Chương 552 Có thể truyền đại đạo
Ngộ đạo!
Trì Vãn Ngưng đã bắt đầu ngộ đạo.
Hơn nữa không ngờ trên người cô lóng lánh ánh sáng, là pháp tắc đại đạo hệ quang!
Thế này là sao?
Ngay cả tiểu hồ ly bên cạnh cũng nhìn tới mức ngây ngẩn!
Vì sao Trì Vãn Ngưng lại lĩnh ngộ pháp tắc đại đạo hệ quang.
Nó không hiểu nhưng Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng lại rất rõ ràng.
Không phải Trì Vãn Ngưng ngộ được pháp tắc đại đạo hệ quang mà là thu được pháp tắc đại đạo hệ quang từ tâm thần của Ninh Dạ!
Đại đạo không thể truyền bằng lời!
Ngàn vạn năm qua, đạo môn tiên đồ, chỉ truyền thụ được tiên pháp chứ không thể truyền cảm ngộ về đại đạo.
Vì không thể truyền thụ đại đạo, chỉ có thể tự ngộ.
Thế nhưng tới Trì Vãn Ngưng lại khác.
Cô và Ninh Dạ tâm linh tương thông, thời điểm tâm thần hợp nhất cả hai là một thể, chuyện này có thể phá tan hạn chế không thể truyền thụ đại đạo.
Nhưng chỉ như vậy thôi là chưa đủ, Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng chỉ có liên kết về tâm thần, về bản chất vẫn là hai người.
Nhưng vừa rồi Ninh Dạ huyễn hóa ra vạn tượng, tâm linh xung kích, khiến Trì Vãn Ngưng bị thương nhưng cũng tăng cường liên kết tâm thần giữa y và Trì Vãn Ngưng.
Còn một nhân tố cuối cùng, đó là tác dụng của bản thân nơi ngộ đạo Vạn Cố liễu và Lượng Thiên thuật.
Ba thứ hợp nhất, không ngờ lại giúp Trì Vãn Ngưng phá tan chướng ngại không thể truyền thụ đại đạo, có thể nhận được pháp tắc đại đạo từ người Ninh Dạ.
Xét theo phương diện này, bản thân Trì Vãn Ngưng cũng tương đương với ngộ đạo - đạo về tâm thần hợp nhất!
Thời khắc này Trì Vãn Ngưng và Ninh Dạ đã là tâm thần hợp nhất đúng nghĩa, tất cả kinh nghiệm, tâm đắc của Ninh Dạ đều được truyền thụ cho Trì Vãn Ngưng mà không hề giữ lại, còn Trì Vãn Ngưng cũng phản hồi lại cho Ninh Dạ những thứ mà mình biết như Yên Ba Vụ Ẩn thần thông, Thái Thanh Thần Thủy quyết, Huyền Âm diệu thuật, Lạc Anh chỉ, Thiên Thanh kiếm, thời khắc này hai người trao đổi tâm đắc, tu vi cùng tiến bộ, cũng tỏa sáng.
Tiểu hồ ly không biết tình hình phức tạp bên trong chuyện này, chỉ thấy Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng cũng xuất hiện dấu hiệu đột phá, nhìn tới ngây ngốc, Thường Thư Thành ở bên ngoài cũng ngơ ngác.
“Sao lại như vậy? Lẽ nào là Trì Vãn Ngưng? Cô ấy cũng ngộ đạo?” Thường Thư Thành ngây ngốc: “Hai người này... đúng là...”
Chỉ chốc lát sau, tâm linh của Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng giao hòa xong xuôi, hai người chỉ cảm thấy liên kết sâu trong nội tâm càng chặt chẽ.
Biểu hiện rõ rệt nhất là phạm vi liên kết tâm linh của bọn họ đã tăng cường rất nhiều, chỉ cần khoảng cách không quá trăm dặm, có thể cảm ứng được tiếng lòng của đối phương.
Ninh Dạ hưng phấn nói: “Thế nào rồi?”
Trì Vãn Ngưng che miệng cười khẽ: “Đã được lợi rất lớn. Tuy tu vi của chàng không cao nhưng lĩnh ngộ huyễn đạo, quang đạo, thậm chí cả Cửu Thiên Thần Thuật...”
Trì Vãn Ngưng nói, thân hình lóe lên, đã xuất hiện sau lưng Ninh Dạ.
Đây chính là quang độn thoắt ẩn thoắt hiện của Ninh Dạ.
Mới đó thôi cô đã học được.
Không chỉ có vậy, pháp tắc đại đạo của hai người tương đồng, quang độn của Ninh Dạ có thể dùng Trì Vãn Ngưng làm mốc, chỉ cần không vượt ngoài trăm dặm là có thể lập tức di chuyển tới bên cạnh Trì Vãn Ngưng.
Ninh Dạ vui mừng nói: “Như vậy là tốt nhất, nương tử, sau này nàng yên tâm tu hành, cứ để vi phu cực khổ là được. Tương lai có thu hoạch gì thì ta trực tiếp truyền cho nàng là được.”
Trì Vãn Ngưng lườm y một cái: “Không được, nếu hai người chúng ta có thể cùng hưởng đại đạo, vậy ta càng phải cố gắng, tiết kiệm thêm thời gian cho phu quân. Ồ, xem ra gần đây phù đạo và cơ quan thuật của phu quân đang trì trệ, không tiến bộ.”
Ninh Dạ thẹn thùng: “Nhiều chuyện quá, toàn phải đối mặt với đại lão, cũng chẳng có cách nào.”
Người khác thăng cấp từng bước một, chỉ có Ninh Dạ xui xẻo, vừa bắt đầu độ khó đã là cấp địa ngục, từ đầu tới cuối đều tiếp xúc với các đại lão cách mình mấy cảnh giới lớn, khiến cho Ninh Dạ hết sức bất đắc dĩ, chỉ mong giải quyết phiền phức cho sớm, có thể yên tâm thăng cấp từng bước một, không phải làm mấy chuyện nguy hiểm nữa.
Trì Vãn Ngưng cười nói: “Sau này chàng không cần phân tâm vào tạp học nữa, cứ chuyên tâm tu hành, nếu cần phân tâm thì còn ta. Giao một phần cho ta, ta biết cũng là chàng biết.”
Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng nhìn nhau, cùng vui mừng.
Lần này tâm thần hợp nhất, hai người được lợi không nhỏ, từ nay về sau một người biết pháp thuật là có thể trực tiếp truyền cho người còn lại.
Trì Vãn Ngưng bây giờ, ngoài tu vi thấp hơn Ninh Dạ, không có Thiên Cơ điện ra, những gì Ninh Dạ biết thì Trì Vãn Ngưng cũng biết.
Chỉ không biết khi Ninh Dạ thấy Trì Vãn Ngưng thi triển Thất Sát đao sẽ kinh ngạc tới mức nào.
Nhưng một khắc sau, Trì Vãn Ngưng biến sắc, đột nhiên nổi giận đánh cho Ninh Dạ một đòn: “Chàng còn nghĩ tới cô ta?”