← Quay lại trang sách

Chương 560 Điều động 1

Vô số ánh sấm ánh chớp bùng lên, bổ vào khe hở Ma Vực, lập tức tiến đánh cho ma khí kia chao đảo, không ít ma vật đang lũ lượt tuôn ra trực tiếp bị giết chết - đằng nào thì cũng không thể kiếm lợi được nữa, trận chiến hôm nay nhất định phải thu hoạch một phen.

Kinh Trường Dạ ngạc nhiên.

Mẹ kiếp, chỗ này của ngươi có Hắc Bạch đại trận à?

Sao ngươi không phát động từ sớm?

Hắn có ngốc cũng biết trong chuyện này có vấn đề.

Nhưng mấu chốt của vấn đề là, Hắc Bạch đại trận này chú trọng bên trong chứ không chú ý tới bên ngoài, nói cách khác hắn đang ở ngoài, không nguy hiểm lắm.

Như vậy... xem ra thứ này không nhắm vào ta?

Kinh Trường Dạ còn đang suy nghĩ, Quân Bất Lạc đã không cho hắn cơ hội suy nghĩ.

Hắc Bạch đại trận đã ngưng tụ huyền quang, bắn về phía Kinh Trường Dạ - có chú trọng đối nội hơn đối ngoại đi nữa thì vẫn có thủ đoạn tấn công ra ngoài.

Nhưng Kinh Trường Dạ không để chút thủ đoạn đó vào trong mắt, hắn vung ống tay áo, ma khí quét qua, dùng sức một người mà hóa giải công kích của đại trận. Nhưng Quân Bất Lạc cũng bay tới, đánh liền mười hai luồng thần thông về phía Kinh Trường Dạ ra, quát lớn: “Mời Thiên Yêu xuất thủ!”

Chỉ thấy cực quang lấp lóe nơi chân trời, Liệt Không Thiên Yêu đã hiện hình, đánh một đòn Thiên Liệt thủ về phía Kinh Trường Dạ, không gian như bị xé rách, quét về phía Kinh Trường Dạ.

Thiên Liệt thủ của Liệt Không Thiên Yêu có uy lực cường đại, Kinh Trường Dạ không dám đón đỡ, thân hình lóe lên, đã thấy bên dưới có vài người xuất hiện, là Tiết Minh U, Kim Hàn Triều, Liệt Trọng Lâu, Lý Trường Hồng, Triệu Hàn Thi, Bách An Đồ, ngoài ra còn mấy chục bí vệ của triều đình, chỉ chớp mắt đã vài chục cường giả cảnh giới Vạn Pháp xuất hiện.

Còn có Cố Phong Hiên.

Hắn được Liệt Không Thiên Yêu đề cử lên cho Quân Bất Lạc, cũng tham gia trận chiến lần này, coi như để biết mặt, sau này làm việc cũng thuận tiện.

Vài chục cường giả Vạn Pháp liên thủ, uy lực sánh ngang với Vô Cấu, lại thêm ba cường giả Vô Cấu, Kinh Trường Dạ biết e là đêm nay không kiếm được lợi lộc gì rồi. Yên Vũ lâu không xuất hiện mà rõ ràng đối thủ chú trọng phòng thủ chứ không định tấn công, lập tức nảy sinh ý định thối lui.

Nhưng đúng lúc này, một âm thanh vang lên trong tai.

Trong mắt Quân Bất Lạc, Kinh Trường Dạ chỉ là kẻ cơ hội, có lợi thì chạy ra chiếm, không có lợi thi chạy.

Trên thực tế, đây không chỉ là nhận định của Quân Bất Lạc mà còn là thái độ của đại đa số các đại năng trong tu tiên giới, dựa vào thực lực cường đại, tác phong tới vô hình đi vô tung, giành giật lợi ích khắp nơi, chỉ cần thăng cấp là vui vẻ rồi - Quân Bất Lạc còn là kẻ cực kỳ am hiểu.

Chính vì vậy, khi Quân Bất Lạc thể hiện đủ lực lượng phòng ngự, hắn tin tưởng tiếp theo Kinh Trường Dạ sẽ chạy trốn.

Chẳng qua nửa đầu của câu chuyện rất thuận lợi, Kinh Trường Dạ đã đến, đã gài được tội danh, nhưng đến nửa đoạn sau thì câu chuyện lại có biến hóa.

Vốn dĩ ánh mắt Kinh Trường Dạ dao động, thấy không chiếm được tiện nghi đã có tâm trạng định bỏ đi, nhưng không biết vì sao sau đó hắn ổn định lại.

Đẩy lùi công kích của Quân Bất Lạc, Liệt Không Thiên Yêu và một loạt cường giả Vạn Pháp, kiên quyết tử chiến không lùi.

Chuyện này làm cho Quân Bất Lạc có cảm giác không ổn.

Có chuyện chưa quyết định được thì hỏi Ninh Dạ.

Hắn truyền âm cho Ninh Dạ: “Ninh Dạ, vì sao Kinh Trường Dạ còn không lui?”

Ninh Dạ thở dài: “E là tình huống khó khăn nhất đã xảy ra.”

“Cái gì? Ý ngươi là...”

“Yên Vũ lâu, chắc chắn bọn chúng sẽ hành động, Kinh Trường Dạ biết chuyện này nên thủ vững chứ không lùi.” Ninh Dạ nắm chắc thời cơ thể hiện sự cơ trí của mình, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới đại cục.

Quân Bất Lạc tức giận hừ một tiếng: “Lũ chuột cống Yên Vũ lâu thì làm gì được chứ?”

Ninh Dạ nói: “Nếu bọn chúng nhân cơ hội đánh lén Vạn Cố liễu thì sao?”

“Cái gì?” Quân Bất Lạc kinh hãi.

Nhưng nghĩ lại, đúng là có khả năng này.

Đằng nào thì Yên Vũ lâu cũng không tiếp giáp với Đông Phong quan, gần đây lại có thù oán rất lớn với Hắc Bạch thần cung, vì sao lại không xuống tay với Vạn Cố liễu?

Nhưng Quân Bất Lạc lập tức phủ định: “Vạn Cố liễu ở trong quan, được Hắc Bạch đại trận che chở, bọn chúng khó mà đánh hạ!”

“Có trận nhưng không có người, vẫn không đủ.” Ninh Dạ nói trúng tử huyệt.

Trận pháp mạnh mấy cũng phải có cường giả chủ trì, bằng không khó lòng phát huy tác dụng.

Quân Bất Lạc thầm biết không tốt.

Đúng lúc này, ánh lửa hiện lên phía xa, biến cố đột nhiên nảy sinh, cũng là một luồng ma diễm bùng lên, còn có vô số kiếm khí tung hoành ngang ngược.

Đồng thời, trận pháp bảo vệ Vạn Cổ liễu đã phát động, nhưng nhìn lực lượng hùng hồn không ngưng lan tỏa kia, chắc không chống được bao lâu.