Chương 1054 Quy tắc của mặt đất
Nhìn thấy Oa Hoàng xuất hiện ở giữa không trung bên ngoài hàng không mẫu hạm, mọi người đang hoạt động bên dưới mặt đất đều ngẩng đầu lên nhìn, nghị luận ầm ĩ, không rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì.
"Ta chính là người phụ trách ở nơi này." Oa Hoàng nhìn qua Lưu Tinh, nói: "Chúng ta đi thôi."
Lúc Lưu tinh trông thấy Oa Hoàng, lập tức cảm giác được một cỗ khí tức mang tính áp đảo đập vào mặt, phảng phất như thân thể của mình thu thỏ lại thành một con kiến, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên đối phương, bất quá, cùng với cảm giác cuồng bạo lăng lệ mà Lôi Đình Thần Vương tạo cho hắn khác biệt chính là, cỗ khí tức này mặc dù khiến cho trong lòng của hắn sinh ra sự kính sợ, nhưng lại hết sức nhu hòa, giống như mưa xuân rả rích thoải mái, khiến cho người ta không sinh ra nổi tâm tư phản kháng.
"Vâng." Lưu tinh đã đoán ra được thân phận của đối phương, sự tùy ý trên mặt được thu liễm lại mấy phần, cười nói: "Mời." Nói xong liền quay người dẫn đường.
Cô gái có đôi môi quyến rũ đi theo sát sau lưng Oa Hoàng, hai người cùng nhau bay đi.
Bay qua Tinh Vực, tới Căn cứ Tinh Thần.
Biểu lộ của Oa Hoàng cùng với cô gái có đôi môi quyến rũ, so với bọn người Lôi Đình Thần Vương lúc mới tới cũng không kém bao nhiêu, mặt mũi đều tràn đầy sự rung động, ấn tượng trong mắt của bọn họ về nhân loại trên mặt đất, vẫn còn dừng lại ở góc độ vô cùng nhỏ yếu, mà ở đây, thì lại tựa như là một cái thế giới khác, căn cứ dày đặc, nhân loại phồn vinh, đường ray trải rộng ra các nơi hoang dã, không khí trong lành, không có bất kỳ mùi vị hư thối nào, hiển nhiên, nơi này đã thật lâu không có quái vật hoạt động!
Rất nhanh, mấy người đã bay tới nội thành của Căn cứ Tinh Thần, đáp xuống phía trước Tinh Tháp tối cao, dưới sự dẫn đầu của Lưu Tinh, thuận theo bậc thang tiến vào bên trong toà Tinh Tháp sừng sững này, thông qua thang máy, một đường lên thẳng, từ kính thang máy trong suốt có thể quan sát được hơn phân nửa kiến trúc bên trong nội thành, cực kỳ hùng vĩ.
Cửa thang máy vừa mở, chờ đợi tại cửa ra vào chính là nữ thư ký thiếp thân của Phạm Hương Ngữ, cũng là cô gái có năng lực (đọc suy nghĩ) thành viên của tổ chức Bàn Cổ lúc trước, nương theo năng lực (đọc suy nghĩ), nàng đã thành công biến thành con mắt của Phạm Hương Ngữ.
"Hoan nghênh các vị." Cô gái có năng lực đọc suy nghĩ này cười nói: "Thủ lĩnh chờ đã lâu, xin mời."
Oa Hoàng nhìn chằm chằm vào nàng một chút, ngón tay trong tay áo có chút búng ra một cái, phảng phất chỉ là phản ứng vô ý thức của ngón tay, nhưng cô gái có đôi môi quyến rũ đi theo sau lưng Oa Hoàng lại chú ý tới điểm này, trong lòng trở nên nghiêm nghị.
Tiến vào trong phòng họp số một rộng rãi nhất.
Oa Hoàng cùng với cô gái có đôi môi quyến rũ liếc qua một chút liền thấy mọi người ở trong phòng, trong đó đại bộ phận đều là gương mặt của người Viêm Hoàng, có một số ít giống như là hậu duệ người Atlantis, ngoài ra, ở trong không trung bên cạnh phòng họp, lại có một con quái vật họ chó có bộ lông màu hoàng kim đang nằm lơ lửng.
Ánh mắt của Oa Hoàng lập tức rơi vào trên người của con quái vật họ chó này, sau đó chậm rãi di động ánh mắt, thuận theo móng vuốt của con quái vật họ chó chuyển đến bên cạnh bàn của phòng họp, ở giữa khe hở của sàn nhà, vẫn còn lưu lại vết máu, trong không khí cũng phiêu đãng mùi vị máu tanh cực yếu ớt.
Trong đáy mắt của Oa Hoàng hiện lên một tia nghiêm nghị, biểu lộ cũng rất bình tĩnh, hướng về phía một cô gái trẻ tuổi có tướng mạo tướng xứng với nàng hỏi: "Cô chính là thủ lĩnh ở nơi này?"
