Chương 626 Thăng hoa 1
Người của Cực Chiến đạo mạnh thì rất mạnh, nhưng năng lực trong những phương diện khác hết sức bình thường.
❖ ❖ ❖
So với quá khứ, kế hoạch lấy trộm La Hầu lần này không quá phức tạp.
Vì vậy Ninh Dạ và Quân Bất Lạc xác định kế hoạch xong là tự rời khỏi.
Trận chiến với Chung Vạn Hào đã giúp y lĩnh ngộ được nhiều, bây giờ trong lòng đã có linh cảm.
Lúc này, sau khi đi khỏi, Ninh Dạ không tới Trấn Bắc vương phủ mà tìm một chỗ không người tiếp tục suy tính về Thiên Thần đan, còn đồng thời thi triển cả Côn Lôn kính, Tuyền Cơ xích, Triệu Hàn Thi.
Càn Tự Bí nghiên cứu đại đạo, Vấn Thiên thuật tính toán thiên cơ, Vấn Thiên thuật sáng tạo vạn vật.
Vận dụng cả ba cùng lúc, Ninh Dạ chỉ cảm thấy vô số huyền bí trong thiên địa đang bộc lộ với bản thân.
Y tiện tay ném ra một viên Thiên Thần đan, đan dược kia xoay tròn giữa không trung, tỏa ánh hào quang, nhưng dưới ánh sáng soi rọi của tam bảo, nó lọt vào mắt Ninh Dạ, mọi thần bí được giãi bày tỉ mỉ, như tranh như sách, không còn gì bí mật.
“Hóa ra là thế... quả thế...” Ninh Dạ nhìn Thiên Thần đan lẩm bẩm: “Dược tính của Thiên Thần đan quá bá đạo, vừa tăng cường vừa tạo thành tổn thương nhất định với người tu tiên, tu giả dùng linh tính đối kháng, chẳng trách càng sử dụng thì hiệu quả càng kém. Ta nói mà, sao mới ăn một viên đã có kháng tính, hóa ra là vì thể chất của bản thân tu giả. Nguyên thần ẩn chứa tinh hoa, phản kháng tự sinh ra. Muốn giải quyết vấn đề này thì phải chuyển bá đạo thành nhu hòa... Cũng may Vô Thiên thuật làm được điều này.”
Tiện tay búng một điểm sáng ra, rơi vào Thiên Thần đan, Thiên Thần đan cứ thế tiêu tan, hóa thành một chùm dược khí nồng đậm, tiến vào thân thể Ninh Dạ.
Dược lực dâng trào tiến vào cơ thể của Ninh Dạ, nhanh chóng cải thiện căn cốt và tư chất của y, khiến thân thể Ninh Dạ nhanh chóng mạnh mẽ lên với tốc độ mắt thường thấy được.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Ninh Dạ đã hấp thu xong viên Thiên Thần đan này.
Người bình thường mà sử dụng Thiên Thần đan xong thì phải đợi ít nhất ba tháng mới có thể sử dụng lại, Ninh Dạ lại dùng liền một ngày hai viên.
Vẫn không hài lòng, chỉ cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, gào khóc đòi ăn nên lập tức ném thêm một viên ra...
Lúc hừng đông, Ninh Dạ nhìn cái lọ trống không trong tay, không khỏi cười khổ.
Không ngờ mới có một đêm thôi mà y đã dùng hết cả mười hai viên Thiên Thần đan.
Nhờ đó thân thể của y càng lúc càng mạnh mẽ, tương đương với công sức luyện thể của Cực Chiến đạo trong sáu mươi năm, không lãng phí tới một năm.
Nhưng đây không phải thứ Ninh Dạ theo đuổi.
Cơ thể và nguyên thần có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau, nhưng thường có sở trường sở đoản khác biệt.
Ví dụ như Cực Chiến đạo, tuy cũng có nguyên thần cảnh giới Vạn Pháp nhưng nguyên thần là phụ, cơ thể là chính, lực lượng tiên pháp lớn hơn thần thông, đối với bọn họ thì thần thông chỉ là phụ trợ, cơ thể cường đại mới là căn bản.
Chính vì vậy con đường tu hành của bọn họ là rút lực lượng từ nguyên thần, phụng dưỡng cơ thể.
Các đại tiên phái khác cũng có khác biệt.
Như Hắc Bạch thần cung là hai mặt âm dương, xem trọng cả cơ thể và nguyên thần.
Thiên Cơ môn lại coi nguyên thần là chính, cơ thể là phụ, nguyên thần rút lực lượng của cơ thể để lớn mạnh. Đó là vì cơ thể không có năng lực cảm ứng đại đạo, muốn cảm nhận thiên tâm thì phải đi theo con đường nguyên thần.
Nhưng sau khi giao dịch với Hắc Viêm Ma Thần, Ninh Dạ đã biết tuy thân thể không thể cảm ứng đại đạo nhưng có thể kế thừa đại đạo.
Chính vì vậy vẫn cần cơ thể cường đại, nhưng cách dùng lại khác.
Ninh Dạ đã có ý tưởng về bí pháp kết hợp từ lâu, chẳng qua lúc đầu thực lực còn chưa đủ, khó có thành tựu, rốt cuộc lúc này cũng có cơ hội thử nghiệm.
Một khắc sau, y đã tế Thiên Cơ điện lên, Thiên Cơ thò đầu ra hỏi: “Ồ? Có phải lại có trò gì mới không?”
Ninh Dạ cười nói: “Ngươi xem cho kỹ nhé!”
Nói xong đã lấy Đoạn Long đài ra, mảnh vỡ Đoạn Long đài hóa thành điểm sáng tuôn xuống người Ninh Dạ, cuối cùng hóa thành từng mảng hoa văn như hình xăm khắc lên người Ninh Dạ rồi biến mất không còn tung tích.
“Đây là...” Thiên Cơ kinh ngạc.
“Từ nay trở đi Đoạn Long đài đã không thuộc về Thiên Cơ điện nữa.” Ninh Dạ trả lời: “Ta để nó trên người ta.”
Thiên Cơ há hốc miệng, trong lúc nhất thời không nói được thành lời.
Sau lần cất giữ năng lực của Vạn Tượng đồ trong Âm Dương pháp châu, bây giờ Ninh Dạ lại tách một món trọng bảo ra khỏi Thiên Cơ điện.
“Ngươi định dỡ Thiên Cơ điện ra đấy à?” Thiên Cơ cũng bó tay.
“Chắc chắn Thiên Cơ điện không thể trở lại trạng thái trước đây, lại có quá nhiều người biết chuyện ta nắm giữ Thiên Cơ điện. Hủy nó đi vừa có thể đề phòng ham muốn của Mộc Khôi tông, vừa có thể giúp nó đi lên con đường chưa từng có trong quá khứ. Ta sẽ không đi theo con đường thời thượng cổ, Ninh Dạ ta muốn mở ra con đường của chính mình!”
"