← Quay lại trang sách

Chương 595 Bí mật Tiệt Thiên 2

Vong Thiên Cơ cũng không lấy làm lạ vì Ninh Dạ biết chuyện này, hắn và Thiên Cơ môn giao chiến đã nhiều năm, hai bên lý giải rất nhiều bí mật của đối phương, hừ một tiếng nói: “Đạo của thiên hạ có lấy cũng có bỏ. Linh hồn của ta là bất diệt, tạo hóa vĩnh sinh. Chỉ cần ta ra khỏi nơi này, chân linh quay về thiên địa là có thể từ thần nhập tiên, thu được tân sinh. Còn các ngươi là đá kê chân cho ta!”

Nói xong mây gió nổi lên, trong hiện thực sét đánh càng điên cuồng.

Trì Vãn Ngưng đang chặn lôi kiếp, đột nhiên lại thấy uy lực của sấm sét trên bầu trời tăng cường, bị dọa cho nhảy dựng lên: “Này, mau giúp ta một tay!”

Tần Thì Nguyệt hừ một tiếng, hai thanh loan đao sau lưng đột nhiên xuất hiện trên tay, chém lên không trung, lôi quang bị ánh đao của cô chém tan.

Người của Cực Chiến đạo, quả nhiên hệt như cách hành xử, xưa này đều là loại người cường hãn cứng rắn, lúc phòng thủ cũng là dùng công đấu công.

Nhưng lúc này phía xa lại có một đám người xuất hiện.

Lại là Ngũ Thiếu Ba và Hạ Văn Thư, phía sau còn có mười hai thiết kỵ của Thiên Mã sơn trang.

Đám người này cũng thật gian xảo, lúc trước Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng đại chiến bọn họ không dám ra tay, chờ khi sóng êm gió lặng lại vòng về, khá phù hợp với tác phong ‘lúc người tham lam thì ta sợ hãi, lúc người sợ hãi thì ta tham lam’.

Thấy Ninh Dạ, hai mắt Ngũ Thiếu Ba sáng rực lên: “Hình như hắn đang nguyên thần xuất khiếu?”

Hạ Văn Thư lấy làm lạ: “Tu vi Hoa Luân, làm sao nguyên thần xuất khiếu? Chí ít cũng phải có cảnh giới Vạn Pháp mới làm được chứ?”

“Mặc kệ nó, cứ giết chết rồi tính.” Ngũ Thiếu Ba nói.

Hắn vung tay, mười hai thiết kỵ sau lưng đã lao ra.

Khi đám người Trì Vãn Ngưng bi tập kích ở bên ngoài, trong thức hải của Công Tôn Điệp, một trận đọ sức cũng chính thức triển khai.

Nhưng ở nơi này là Ninh Dạ tấn công.

Từng luồng công kích đánh lên lồng giam bằng ánh điện kia, Ninh Dạ đang thử nghiệm mở lồng giam nhưng mặc cho y công kích ra sao, đều không thấy hiệu quả gì.

Công Tôn Điệp bất đắc dĩ nói: “Vô dụng thôi, nơi này là thức hải, tất cả công kích đều là hư ảo, chỉ so đấu nguyên thần.”

“Ta biết.” Ninh Dạ trả lời.

Bây giờ Ninh Dạ, Công Tôn Điệp mới có cảnh giới Hoa Luân, nguyên thần chưa được cường hóa, chẳng qua dựa vào liên kết tâm linh mới có thể đi vào thức hải của cô, nhưng lực lượng nguyên thần kém xa Vong Thiên Cơ.

Trong tình huống đối đầu bằng nguyên thần, Ninh Dạ và Công Tôn Điệp cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn, chỉ dựa vào địa lợi, Vong Thiên Cơ không thể phát huy năng lực thật sự, bằng không hắn có thể dễ dàng áp đảo bọn họ.

Nhưng Ninh Dạ đã dám đến thì cũng có nắm chắc.

Y nói: “Vong Thiên Cơ, ngươi có mạnh mấy cũng chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi. Thiên Cơ môn tranh đấu với ngươi đã bao năm, hai bên đều hiểu về nhau. Ta biết nhược điểm của ngươi là gì, ngươi tưởng chỉ có vậy đã nhốt được ta à?”

Vong Thiên Cơ cười ha hả: “Ta biết các ngươi biết nhược điểm của ta, không sai, anh linh bất diện của ta không thể đoạt xá, vĩnh viễn chỉ là kẻ ở nhờ, bất luận bản chủ quy vị hay bí thuật nguyên thần đều có thể đối phó với ta. Nhưng các ngươi làm được gì nào? Không có thực lực, dẫu có biết nhược điểm cũng vô dụng!”

Vong Thiên Cơ không tùy ý khống chế, hắn thấy Công Tôn Điệp chỉ có tu vi Hoa Luân nên mới dám cưỡng ép tu hú chiếm tổ chim, cho dù không thể đoạt xá cũng có thể tạm thời khống chế cô, mượn thân thể của cô để phát động đại trận.

Nhưng hắn cũng không ngờ trong tình huống này mà Ninh Dạ vẫn có thể cưỡng ép tiến vào thức hải.

Nhưng cũng may đối thủ chỉ có cảnh giới Hoa Luân mà thôi, tuy dọa hắn nhảy dựng lên, nhưng sau khi xác nhận nguyên thần của đối phương chưa được cường hóa, hắn lại thở phào nhẹ nhõm.

Ninh Dạ cười lạnh: “Nguyên thần của ta chưa được tăng cường nhưng không nghĩa là ta không có cách nào đối phó với ngươi!”

Nói xong sắc mặt Ninh Dạ chợt hóa thành dữ tợn, quát lớn: “Lên!”

Một luồng sáng huyền bí đột nhiên lóe lên, soi rọi thức hải của Công Tôn Điệp như vầng trăng sáng xua tan mây mù, gương mặt của Vong Thiên Cơ đột nhiên co rụt lại, bị ánh sáng của mặt trăng áp đảo.

Vong Thiên Cơ kinh hãi: “Tiệt Thiên thuật! Sao lại là Thanh Tuyền!”

Tác dụng chính của Tiệt Thiên thuật là nhìn thấu nhân tâm, vặn vẹo nhân tính, có thể nói là thần thuật điều khiển tu sĩ kinh khủng nhất trong Cửu Thiên Thần Thuật.

Còn nhân tâm nhân hình liên quan trực tiếp tới tâm thần, vì vậy bản chất là thần thuật về nguyên thần.

Nhưng Tiệt Thiên thuật mà Ninh Dạ sở hữu không trọn vẹn, bản thân nguyên thần lại chưa được rèn luyện, vì vậy bây giờ chỉ có thể dùng để cảm nhận tâm trạng chứ không thể gây ra tổn thương thật sự đối với Vong Thiên Cơ.