Nếu như nói Oa Hoàng mỹ lệ, là một loại thuần túy cùng với ấm áp cực hạn, như vậy bên trong gương mặt tuyệt mỹ của Phạm Hương Ngữ, liền mang theo mấy phần cảm giác tà mị yêu dị, nàng hé miệng cười một tiếng, nói: "Ta là đại diện của thủ lĩnh ở nơi này, thủ lĩnh chân chính ưa thích đi dạo khắp nơi, bất quá, có chuyện gì, nói với ta cũng không khác nhau là mấy." Nói đến đây, sắc mặt của nàng liền trở nên nghiêm túc.
Oa Hoàng nhìn nàng một cái, ánh mắt có chút chớp động, gật đầu nói: "Vậy thì chúng ta liền bàn bạc với nhau đi."
"Cho hai vị khách nhân hai cái ghế." Phạm Hương Ngữ phân phó cho nữ thư ký, vị bộ trưởng viện nghiên cứu khoa học ngồi ở bên phải nàng thức thời nhấc cái mông lên, nhường ghế của mình cho Oa Hoàng ngồi.
"Ta đứng đây là được rồi." Cô gái có đôi môi quyến rũ cười nói.
Phạm Hương Ngữ nhìn nàng một cái, cũng không có nói cái gì, mà nhìn qua Oa Hoàng đã ngồi xuống, nói: "Theo ta được biết, các cô sau khi đi lên mặt đất, cũng không có làm thương tổn đến người của chúng ta, có đúng không?"
Oa Hoàng thấy nàng đi thẳng vào vấn đề, biết đây là một người có tác phong làm việc mau lẹ, lúc này cũng bỏ xuống lời hàn huyên khách khí, gật đầu nói: "Không sai."
"Xét thấy điểm ấy, ta cảm thấy chúng ta vẫn có thể bàn bạc một chút." Trên mặt của Phạm Hương Ngữ lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Đầu tiên, chúng ta có thể tiếp nhận nhân loại ở thế giới trong lòng đất các cô, nhưng chỗ ở của các cô, nhất định phải do chúng ta quy hoạch, cô yên tâm, mặt đất có diện tích rất lớn, ta sẽ cấp cho các cô một nơi ở vừa lòng."
Oa Hoàng nhìn Phạm Hương Ngữ, chờ nàng tiếp tục nói.
Phạm Hương Ngữ tựa hồ cũng không có cân nhắc về việc Oa Hoàng có đồng ý hay không, phối hợp nói: "Mặt đất sẽ mở ra quyền cư ngụ vĩnh viễn cho các cô, nhưng mà, các cô phải tuân thủ quy củ mặt đất của chúng ta, không thể cùng với người của chúng ta phát sinh xung đột, không thể tùy ý xâm phạm đến nơi ở của chúng ta, ngoài ra, nếu như lúc chúng ta đối mặt phải nguy hiểm, cần sự trợ giúp của các cô, các cô cần phải lập tức tiếp viện."
"Đây là quy tắc của mặt đất sao?" Oa Hoàng nhìn nàng, nói: "Nếu như các cô gặp phải nguy hiểm rất nghiêm trọng, ta sẽ phái người đến tiếp viện, điểm ấy cô cứ yên tâm."
Phạm Hương Ngữ vỗ tay nói: "Rất tốt, hiệp nghị cứ như vậy quyết định, hợp tác vui vẻ!"
Oa Hoàng nhìn qua nàng, chậm rãi nói: "Ta còn chưa nói ra điều kiện của ta."
Phạm Hương Ngữ quay đầu nhìn qua nàng, hỏi: "Điều kiện của cô?"
"Tại sẽ không làm thương hại người của các cô chỉ dưới một số tình huống, nếu như chúng ta gặp phải nguy hiểm, hi vọng các cô cũng có thể tiếp viện chúng ta." Oa Hoàng nhìn chằm chằm vào nàng nói từng chữ nói.
Phạm Hương Ngữ cười một tiếng, nói: "Cô phải biết, mặt đất là của chúng ta, các cô chỉ giống như là một đám kẻ ngoại lai, ở trong nhà của chúng ta, chúng ta không có thu tiền thuê nhà của các cô, sự tình mà các cô gặp phải, còn muốn chúng ta đến giúp các cô xử lý hay sao?"
Oa Hoàng nhìn qua nàng, nói: "Nhân loại là người một nhà, không có phân chia ra chủ và khách."
Phạm Hương Ngữ cười nói: "Nhưng nhân loại cũng phân chia mạnh và yếu, yếu, vĩnh viễn không có tư cách cùng với cường giả trở thành người cùng một nhà."
"Cô!" Trên gương mặt của cô gái có đôi môi quyến rũ biến sắc.
Oa Hoàng cũng rất bình tĩnh, nói: "Cô nói không sai, bất quá, ta cảm thấy ta có một kiện tình báo, có lẽ sẽ có thể đổi lấy được cái điều kiện này."