Chương 1114 Còn có thế tái sinh!
Hơn nữa ở bên trong Căn cứ Tinh Thần, từng cỗ phân thân «Thiên đạo » cao mấy ngàn mét, đang bị những cái xúc tu màu đỏ tươi quấn chặt lại, không có cách nào giãy dụa.
Trong đó bắt mắt nhất, chính là viên đại thụ cao ngất đến tận trời, Lâm Siêu biết đây là Tiểu thảo quái, nhưng không ngờ được nó vậy mà lại tiến hóa đến tình trạng như thế, chỉ là, thời khắc này trên các cành cây của viên đại thụ, có bảy, tám cái xúc tu màu đỏ tươi quấn chặt, tựa hồ như muốn lôi kéo Tiểu thảo quái xuống lòng đất.
Ở phía trước Tiểu thảo quái, Hoàng Kim Khuyển đang điên cuồng gào thét, toàn thân chồng chất vết thương, da tróc thịt bong, nâng lợi trảo lên không ngừng công kích tới những cái thân ảnh to lớn màu đỏ tươi đang quất về phía nó, truyền ra âm thanh va chạm ầm ầm.
Khiến cho Lâm Siêu giật mình chính là, lợi trảo của Hoàng Kim Khuyển khi va chạm vào trên cái xúc tu màu đỏ tươi, vậy mà có thể cào ra mấy cái vết thương, mặc dù mấy cái vết thương này trong nháy mắt liền khép lại, có thể thấy được móng vuốt của Hoàng Kim Khuyển sắc bén đến cỡ nào!
Tựa hồ như cảm ứng được khí tức của đám người Lâm Siêu, Hoàng Kim Khuyển cùng với Tiểu thảo quái đều quay đầu nhìn sang, cho dù là bản tôn «Thiên đạo» ở trong mây mù nhìn xuống hết thảy, cũng không nhịn được quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Phạm Hương Ngữ to lớn cùng với Lâm Siêu, không khỏi biến sắc.
Lúc này, bên trong không gian thứ nguyên trên không Căn cứ Tinh Thần, có một tòa cự thành xuất hiện, chính là thành Pol.
Thành Pol cấp tốc bay lên trên cao, bay đến trên không cách mặt đất 1 vạn mét, đến vị trí mà những cái xúc tu màu đỏ tươi không có cách nào chạm tới.
Lâm Siêu nhìn thoáng qua thành Pol, lập tức hướng về phía mọi người nói: "Ai có năng lực đào mệnh, lập tức mang người còn sống sót đi đến tòa thành sắt thép trên không tránh né, Vưu Tiềm, đi theo hỗ trợ ta."
Ở bên trong đám người, người duy nhất có thể giúp đỡ Lâm Siêu, cũng chỉ có Vưu Tiềm, cho dù là Phạm Hương Ngữ hóa to lớn bây giờ cũng không được, hình thể của nàng quá lớn, ở dưới sự bao vây tiêu diệt của những cái xúc tu màu đỏ tươi này rất khó có thể sống sót, mà Vưu Tiềm thì lại khác biệt, hắn sẽ dần dần thích ứng với tốc độ của những cái xúc tu màu đỏ tươi này.
Hắc Nguyệt cùng với mấy người Phạm Hương Ngữ không nói gì thêm, đem một ít người còn sống sót trên mặt đất của Căn cứ Tinh Thần không trọn vẹn nhấc lên, hướng về phía tòa thành Pol đang huyền phù trên không trung bay đi.
Lâm Siêu thì bay về phía Tiểu thảo quái, nâng thanh chiến thương lên đâm về phía những cái xúc tu màu đỏ tươi đang cuốn lấy nó, "Oanh" một tiếng, thanh chiến thương ngưng tụ vô số năng lực đột nhiên xuyên thấu vào bên trong cái xúc tu màu đỏ tươi, nhưng sau một khắc liền bị bắn ngược ra ngoài, đồng thời từ trường năng lực được gia trì bên trên thanh chiến thương, đều bị cái xúc tu màu đỏ tươi chôn vùi tại chỗ.
Trong lòng của Lâm Siêu vui mừng, xem ra hắn chiến đấu cùng với «Tận Thế » thu hoạch được nhiều nhất, chính là thanh chiến thương này, nó đã có thể chống cự lại sự chôn vùi của cái xúc tu màu đỏ tươi này, phải biết, lân phiến của «Tận Thế », cũng sẽ bị mấy cái xúc tu màu đỏ tươi này dần dần hủ hóa, nhưng thanh chiến thương không những không có việc gì, ngược lại càng trở nên sắc bén!
Lúc này, Vưu Tiềm ở bên cạnh đã nâng nắm đấm lên hướng về phía cái xúc tu màu đỏ tươi đập tới, hắn tiến hóa đến giai đoạn này, vẫn còn chưa tìm được binh khí tiện tay, chỉ có thể dựa vào nắm đấm để đánh nhau.
