị bao phủ toàn thân, tựa hồ như có đồ vật gì đó tiến vào trong thân thể, rồi lại lui ra ngoài, vào thời điểm lui ra ngoài, trong đáy lòng của hắn lại có mấy phần cảm giác trống rỗng không hiểu, tựa hồ như là bị mất cái gì, hắn bỗng nghĩ đến, năng lực mạnh nhất của vị Bạch Kim Vương này, chính là (cướp đoạt)!

Bàn tay chợt nhẹ bẫng, Lâm Siêu lập tức trông thấy thanh cổ thương lại xuất hiện ở trong tay của Bạch Kim Vương, trong tay của mình lại rỗng tuếch, hắn không khỏi ngơ ngác một chút, đối với năng lực (cướp đoạt) hắn cũng không lạ lẫm, lúc trước vị xác thối vương kia tiến đánh Căn cứ Tinh Thần cũng nắm giữ năng lực (cướp đoạt), theo hiểu biết của Lâm Siêu, năng lực này có thể cướp đoạt năng lực của người khác để cho mình sử dụng, nhưng không ngờ được, lại còn có thể sử dụng để cướp đoạt binh khí của người khác!!

Vào thời điểm chiến đấu, chỉ cần phát động năng lực, binh khí của mình liền rơi vào trong tay của đối phương, như thế thì còn đánh như thế nào?

"Chết đi!" Bạch Kim Vương nhe răng cười một tiếng, hắn thấy, điểm mấu chốt lớn nhất mà Lâm Siêu có thể áp chế được hắn, chính là thanh binh khí đáng sợ này, giờ phút này hắn không có một chút do dự nào, toàn thân một lần nữa thần hóa, quấn quanh thanh cổ thương đen kịt đâm về phía Lâm Siêu, muốn lấy binh khí của Lâm Siêu, đem Lâm Siêu đâm chết!

Ánh mắt của Lâm Siêu trở nên lạnh lẽo, trong sát na vòng xoáy hạt màu bạc tới gần, hắn bỗng nhiên duỗi cánh tay phải ra.

Độ không tuyệt đối!

Không khí chung quanh bỗng nhiên cấp tốc giảm xuống!

Két, ken két!

Vòng xoáy hạt màu bạc bỗng nhiên ngưng xoay tròn, tất cả hạt màu bạc đều bị đông cứng.

Lâm Siêu đưa tay trảo một cái, đem thanh cổ thương bên trong vòng xoáy rút ra, trở tay đâm ra một thương, sưu, thương như kinh lôi, trong nháy mắt xuyên thủng vòng xoáy hạt màu bạc, những nơi mũi thương đi qua, hạt màu bạc đều bị huỷ diệt, chỉ còn lại có một phần nhỏ hạt, nứt toác ra, nhưng vẫn như cũ duy trì ở trạng thái bị đông cứng.

Lâm Siêu vung cánh tay phải một cái, thu hồi lại hàn khí, vòng xoáy hạt màu bạc lập tức khôi phục lại được năng lực hoạt động, sau khi xoay tròn một hồi, tựa hồ như có chút không kịp phản ứng, ngay sau đó bỗng nhiên co vào, bay ra bên ngoài hơn mười trượng, muốn bỏ chạy.