Chương 1051 Muốn sống sót sao?
Còn Thần quốc Muria, cũng có hai vị Thần Vương, một vị là Tạo Vật Thần Vương, một vị là Trật Tự Thần Vương, đều là hai vị Thần Vương cực kỳ lợi hại." Hắn dừng lại một chút, chậm rãi nói: " Atlantis chúng ta có ba vị Thần Vương, ngoại trừ ta ra, theo thứ tự là Quang Minh Vương bệ hạ, và Tas Thần Vương."
Phạm Hương Ngữ khẽ gật đầu, nói: "Tốt, ngươi có thể nới lỏng tay ra rồi."
Lôi Đình Thần Vương trong lòng nhẹ nhàng thở ra một hơi, thả tay xuống, một lần nữa làm ra một thủ thế thân sĩ, nói: "Đa tạ..." Nói còn chưa dứt lời, bỗng nhiên có một tiếng gầm nhẹ vang lên, chỉ thấy Hoàng Kim Khuyển đã sớm vận sức chờ phát động bên cạnh đột nhiên đánh tới, mở cái miệng máu ra, ầm ầm nhào tới cắn lên người của Lôi Đình Thần Vương.
Ba vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm đang thủ hộ ở bên cạnh Lôi Đình Thần Vương vốn cho rằng chuyện này đã kết thúc, không ngờ được Hoàng Kim Khuyển đột nhiên tập kích, hơn nữa tốc độ của Hoàng Kim Khuyển so với tốc độ phản ứng thần kinh của bọn hắn còn nhanh hơn rất nhiều, căn bản chưa kịp phản ứng, đã nhìn thấy Lôi Đình Thần Vương bị Hoàng Kim Khuyển vồ ngã nhào xuống sàn nhà, thân thể trong suốt va chạm lên trên sàn nhà, dùng một cánh tay gắt gao kẹp lấy cổ họng của Hoàng Kim Khuyển, ngăn cản cái miệng máu cắn xuống.
Hoàng Kim Khuyển gầm nhẹ vỗ cánh một cái, mang theo Lôi Đình Thần Vương bay ra bên ngoài cửa sổ, ở trong bầu trời bên ngoài bỗng nhiên gào thét lên một tiếng, trong miệng phun ra một cái vòng xoáy màu đen.
Mặt mũi của Lôi Đình Thần Vương tràn đầy sự hoảng sợ, phẫn nộ gào thét, toàn thân tụ tập ra vạn đạo lôi điện, điên cuồng đánh vào trên người của Hoàng Kim Khuyển.
Nhưng lực lượng lôi điện hiện tại đã kém xa so với lúc trước, hơn nữa Hoàng Kim Khuyển tựa hồ đã quyết tâm, y nguyên gắt gao bám lấy hắn, không có buông ra, vòng xoáy bên trong miệng càng ngày càng nồng đậm, dần dần, thân thể của Lôi Đình Thần Vương từng chút từng chút một hóa thành hạt thần tính, tràn vào trong miệng của Hoàng Kim Khuyển.
Hô, hô!
Cuồng phong gào thét giữa thiên địa, lôi điện ở giữa không trung lập loè, từ trường lôi điện khiến cho tất cả các thiết bị điện tử trong Tinh Tháp đều ngừng hoạt động.
Rất nhanh, dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, thân thể của Lôi Đình Thần Vương đã bị bào nhỏ lại bằng một bàn tay, bị Hoàng Kim Khuyển hút vào bên trong miệng, mà lôi điện đang bay múa giữa không trung, cũng dần dần tiêu tán, chờ đến khi Hoàng Kim Khuyển khép miệng lại, cuồng phong trong khoảnh khắc liền biến mất, hết thảy đều khôi phục lại bộ dáng gió êm sóng lặng lúc trước.
Thần sắc của Phạm Hương Ngữ vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh, nhẹ nhàng gấp lại cổ áo bị nhăn, một lần nữa ngồi trở lại trên vị trí của mình, hoàn toàn không thèm để ý đến ba vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm vẫn y nguyên đứng ở phía sau, bình tĩnh nói: "Nháo kịch đã kết thúc, bây giờ chúng ta đàm luận sự tình về người Atlantis đi."
Các cao tầng bên trong phòng họp nhìn qua thân ảnh Hoàng Kim Khuyển đã bay trở về đứng bên trong phòng họp, nhịn không được nuốt nước bọt, mặc dù đây là một sự tình vui mừng, thế nhưng khi tận mắt trông thấy một vị Thần Vương vậy mà lại bị Hoàng Kim Khuyển dùng một ngụm nuốt mất, vẫn là có một chút khó tin, người này... thế nhưng là biểu tượng tối cao của nhân loại a!
Ba vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm đồng dạng cũng có chút phát mộng, có cảm giác đầu óc đều không đủ dùng, vốn cho rằng đám thổ dân nhỏ yếu này rất thành thật, không ngờ được còn làm ra sự tình đánh lén như vậy, đoán chừng Lôi Đình Thần Vương đã chết kia cũng cảm thấy khóc không ra nước mắt.
