Chương 187 Nội loạn
Tên âm thứu thở ra, chậm rãi ngồi xuống, còn bốn gã ác nhân cũng lần lượt ngồi xuống. Gã âm thứu nhìn về phía Lôi Cương nói: "Chẳng hay tiền bối muốn nghe chuyện gì? Chúng tôi cũng là nghe nói lại thôi, chưa chắc đã chuẩn xác lắm."
"Ây, trước tiên là nói về Long Lân đoàn đi!" Lôi Cương gật đầu nói.
Tên đàn ông âm thứu liếc mắt nhìn vài tên ác nhân sau đó nói: " Long Lân đoàn chúng tôi cũng chỉ là nghe nói, tin tức từ trong đám đệ tử của Long Lân đoàn truyền ra. Thành Địch Ngược từng có vài tên cao thủ muốn tuyệt diệt Long Lân đoàn, thế nhưng cuối cùng hình như là có một gã cường giả rất kinh khủng đến quát đuổi hai người kia thoái lui. Từ sau đó Thành Địch Ngược lại không tìm tới Long Lân đoàn nữa!"
"Cường giả rất kinh khủng?" Lôi Cương nhướn mày, thấp giọng nói.
Tên âm thứu sửng sốt, nhìn dáng vẻ Lôi Cương thầm nghĩ trong lòng lẽ nào người này và Long Lân đoàn có quan hệ? Thế nhưng mình nhìn không ra tu vi của Lôi Cương có bao nhiêu, đành phải nói: "Đúng vậy, hơn nữa tên cao thủ căn bản không hề động thủ mà lại quát đuổi được hai gã cường giả chạy trốn."
Lôi Cương hít một hơi thật sâu. Không động thủ mà đuổi được hia gã cường giả Cương Quân? Đây là người thế nào chứ? Không ngờ lại có người bảo vệ Long Lân đoàn? Lôi Cương cảm thấy kinh ngạc, nhìn năm người nói: "Nếu như các ngươi có hứng thú, hoan nghênh các ngươi gia nhập Long Lân đoàn. Ta còn có việc phải đi trước." Không đợi mấy người phản ứng lại, Lôi Cương liền biến mất.
Hắn để lại năm người chết lặng đứng nhìn.
"Lẽ nào…người kia lại là người của Long Lân đoàn?" Một tên mặt vuông, dáng cao lớn vạm vỡ ngạc nhiên nghi ngờ nói.
"Xem ra, Long Lân đoàn thật không đơn giản, người này..tu vi rất sâu!" Một tên nam nhân thấp giọng nói. Trong hai mắt loé lên một tia bất định, gia nhập Long Lân đoàn…đề nghị này cũng không tồi chút nào a.
Lôi Cương rời năm người sau đó lại dốc sức chạy về Long Lân đoàn. Lôi Cương muốn làm cho rõ ràng mọi chuyện, rốt cuộc Long Lân đoàn đã xảy ra chuyện gì. Tên cao thủ kia rốt cuộc là ai. Hơn nữa….Lôi Cương có một dự cảm không tốt. Nếu như Long Lân đoàn có như thế thật, chắc chắn có vô số ác nhân gia nhập vào. Đến lúc đó thế lực sẽ tăng vọt hơn bao giờ hết. E rằng Thành Địch Ngược cũng sẽ không làm ngơ mặc kệ, để cho Long Lân đoàn muốn lớn mạnh thế nào cũng được.
Ba ngày sau, khi Lôi Cương tới thôn trang Long Lân đoàn liền sửng sốt. Lúc này Long Lân đoàn không còn là một sơn trang mà trở thành một thành trấn. Nếu như không phải là cửa chính của thành trấn có ba chữ Long Lân đoàn, Lôi Cương đã nghĩ Long Lân đoàn đã đổi chỗ. Có thể thấy Long Lân đoàn có khoảng gần hai ngàn người. Lôi Cương rất ngạc nhiên và mừng rỡ, nhưng lại có chút lo lắng. Nhìn núi cao, Lôi Cương thấy toà tháp vẫn sừng sừng ngồi đó.
"Anh bạn, người cũng là người gia nhập Long Lân đoàn ư?" Lúc Lôi Cương đang suy tư thì có một giọng thì thầm vang lên bên tai. Lôi Cương nhìn bên cạnh cách đó không xa có một gã dáng vóc thấp bé nhưng tu vi cũng là cương vương huyền giai, thì hơi sững sờ, gật đầu.
Lôi Cương gật đầu
"hì hì, người anh em, hiện tại việc gia nhập Long Lân đoàn cũng khó như là lên trời. Ngươi xem, có rất nhiều ác nhân ra về trong thất vọng kìa." Trong đầu Lôi Cương vang lên tiếng nói của người này. Mà người thanh niên đó cũng đang nhìn về phía khác. Lôi Cương nhìn lại đúng là có vài tên ác nhân mặt đầy tro bụi từ trong Long Lân đoàn đi ra.
"Huynh đệ, chỉ cần giao cho ta một nghìn viên thượng phẩm linh thạch, Lý Đức ta sẽ giúp cho ngươi gia nhập Long Lân đoàn. Thế nào?" Lý Đức chậm rãi nói, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Trong lòng Lôi Cương trầm xuống, thế nhưng nét mặt vẫn thản nhiên. Hắn nhìn mắt tên tự xưng là Lý Đức rồi truyền âm nói: "Không biết đạo hữu đây có cách gì? Nói miệng không có bằng chứng, hơn nữa một nghìn linh thạch thượng phẩm cũng không phải số lượng nhỏ, làm sao ta tin được?"
"khà khà, ngươi có thể đưa trước cho ta một nửa, chờ đến lúc thành người của Long Lân đoàn rồi thì giao nốt cho ta cũng được. Hơn nữa có cơ hội trở thành đệ tử của Long Lân đoàn thì được đến bảo tháp tu luyện, nghe đồn tốc độ tu luyện của bảo tháp này hơn hẳn bảo tháp của Thành Địch Ngược a!" Thanh âm Lý Đức có chút huyền bí như vậy rất dễ mê hoặc người.
Lôi Cương đưa mắt nhìn bảo tháp, truyền âm nói: "Không biết bằng hữu dùng biện pháp nào? Lẽ nào, ngươi là người của Long Lân đoàn?" thanh âm Lôi Cương trở nên chậm chạp, khiến Lý Đức lại có chút ngạc nhiên.
Lý Đức hơi nhếch miệng, thanh âm lại vang lên trong đầu Lôi Cương.
"Huynh đệ có biết đội trưởng của Long Lân đoàn hay không? Lý Đức ta bất tài nhưng cùng đội trưởng Long Lân đoàn cũng có chút quen biết!"