Chương 695 Giết tới 1
Nhiếp Hồng Thường nói: “Nhưng bí pháp này quá gian nan, cực kỳ nguy hiểm, không cẩn thận thất bại thì cả hai cùng chết cũng là bình thường. Tuy Tích Nguyệt thiên phú xuất sắc, nhưng cảm ngộ về đạo lý sinh tử vẫn còn thấp. Lão thân không tiếc cái mạng này, nhưng nếu cưỡng ép truyền công thì hy vọng không lớn. Cũng may trong Yên Vũ lâu có thần vật tương tự, có thể tăng cường cơ hội của bí pháp này.”
Ninh Dạ không hỏi thần vật là gì, chỉ nói: “Nếu ngươi có thể tìm được ba mảnh vỡ Bất Diệt tuyền, sống thêm trăm năm cũng không thành vấn đề. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều cơ hội.”
Nhiếp Hồng Thường mỉm cười: “Không sai! Nhưng tuy Bất Diệt tuyền có thể kéo dài tính mạng của lão thân, nhưng lại không thể kéo dài thời gian hành động.”
“Ồ? Vì sao?”
“Nguyên Từ sơn.”
“Nguyên Từ sơn thì sao?”
Nhiếp Hồng Thường nhìn sang phía Hương Tích Nguyệt, Hương Tích Nguyệt thở dài nói: “Bí pháp Lý Nguyệt Huyền Thông được giấu ở đó.”
Sau khi Hương Tích Nguyệt giải thích, cuối cùng Ninh Dạ đã hiểu.
Hóa ra năm xưa Thần Tiêu Lão Tổ giấu bí pháp Lý Nguyệt Huyền Thông ở một ngọn Nguyên Từ sơn mà hắn phát hiện từ trước, có liên kết tâm thần với hắn. Một khi hắn chết, bí pháp đó sẽ được truyền bá.
Mà trong thời gian này Yên Vũ lâu cũng không nhàn rỗi, vẫn luôn tìm kiếm bí pháp này.
Nhưng không phải bọn họ muốn phong tỏa không cho bí pháp Lý Nguyệt Huyền Thông được truyền bá mà là muốn mượn bí pháp này hoàn thiện bổ sung bí thuật tu thần của bản thân, tìm ra cách khống chế ngược lại. Như vậy cho dù bí pháp này được truyền bá cũng không ảnh hưởng gì tới họ.
Mà sau khi tra xét liên tục, cuối cùng bọn họ cũng phát hiện ra manh mối, tìm tới Nguyên Từ sơn.
“Chẳng trách! ’ Ninh Dạ đột nhiên hiểu ra; “Chẳng trách các ngươi nóng lòng động thủ như vậy, bỏ qua lần này, e rằng về sau không còn cơ hội nào nữa.”
“Hả?” Nhiếp Hồng Thường nhìn sang phía Ninh Dạ: “Bây giờ ngươi đã biết mọi chuyện, có cách gì không?”
Ninh Dạ cười nói: “Đương nhiên là binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Vốn dĩ ta cũng định tới Nguyên Từ sơn xem thử, bây giờ chính là cơ hội.”
Nghe y nói như vậy, Nhiếp Hồng Thường cũng bái phục.
Không sai, Ninh Dạ đã thấy điểm mấu chốt.
Nếu là vì lợi ích của Nguyên Từ sơn, chắc chắn Yên Vũ lâu sẽ dốc toàn bộ linh lực. Mọi người đều muốn có lợi ích, đương nhiên không ai muốn bị lạc hậu. Nhưng bây giờ là vì Lý Nguyệt Huyền Thông, thế thì ngược lại, chắc chắn số người tới Nguyên Từ sơn sẽ không nhiều, mà nhất định là người quan trọng nhất được tín nhiệm nhất trong Yên Vũ lâu.
Nhiếp Hồng Thường đã nói: “Tức là ngươi định tới Nguyên Từ sơn xem thử?”
Ninh Dạ gật đầu: “Diệt Yên Vũ lâu không phải chuyện một sớm một chiều, vì vậy nhất định phải phá hoại kế hoạch Nguyên Từ sơn của bọn chúng. Chỉ cần bọn chúng không lấy được Lý Nguyệt Huyền Thông, thế thì chúng ta có thể từ từ bày mưu.”
‘Đúng vậy!” Nhiếp Hồng Thường và Hương Tích Nguyệt đồng thanh nói.
Nhưng ngay sau đó Hương Tích Nguyệt lại phát sầu: “Vấn đề là lần này Yên Vũ lâu quyết tâm đoạt được, theo ta được biết bọn họ phái ít nhất một vị Niết Bàn, hai vị Vô Cấu.”
“Thế thì nghĩ cách gọi Niết Bàn về. Chẳng phải đang luyện chế Thực Thần Ngọc Lộ à? Nói với họ, sau khi thuốc này hoàn thành phải sử dụng trong vòng ba ngày thì hiệu quả mới tốt nhất.”
Nhiếp Hồng Thường vui mừng: “Kế này rất tuyệt.”
Chuyện hiệu quả tốt nhất không ai nói rõ được, mà đối với việc này, mấy vị đại lão trong Yên Vũ lâu thà tin là có, đừng ngờ là không.
Hương Tích Nguyệt lại kinh ngạc: “Còn hai vị đô sứ thì sao?”
“Hai đại đô sứ đó là ai?”
“Ma Hải Thọ và Trịnh Ngọc Huy. Còn vị Niết Bàn thì không biết là ai.”
Ninh Dạ nhe răng cười: “Đều là người quen. Cứ giao cho ta.”
“Ngươi?” Nhiếp Hồng Thường và Hương Tích Nguyệt cùng kinh ngạc.
“Đúng, ta phụ trách tới Thần La hải vực với Yên Vũ lâu, còn các ngươi phụ trách gọi Niết Bàn về.”
“Vậy nếu ngươi không làm được thì sao?”
Ninh Dạ đứng thẳng người lên: “Ngay chuyện này còn không làm được thì nói gì tới diệt Yên Vũ lâu?”
Ninh Dạ biết chắc chắn Vạn Tiên tông không phải chỉ có một hậu chiêu Thực Thần Ngọc Lộ, thực ra không cần Nhiếp Hồng Thường nói, y cũng đoán được là gì, nhưng đây không phải điều mà y quan tâm.
Sau khi bàn bạc xong, Ninh Dạ lại đợi thêm vài ngày.
Nhân cơ hội này, y quang minh chính đại tới Phá Giới bi cảm ngộ đại đạo.
Lần cảm ngộ này, y lại có thành quả.
Sau Thiên Sát trận ở Liệt châu, Ninh Dạ được đại khí vận gia trì trên người, đạo đồ tiến bộ như mở Thiên nhãn.
Những huyền bí khi xưa khó phát hiện, dần dà không còn khó khăn.
Vì vậy, chỉ ở lại Phá Giới bi nửa ngày, Ninh Dạ đã xác định kẻ phá tâm bia này không phải phá thế giới mà chính là căn cơ của Trường Thanh giới.
Chỉ tiếc là tuy Ninh Dạ xác định được điểm này nhưng cũng không biết căn cơ đó là gì.
"