← Quay lại trang sách

Chương 701 Luyện hóa

Dài đến mức đại năng Niết Bàn có thể uống Thực Thần Ngọc Lộ sau đó chạy về.

Nghĩ đến đây, Ninh Dạ biết không thể kéo dài, bèn thẳng thắn lấy Côn Lôn kính ra.

Không gian Nguyên Từ sơn vốn sắp mở, với năng lực không gian của Côn Lôn kính, khiến nó mở sớm rất dễ dàng, chẳng qua tiêu hao năng lực khiến Ninh Dạ đau lòng.

Phát động Côn Lôn kính, Ninh Dạ chỉ lên bầu trời, cười xấu xa nói: “Vừng ơi, mở ra!”

Ầm!

Dị tượng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.

Trên hòn đảo nhỏ giữa hồ, một gợn sóng không gian đột nhiên xuất hiện.

Từng vòng sóng gợn lan tỏa, cuối cùng tạo thành một cái động.

Trên hòn đảo nhỏ, hai bóng người bay ra.

Chính là Ma Hải Thọ và Trịnh Ngọc Huy.

“Có chuyện gì vậy? Sao không gian Nguyên Từ lại mở sớm?” Ma Hải Thọ giật mình, quay sang nhìn Trịnh Ngọc Huy.

Trịnh Ngọc Huy nhíu mày, bấm ngón tay tính toán, nói: “Không đúng, có chấn động không gian đặc thù, là ngoại lực mở ra.”

Ánh mắt Ma Hải Thọ lóe lên sát ý: “Quả nhiên, nói vậy thì Kim Phong cũng là bị người khác giết? Có người định tranh thủ tiến vào nơi này. Đúng là to gan, dám cướp bảo vật với Yên Vũ lâu ta.”

Trịnh Ngọc Huy nhìn bốn phía xung quanh: “Đã có kẻ địch rình mò, thế thì tạm thời đừng vào.”

Hai người này cũng khá cẩn thận, cảm thấy khác thường nên không nóng lòng tiến vào mà trước tiên phòng ngừa kẻ địch, đồng thời các đệ tử Yên Vũ lâu từ bốn phương tám hướng cũng nghe tin chạy tới, được Trịnh Ngọc Huy chỉ huy, kết thành đại trận nghiêm ngặt, chuẩn bị sẵn sàng.

Thấy cảnh này, Ninh Dạ vui vẻ: “Các ngươi không vào thì ta vào trước đây. ’

Y chuyển động Côn Lôn kính, một khắc sau Ninh Dạ đã trực tiếp xuất hiện trong không gian Nguyên Từ kia.

Không gian Nguyên Từ này cũng đơn giản, bên trong trống không chẳng có cái gì, chỉ có một tòa Nguyên Từ sơn lấp lánh ánh sáng lưu ly ngũ sắc, thân thể Ninh Dạ bị ảnh hưởng trở nên nặng trĩu, không khống chế được mình bay về phía Nguyên Từ sơn kia.

Ninh Dạ biết đây là do sức hút cường đại của Nguyên Từ sơn gây ra, nếu là người tu vi không đủ, chỉ cần bị Nguyên Từ sơn kéo đi là sẽ bị hút hẳn vào trong núi, dính chặt cho tới chết.

Cho dù là tu vi hiện tại của Ninh Dạ, muốn đối phó với sức hút của Nguyên Từ sơn cũng khá vất vả.

Chẳng trách nơi này cần tu vi Vô Cấu mới có thể đi vào, người bình thường mà vào thì chỉ có chết. Không hiểu Thần Tiêu Lão Tổ kia giấu bí thuật Lý Nguyệt Huyền Thông vào Nguyên Từ sơn như thế nào.

Thật ra tòa Nguyên Từ sơn trước mắt không lớn, chu vi chỉ khoảng trăm trượng nhưng chất lượng lại cao tới kỳ lạ. Ninh Dạ bay tới trước núi đẩy một cái nhưng lại không đẩy được, không khỏi mắng thầm.

Tu Di ốc dung nạp vạn ngàn, cho dù là ngọn núi kéo dài vạn dặm cũng có thể dung nạp, nhưng không đẩy được thì không cho vào được.

Ninh Dạ ngạc nhiên phát hiện tuy mình vào đây trước chiếm tiên cơ nhưng hình như chẳng có tác dụng gì.

Y biết rõ Nguyên Từ rất nặng, với kích thước của Nguyên Từ sơn trước mặt, e là phải có tu vi Niết Bàn mới có thể vận chuyển - chẳng trách cần có Niết Bàn tới, không phải để phòng bị ai mà chỉ có cường giả như vậy mới có thể vận chuyển nó.

Ninh Dạ dứt khoát không làm thì thôi, đã làm thì làm tới cùng, vung Lưu Quang Huyễn Thải đao lên xem có thể cắt nhỏ nó ra vận chuyển không.

Nhưng tính chất của tòa Nguyên Từ sơn này cũng cực kỳ cứng rắn, với tu vi của Ninh Dạ mà chỉ miễn cưỡng phá vỡ được nó, cuối cùng hao công tốn sức cả nửa ngày mà chỉ bổ được một mảnh nhỏ. Bản thân y thì không sao nhưng đao thì có vẻ không chịu nổi.

Lưu Quang Huyễn Thải đao và Phong Vũ Tiêu Tương kiếm đều không phải loại vũ khí chuyên cắt vật cứng, xét theo độ cứng khéo còn kém xa Nguyên Từ sơn này. Nếu không có pháp lực của Ninh Dạ gia trì, một đao chém tới, Nguyên Từ sơn vô sự, đao và kiếm chắc không xong.

Cho dù như vậy, chỉ bổ một miếng to bằng nắm tay mà thân đao cũng phải chịu gánh nặng rất lớn.

Ninh Dạ biết cách này không được, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm gì.

“Đúng là phiền phức.” Ninh Dạ đau đầu.

Y biết bọn Ma Hải Thọ sẽ không đợi bên ngoài quá lâu, sớm muộn gì cũng đi vào. Nhất định phải nghĩ cách trước khi bọn chúng tiến vào.

Thời khắc này y đang lo nghĩ, đột nhiên trong lòng hơi động.

Nếu không tiện mang đi, vậy ta dứt khoát luyện hóa tại chỗ thì sao?

Nghĩ đến đây, Ninh Dạ trực tiếp tung Thiên Cơ điện ra, đồng thời lấy ra Tham Tinh ma tinh và Luyện Ngục Ma Đàn. Bất Diệt tuyền phun xối xả, thanh tẩy Thiên Cơ điện, xem như tiêu trừ dấu vết ma hóa trước đây.

Mấy năm qua Thiên Cơ điện dựa vào Tham Tinh ma tinh chèo chống, bây giờ ma tinh rời khỏi, Thiên Cơ điện lại có dấu hiệu tổn hại, thậm chí còn không bằng lúc trước.