Chương 1120 Tai nạn cuối cùng
Lâm Siêu cau mày hỏi: "Ngươi đang nói, đây hết thảy đều là một lần nhân quả luân hồi?"
"Phải, mà cũng không phải." Phân thân Việt Bích Giả thứ nhất thở dài, nói: "Chỉ dựa vào lời nói sẽ không rõ ràng, chúng ta vẫn nên giúp ngươi tiến vào cái thế giới kia, tự ngươi xem sẽ hiểu."
Lâm Siêu nghĩ thầm như vậy cũng tốt, nói: "Bây giờ phải làm như thế nào?"
"Nắm lấy tay của ta." Phân thân Việt Bích Giả thứ nhất nói.
Lâm Siêu nghe lời bắt lấy tay của hắn.
Vào lúc hai bàn tay đụng vào cùng một chỗ, Lâm Siêu lập tức cảm nhận được một cỗ cảm giác huyết mạch tương liên, loại cảm giác này, vào lần trước khi vị Việt Bích Giả kia giúp hắn khôi phục lại nhân cách cũng không có cảm nhận được, lúc ấy hắn chỉ cảm thấy có một chút quen thuộc.
"Có lẽ là do nguyên nhân bây giờ mình đã nắm giữ năng lực (sinh sôi) đi."
Sưu!
Thân thể của phân thân Việt Bích Giả thứ nhất, bỗng nhiên giống như tượng sáp hòa tan, tế bào lưu động thuận theo bàn tay của Lâm Siêu, tràn vào trong cơ thể của Lâm Siêu.
Lâm Siêu ngơ ngác một chút, lập tức cảm nhận được thể chất đang nhanh chóng tăng trưởng, cùng lúc đó, có một viên bản nguyên vũ trụ phát ra khí tức sinh mệnh nồng đậm xuất hiện ở trong cơ thể của hắn, đúng là sinh mệnh bản nguyên!
Lần này, Lâm Siêu tựa hồ như đã biết bọn hắn muốn làm gì, nói: "Trong cơ thể của các ngươi có bản nguyên vũ trụ khác biệt, muốn thông qua việc hợp thể phân thân, đưa những bản nguyên vũ trụ vào trong cơ thể của ta? Mau dừng tay lại, cách này không thể thực hiện được, hơn nữa các ngươi cũng sẽ biến mất hoàn toàn!"
"Chúng ta đều là do ngươi sáng tạo ra, chúng ta chờ đợi bao nhiêu lâu nay chính là vì một ngày này." Một vị Việt Bích Giả khác lộ ra thần sắc bình tĩnh, hướng về phía Lâm Siêu nói: "Trong cơ thể của chúng ta có bản nguyên vũ trụ mà trên người ngươi không có, mặc dù một bộ thân thể không có cách nào dung nhập được quá nhiều bản nguyên vũ trụ, cho dù là người nắm giữ năng lực (thích ứng), nhiều nhất cũng chỉ có thể dung nạp được sáu loại, nhưng mà, ngươi bây giờ lại nắm giữ năng lực siêu duy của «Tận Thế », sau khi đạt được gen của chúng ta, thể chất của ngươi sẽ tiến hóa đến đỉnh điểm của sinh vật chiều khôn giang thứ ba, đến lúc đó lại lợi dụng năng lực này, làm cho thân thể của mình siêu thoát khỏi chiều không gian thứ ba, tiến vào cấp độ của sinh mệnh chiều không gian thứ tư, là có thể dung hợp được chín loại bản nguyên vũ trụ."
Lâm Siêu lúc nãy đã không nghe rõ lời của hắn, chỉ cảm thấy trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt, gen đang nhanh chóng thuế biến, thể chất đang điên cuồng tăng vọt, đại não nhoi nhói từng trận, mấy chục giây sau, mới dần dần thích ứng được, nhìn thấy phân thân Việt Bích Giả thứ nhất mà mình nắm tay, đã hoàn toàn biến mất, hóa thành gen nguyên thủy thẩm thấu vào trong cơ thể của hắn.
Phù! Phù!
Lâm Siêu thở hồng hộc, cảm giác được toàn thân của mình giờ phút này tràn ngập lực lượng bạo tạc, phảng phất có thể dùng một quyền đánh tan toàn bộ hư không, thậm chí có cảm giác, coi như là Thần Vương, hắn đều có thể dùng một hơi thổi chết!!
Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác sau khi lực lượng bành trướng, hắn một lần nữa cảm giác bàn tay mát lạnh, lại bị một vị Việt Bích Giả nắm chặt bàn tay, nhìn qua cái khuôn mặt nhìn giống như chính mình này, bao quát cả biểu lộ cũng lãnh đạm như thế, trong lòng bỗng nhiên cảm giác được mấy phần bi thương, không đợi hắn mở miệng, đối phương đã như tượng sáp hòa tan.