Nhìn qua vị Phạm Hương Ngữ phong đạm vân khinh trước mắt, toàn thân của ba vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm phát lạnh, vội vàng quỳ xuống, nói: "Ta, chúng ta nguyện ý đầu hàng!"
Pháp tắc ở thế giới trong lòng đất dạy cho bọn hắn biết, sống sót mới là quy tắc hàng đầu!
Về phần trung thành? Phản bội?
Tất cả đều đi gặp quỷ thôi!
Sắc mặt của Atlas tái xanh, đã từng có lúc, người Atlantis trên vùng đất này chính là dân tộc kiêu ngạo và thuần khiết nhất, có tín ngưỡng riêng của mình, thế nhưng mà bây giờ, chỉ vì sống sót, bọn hắn lại có thể dùng bất cứ một thủ đoạn nào, ngay cả tôn nghiêm cũng đều có thể từ bỏ.
Quá sỉ nhục!
Ông ta nắm chặt nắm đấm, quay đầu đi chỗ khác.
Phạm Hương Ngữ lạnh nhạt nói: "Muốn sống sót sao, các ngươi đã nghe qua trái Tín Ngưỡng hay chưa?"
Thân thể của ba người run lên, trái Tín Ngưỡng đại danh đỉnh đỉnh này, bọn hắn đương nhiên là đã nghe qua.
"Ta..." Một người cúi đầu xuống, giống như muốn thần phục, lại bỗng nhào về phía Phạm Hương Ngữ, trên mặt mũi tràn đầy sự dữ tợn cùng với tuyệt vọng, nói: "Ta liều mạng với ngươi!"
Rống!
Hoàng Kim Khuyển ở bên cạnh tựa hồ đã sớm chuẩn bị, đột nhiên nhảy lên, bổ nhào vào người này, há miệng cắn vào nửa người trên của hắn, ngửa đầu xé ra, máu tươi cùng với ruột từ lồng ngực của hắn bắn ra, máu tươi màu vàng nồng đậm chảy xuôi ra khắp nơi trên sàn nhà, tràn ngập mùi vị máu tanh.
Hoàng Kim Khuyển nhai nuốt mấy lần, đem nửa người của đối phương ở trong miệng nuốt hết, cúi đầu nhìn máu tươi tràn trên mặt đất, sau đó quay sang dùng tròng mắt màu vàng óng băng lãnh nhìn chằm chằm vào hai vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm còn lại.
Toàn thân của hai vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm này không rét mà run, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng, biết rằng cho dù chính mình có giãy giụa như thế nào, đều không thể tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng cho đám thổ dân này, sự tình đã phát triển đến tình trạng không cách nào vãn hồi, trong lòng bọn họ chỉ có sự hối hận vì không chịu tin tưởng Atlas, nếu sớm biết đám thổ dân này đáng sợ như thế, làm sao cũng phải đi đến nơi này bồi tội thật tốt.
Phạm Hương Ngữ tiện tay lấy ra bốn trái Tín Ngưỡng màu vàng óng, ném tới trước mặt của hai vị hạm trưởng, nói: "Ăn hết, hoặc là bị ăn."
Ý tứ của nàng phi thường minh bạch.
Hai vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm nhìn bốn trái Tín Ngưỡng đang nằm lăn lóc trong vũng máu tươi của đồng bạn trên mặt đất, sắc mặt liên tục biến đổi, cuối cùng vẫn cắn răng, đưa tay nhặt trái Tín Ngưỡng lên, từng miếng từng miếng ăn vào.
Bốn trái Tín Ngưỡng này đã sớm hấp thu máu tươi của Phạm Hương Ngữ, nếu hai người bọn hắn ăn hết, sẽ triệt để hiệu trung đối với Phạm Hương Ngữ.
Nhìn qua hai người đang từng ngụm từng ngụm ăn trái Tín Ngưỡng vào, Phạm Hương Ngữ lúc này mới khẽ gật đầu, trong lòng chuẩn bị trở về lại dùng nọc độc của nàng tiêm vào, đem hai người bọn hắn cảm nhiễm thành xác thối, chỉ có dạng này nàng mới có thể triệt để tín nhiệm được, khẽ nói: "Nói một chút về nhân số và quy mô của đội quân tiên phong các ngươi đi."
"Vâng." Hai vị hạm trưởng hàng không mẫu hạm cung kính đứng lên, biểu lộ ra thái độ hoàn toàn khác biệt so với lúc trước.
Các cao tầng bên trong phòng họp nhìn thấy sự biến hóa tương phản một trời một vực của đối phương, biết đó là tác dụng của trái Tín Ngưỡng, trong lòng âm thầm cảm thán, đồng thời đối với Phạm Hương Ngữ càng thêm kính sợ, không dám nổi lên mảy may tâm tư không an phận nào.
Atlas thở dài, cũng không có ngăn cản, vào lúc Phạm Hương Ngữ tra hỏi hai người này, ông ta yên lặng quay người rời đi khỏi phòng họp, biết sự tình phía sau, lấy thủ đoạn của tiểu cô nương này, có thể tuỳ tiện giải quyết thoả đáng.