Chương 679 Vạn Tiên tông
Coi đây là cơ sở tiếp tục kéo dài, Trường Thanh giới vốn có bảy cấp, nhưng hai tấm Phá Giới bi sụp đổ, khiến cho hoàn cảnh thay đổi nặng nề. Toàn bộ thế giới chỉ có thể tu luyện tới tầng thứ năm, điều này rất giống quan hệ giữa thân thể và nguyên thần.
Một người tu tiên bị trọng thương, thân thể tổn hại kéo theo nguyên thần hao tổn, khó lòng đột phá.
Vì thân thể đó đã không nuôi được nguyên thần cường đại hơn.
Vì vậy cấp năm là đỉnh cao vì thế giới đã bị thương, không thể cung cấp hoàn cảnh tu hành tốt hơn.
Vậy nếu như ta biết thương tích ở chỗ nào, có thể đi vòng qua trở ngại này không?
Thương tích ở đâu thì Ninh Dạ đã biết.
Phá Giới bi!
Nhưng Phá Giới bi bị phá hoại khiến cho hoàn cảnh Trường Thanh giới hoàn toàn thay đổi, nòng cốt của chuyện này là gì thì Ninh Dạ không biết.
Nghĩ vậy, Ninh Dạ cũng thấy khoáng đạt hơn.
“Có lẽ ta nên tự tới xem Phá Giới bi?” Y tự nhủ.
Nghe y giải thích như vậy, Thiên Cơ cũng cảm thấy có lý. Nhưng nó vẫn nói: “ Bây giờ tu vi của ngươi mới là Vạn Pháp, cho dù muốn nghiên cứu Phá Giới bi cũng phải đợi sau khi đạt tới Niết Bàn.”
Ninh Dạ lại mỉm cười: “Lần này là ngươi sai rồi. Lĩnh ngộ không giới hạn ở cảnh giới, đại đạo phức tạp, làm người đơn giản. Nếu cái gì cũng phải đợi tu vi đạt tới rồi mới xem thử, chỉ e đã muộn. Hôm nay ta đột phá, nguyên thần đạt tới Vô Cấu vượt qua tu vi, có thể thấy một số chuyện có thể làm từ sớm. Ta cũng muốn biết trước khi mình Vạn Pháp đại thành mà nguyên thần đã Vô Cấu thì kết quả ra sao. Hơn nữa ta nghi ngờ nhất định phải làm được như vậy mới có thể đạt tới cấp bảy trong thiên địa này, như vậy mới có khả năng tiêu dao ngoài tầng trời.”
Nghe y nói vậy, Thiên Cơ cũng cảm thấy rất có lý.
Ninh Dạ lại bồi thêm một câu: “Hơn nữa ta đột nhiên nghĩ tới, thứ như Phá Giới bi, không lý gì lại không thuộc về đạo cảnh.”
“Đạo cảnh?” Thiên Cơ cũng giật mình: “Phá Giới bi là đạo cảnh? Không thể nào, chưa một ai ngộ đạo trước Phá Giới bi.”
“Đó chỉ là vì đạo có kích cỡ.” Ninh Dạ nói: “Đạo về phá giới liên quan tới thiên địa mênh mông, là đạo của bầu trời vạn cổ, cho dù là đạo cảnh cũng là bác đại tinh thâm, thân ở trong đó thì khó mà lĩnh ngộ được chân lý, người ngoài nhìn vào thì là nơi đại đạo không hiển hiện, đương nhiên khó có thu hoạch gì.”
“Đúng vậy! Sao ta không nghĩ ra nhỉ?” Thiên Cơ hưng phấn nhảy cẫng lên: “Đi thôi, chúng ta tới tìm Phá Giới bi!”
Hải Châu có Phá Giới bi, tuy không biết vị trí cụ thể ở đâu, nhưng bia này có thể bói toán được. Vì vậy dùng Vấn Thiên thuật suy tính một hồi, Ninh Dạ đã biết phương vị, cùng Thiên Cơ bay về phía tấm Phá Giới bi đó.
Lần này bay hơn mười ngày.
Hôm nay mới thấy một hòn đảo lớn.
Ninh Dạ cảm nhận một thoáng rồi nói: “Ngay gần đây.”
Thiên Cơ cười nói: “Thế thì xuống xem thử.”
Nó cũng là kẻ ham chơi, vì vậy thấy chỗ nào náo nhiệt là muốn tới góp chuyện.
Cũng may bao giờ nó có tu vi Vạn Pháp, lắc mình một cái đã biến thành một công tử thiếu niên thanh thoát.
Thấy nó như vậy, Ninh Dạ cười nói: “Ngươi muốn chơi thì đi đi.”
Y cũng huyễn hóa thành phàm nhân nhưng lại là nam tử trung niên thành thục.
Hấp thu giáo huấn trên Lưỡng An đảo lần trước, lần này cả hai hóa thành phàm nhân, lên đảo cũng không để người khác chú ý, cứ thế bước vào tòa thành trên đảo.
Nơi này náo nhiệt hơn Lưỡng An đảo nhiều, người đi đường qua lại rộn ràng, thi thoảng còn thấy tu sĩ, nhưng tổng thể vẫn khá quy củ, cảm giác giống như trở lại Chấp Tử thành.
Tu sĩ bình thường không theo quy củ, cho dù tu sĩ không tùy tiện giết người, muốn bọn họ tuân theo quy củ trong phàm nhân cũng khó.
Cảm giác ưu việt đó tồn tại trong lòng mỗi tu sĩ, mà bọn họ tuân thủ quy củ như vậy chỉ có một giải thích duy nhất, đó là ở đây có tiên môn cường đại.
Ninh Dạ trong lòng hơi động, đã chú ý tới một tòa tiên sơn trên hòn đảo phía xa, vận hết nhãn lực, dùng cả đạo tắc hệ quang mới nhìn xuyên được tầng mây, thấy chữ trên sơn môn kia.
“Hóa ra là Vạn Tiên tông.” Ninh Dạ nói.
Trước đây Vạn Tiên tông cũng là đại phái thượng cổ, nhưng sau này sa sút, bị Yên Vũ lâu áp đảo.
Nhưng hổ chết vẫn còn dư uy, cho dù là hiện tại, Vạn Tiên tông vẫn có căn cơ hùng hậu, cũng coi là một trong những môn phái mạnh nhất dưới Yên Vũ lâu trong khu vực Hải Châu này.
Nghe nói môn phái này còn có cường giả cảnh giới Niết Bàn.
Trường Thanh Cửu Châu, cảnh giới Niết Bàn gần như chỉ có trong Cửu Đại Tiên Môn, những rất ít tiên môn khác có cường giả Niết Bàn.
Chỉ cần Vạn Tiên tông có một cường giả Niết Bàn là có thể đảm bảo cho tông môn bình an, kể cả Yên Vũ lâu cũng không dễ dàng gây sự với họ.
."