Nắm đấm rơi vào trên cái xúc tu màu đỏ tươi, lập tức xuất hiện hơi nước màu trắng, dấu hiệu của sự hủ hóa, Vưu Tiềm đau đớn vội vàng rút nắm đấm trở về, rất nhanh, nắm đấm đã bị hủ hóa chỉ còn lại xương trắng, nhưng máu thịt lại rất nhanh được tái tạo lại, ánh mắt của hắn bắn ra sự quyết tâm, gầm thét tiếp tục đấm tới.
Lâm Siêu nhìn thoáng qua, thấy Vưu Tiềm không có bị cái xúc tu màu đỏ tươi nhất kích tất sát, trong lòng liền nhẹ nhàng thở ra một hơi, phi tốc vung thanh chiến thương lên, đâm ra một thương!
Bành bành bành!
Mũi thương bắn ra kình đạo xuyên thấu giống như mưa đập lên cái xúc tu, một tia kình đạo đều có thể tuỳ tiện đánh giết một vị Thần Vương, theo việc ra thương lặp đi lặp lại, cùng với tác dụng của vô số năng lực, Lâm Siêu dần dần cảm nhận được bình cảnh thương pháp của mình, trên thực tế, thương pháp của hắn đã đạt đến cực hạn.
Thế nhưng mà, ở phía trên cái cực hạn này, Lâm Siêu cảm giác được còn có một tầng cao hơn!
Mà cái tầng cao hơn này, hắn cũng đã chạm đến, đó chính là phối hợp lực cùng với ý, nếu như nói trước đó, hắn đã đem "Lực" trong thuật chiến đấu phát huy đến cực hạn, như vậy thì giờ phút này, hắn đã thoát ra khỏi "Lực", hiểu được cách đem ý niệm dung nhập vào bên trong thương pháp.
Ý tùy tâm động, thương tùy ý động!
Suy nghĩ đến đâu, thương pháp sẽ đánh ra đến đó!
Nếu Thần Vương cự nhân 'Cách' có ở đây, liền sẽ hoảng sợ phát hiện, đây chính là 'thuật chiến đấu Lục thần' mà chỉ có Thần Vương cự nhân bọn họ mới có thể nắm giữ!
Hơn nữa, so với 'thuật chiến đấu Lục thần' mà bọn hắn nắm giữ còn muốn hoàn chỉnh hơn, còn muốn đáng sợ hơn!
"Ta tin tưởng, ta có thể phá vỡ!!"
Lâm Siêu dùng ánh mắt nhìn thẳng vào cái xúc tu màu đỏ tươi, trong đầu bắn ra ý niệm, tinh thần lực toàn thân tập trung vào một điểm, phải biết rằng, hắn hôm nay, tinh thần lực cùng với trước đó thế nhưng đã ngày đêm khác biệt, nắm giữ năng lực vĩnh mộng của «Thiên đạo», tinh thần lực của một mình hắn cơ hồ đã tương đương với nhân loại toàn cầu, không, là tổng cộng sinh vật trên toàn cầu!!
Chỉ cần là sinh mệnh có ý thức, ý thức của sinh mệnh đó đều có thể bị Lâm Siêu chi phối!
Nếu không phải là những cái xúc tu màu đỏ tươi này không có ý thức, Lâm Siêu cũng đã có thể chi phối.
Khi năng lực vĩnh mộng phối hợp với năng lực tin tưởng mà Lâm Siêu di truyền được từ trên người của Hoàng Kim Khuyển, sức mạnh bùng phát ra là không thể tưởng tượng.
Phốc!!
Sau khi đâm ra một thương, một cái xúc tu màu đỏ trong đó lập tức bị chặt đứt!
Khí tức toàn thân của Lâm Siêu tăng vọt, thể chất phi tốc tăng lên, hắn tin tưởng, hắn có thể đánh vỡ hết thảy!!!
Oanh!!!
Một thương oanh ra, toàn bộ mặt đất đều trầm xuống dưới, giống như một tấn đạn hạt nhân bộc phát, tất cả những cái xúc tu màu đỏ tươi chung quanh Tiểu thảo quái, trong nháy mắt liền bị đánh thất linh bát lạc, mấy cái xúc tu giống như cá mực này, giờ phút này đã bị chém thành từng đoạn, rơi trên mặt đất, không ngừng vặn vẹo.
Một thương này, chẳng những chính Lâm Siêu cũng ngơ ngác một chút, Vưu Tiềm ở bên cạnh đang liều mạng chiến đấu cùng với một cái xúc tu, mượn cơ hội này để không ngừng thích ứng tăng cường lực lượng, cũng bị dọa đến ngẩn ngơ, nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Sưu sưu sưu!
Lúc này, mấy cái xúc tu đứt gãy đang giãy dụa trên mặt đất, bỗng nhiên một lần nữa mọc dài ra, tiếp tục vung vẩy về phía Lâm Siêu cùng với Tiểu thảo quái. Lâm Siêu biến sắc, không ngờ được nó còn có thể tái sinh, hơn nữa tốc độ tái sinh lại còn nhanh như vậy.