"Ta tin tưởng ngươi, có thể kết thúc hết thảy mọi việc." Trước khi triệt để hòa tan, vị Việt Bích Giả này nói khẽ.
Lâm Siêu một lần nữa cảm nhận được gen trong cơ thể siêu tốc tiến hóa, trong lúc mơ hồ, lại cảm thấy bàn tay bị nắm chặt, lần này là vị Giác tỉnh nhân đã giúp hắn khôi phục lại nhân cách kia, chỉ nghe hắn cười nói: "Ta tin tưởng trong tương lai không xa, chúng ta sẽ gặp lại nhau một lần nữa." Nói xong, thân thể của hắn cũng hòa tan, thẩm thấu vào bên trong cơ thể của Lâm Siêu.
"A a a a..."
Lâm Siêu ngửa mặt lên trời hét lớn, toàn thân tràn ngập lực lượng nóng bỏng, khiến cho hắn có ảo giác có thể phá hủy cả thế giới, chỉ là sự bi thương trong đáy lòng càng nhiều hơn cảm giác đau do tế bào cấp tốc phân liệt thuế biến gây ra.
Không biết trải qua bao nhiêu thời gian.
Lâm Siêu mới cảm giác được nhiệt độ trong cơ thể dần dần lắng xuống, bao quát cả thể chất của hắn, cũng không tiếp tục tăng trưởng nữa, hơn nữa hắn còn có một loại cảm giác, thể chất của mình đã đạt đến bình cảnh!
Không sai, thể chất là có bình cảnh, cho dù là quái vật cũng có, chỉ là bình cảnh này quá cao quá xa, đến mức tất cả lịch đại Thần Vương, đều coi thể chất của quái vật là không có cực hạn.
Lâm Siêu cảm giác được, giờ phút này lực lượng trong cơ thể của mình đã cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, từ trường sinh mệnh của hắn cũng tràn đầy giống như một vầng mặt trời chói lóa, phảng phất chỉ cần nhấc tay một cái, liền có thể khiến cho không gian chung quanh vỡ nát, khiến cho thời gian nghịch chuyển.
Chín loại bản nguyên vũ trụ ở khắp các nơi trong cơ thể của hắn, Anubis trong cánh tay phải đã bị ý thức của hắn trong lúc vô ý thức tản ra áp bức rơi vào trạng thái ngủ say.
Trong tầm mắt của Lâm Siêu, thế giới này cũng không còn là bộ dáng cũ nát nữa, mà là do vô số vật chất cơ sở cấu tạo thành, ở bên trong những vật chất cơ sở này, có một mảnh vật chất màu vàng, vật chất màu vàng này lan tràn ở khắp nơi trên thế giới, chỉ là người bình thường nếu như thị giác không tiến hóa đến tình trạng như hắn, sẽ không có cách nào trông thấy.
Tựa như không có kính hiển vi, sẽ không có cách nào nhìn thấy vi khuẩn, nhưng vi khuẩn lại tồn tại ở khắp nơi trên thế giới.
Những vật chất màu vàng này phảng phất đang bay múa, Lâm Siêu rất nhanh liền thấy được đầu nguồn phát ra vật chất màu vàng, chính là một chỗ nào đó trong lòng đất, Lâm Siêu lập tức bay tới.
Vào lúc hắn vừa động ý niệm, thì thân thể đã xuất hiện ở một địa phương sâu bên trong lòng đất, đây không phải là thuấn di, mà là trực tiếp vượt qua thời gian không gian, chỉ cần hắn dùng ý niệm suy nghĩ, bất luận một cái địa phương nào trên Địa Cầu, hắn đều có thể trong nháy mắt đi đến, hơn nữa còn cực kỳ nhẹ nhõm, giống như là bước ra một bước nhỏ.
Nếu như có Thần Vương của thế giới trong lòng đất ở chỗ này, thì sẽ phát hiện ra, nơi này là ở bên trong một cái Kỳ Tích Động Huyệt, ở phía trước Lâm Siêu là một vùng tăm tối, nhưng mà, ở trong mắt của Lâm Siêu, trước mắt không phải là bóng tối, mà là màu vàng sáng chói tràn ngập hi vọng, trong đầu hắn hiện ra một cái thanh âm phiêu đãng: "Ngươi lại tới."
Thanh âm này rất mềm mại, ôn hòa, phiêu diêu, phảng phất như là một mẫu thân ôn nhu.
Lâm Siêu nghe được liền giật mình, hỏi: "Ngươi là?"
"Nàng là tai nạn cuối cùng." Một thanh âm khác bỗng nhiên xuất hiện ở trong tai của Lâm Siêu, âm điệu cực kỳ quen tai, Lâm Siêu không khỏi quay đầu nhìn lại, nhưng lại không nhìn thấy ai.