← Quay lại trang sách

Chương 697 Đột phá 1

“Muốn chết!” Tu sĩ kia phát tay, một luồng kim quang đánh tới.

“Hóa ra là Kim Phong Thượng Nhân.” Ninh Dạ cao giọng nói, nhưng trong lòng nghĩ, chắc người này sẽ biết nhiều.

Địa vị của người này giống với Ngũ Hoàn Thượng Nhân, là một trong Nhị Thập Bát Tú của Yên Vũ lâu, thực lực cũng coi là mạnh.

Một đấu một thì đương nhiên Ninh Dạ không sợ hắn, nhưng nơi này đã rất gần vị trí trung tâm của không gian Nguyên Từ, có lẽ Ma Hải Thọ và Trịnh Ngọc Huy đang ở ngay gần đây. Vì vậy Ninh Dạ không muốn giao đấu lâu dài với hắn mà trực tiếp phất ống tay áo, cuốn lên sóng biển ngập trời.

Kim Phong Thượng Nhân kia cười lạnh nói: “Tỷ thí thuật điều khiển nước với Yên Vũ lâu ta? Đúng là nực cười!”

Kim phong bùng lên, cuốn theo sóng biển ngập trời, ép thẳng về phía Ninh Dạ, bên trong có vô số sát chiêu huyền ảo.

Xưa nay Yên Vũ lâu không thích chiến đấu chính diện mà thích bố trí ám sát, cho dù là ra tay chính diện cũng dùng nhiều thủ đoạn ngầm.

Nhưng Ninh Dạ hiểu rất rõ phong cách tác chiến của đối phương, dưới chân nổi mây khói, nhanh chóng bay ngược lại, thủy triều truy kích, nhưng tốc độ của y quá nhanh, có đuổi cũng không kịp.

Kim Phong Thượng Nhân lấy ra một Minh Nguyệt hoàn, lay động trên không, sóng biển hóa thành đài liên hoa, nâng Kim Phong Thượng Nhân lên. Kim Phong Thượng Nhân cứ thế lướt sóng truy kích: “Thằng nhãi kia, xem ngươi chạy đâu?”

Ninh Dạ quay đầu nhìn lại, cười nói: “Ngươi nên đợi tới lúc bắt được ta rồi mới nói câu này!”

“Đúng là to gan!” Kim Phong Thượng Nhân lại điều động sóng gió, mặt biển xa xa hóa thành từng bàn tay che trời, chụp về phía Ninh Dạ.

Dẫu sao hắn cũng là Vạn Pháp đỉnh phong, chiêu Thâm Vân thủ này mênh mông hùng hậu, khí phách vô biên.

Nhưng Ninh Dạ chỉ vung tay một cái, trong cơ thể thể đã hiển ra con chim hai cánh trắng đen, bầy chim trực tiếp giao chiến với bàn tay sóng biển.

Đây là một loại tiên pháp của Hắc Bạch thần cung, tên là Thiên Phong Chi Điểu, rất thích hợp ứng phó với tình hình hiện tại.

Mấy năm qua Ninh Dạ tu hành, đương nhiên không chỉ tu Thất Sát đao, còn học một chút tiên pháp khác của Hắc Bạch thần cung, nhưng không lợi hại như thủ đoạn giữ nhà của y. Nhưng sau khi lĩnh ngộ Cực Đạo, y lại học thêm một chút.

Mượn cảm ngộ Cực Đạo, bất cứ thủ đoạn phổ thông nào tới tay y cũng có thể phát huy hiệu quả cực hạn, lại thêm Chiến Đạo hỗ trợ, uy lực càng tăng cường. Lúc này Thiên Phong Chi Điểu được thi triển, chẳng khác nào người chuyên tu đạo này nhiều năm đã có đột phá.

Kim Phong Thượng Nhân thấy vậy giật mình: “Thiên Phong Chi Điểu? Hóa ra là người của Hắc Bạch thần cung, ngươi và Tử Tâm Tán Nhân có quan hệ gì? ’

Tử Tâm Tán Nhân cũng là Tứ Cửu Nhân Ma, trong số những tiên pháp sở trường có Thiên Phong Chi Điểu này, còn có đột phá.

Còn lúc này Ninh Dạ thi triển Thiên Phong Chi Điểu, uy lực không hề kém cạnh so với Tử Tâm Tán Nhân.

“Dùng một chiêu Thiên Phong Chi Điểu là có quan hệ với hắn?” Ninh Dạ cười nói: “Thế ngươi thử cái này xem!”

Một quyền đánh ra.

Quyền này vừa đánh, đại xảo vô công, lại khí tức hủy diệt cực kỳ mãnh liệt.

“Cực Quyền Long Đằng Hổ?” Kim Phong Thượng Nhân kinh hãi tránh né, lại kêu lên.

“Còn cái này thì sao?” Ninh Dạ giơ chỉ làm kiếm, chém ra một luồng Liệt Dương kiếm quang.

Lần này lại là tuyệt chiêu của Liệt Dương Kiếm Quân - Minh Tứ Dã, nhưng y thi triển, uy thế của Liệt Dương kiếm quang cường đại không kém gì Minh Tứ Dã.

Kim Phong Thượng Nhân như phải đối mặt với cả ba người Minh Tứ Dã, Tử Tâm Tán Nhân và Long Đằng Hổ liên thủ, trong lòng càng kinh hãi.

Rốt cuộc kẻ này là ai?

Sao lại nắm giữ nhiều tiên pháp cường đại như vậy?

Nhiều tiên pháp không đáng sợ, đáng sợ là nắm giữ tới trình độ như vậy.

Khoảnh khắc sau Ninh Dạ đã thi triển Thanh Tiêu kiếm ý của Thanh Tiêu quán chủ, Đại Từ Đại Bi Tịch Diệt thủ của Mẫn Thương Thượng Nhân, U Minh Quỷ Đao của Quỷ Đao Vương - Trần Khánh Nguyên, mỗi đòn đều có uy lực hùng hồn, pháp huy chân ý tiên pháp tới mức cực hạn, đánh cho Kim Phong Thượng Nhân kinh hãi không thôi.

Cuối cùng hắn cũng hiểu được điều gì đó, kêu lên: “Ta hiểu rồi, ngươi là đệ tử của Vạn Pháp Lão Tổ? Ngươi là Dương Tử Thu?”

Vạn Pháp Lão Tổ được tôn là tinh thông vạn loại tiên pháp, tinh thông vạn loại không có gì hiếm thấy, đáng ngạc nhiên là mỗi loại đều có thể vận dụng như ý, phát huy hiệu quả cường đại.

Nhưng đây không phải vì hắn lĩnh ngộ Cực Đạo mà là vì hắn lĩnh ngộ Nguyên đạo. Bất cứ tiên pháp nào tới tay hắn đều có thể lý giải nhanh chóng, sửa cũ thành mới, lại thêm nguyên thần đặc thù, có thể thích ứng với đủ các tình thế, vì vậy có thể thỏa thích vận dụng nhiều loại tiên pháp.

Đáng tiếc thành ở đây mà bại cũng ở đây, nhiều mà không chuyên, cuối cùng khó mà nhìn tới cảnh giới Niết Bàn.

"