← Quay lại trang sách

Chương 704 Lừa gạt 3

Chẳng qua Âm Dương Lưỡng Cực lôi của Lôi Trường Sinh cũng không dễ đối phó, không ai cản được ai, chỉ có thể xem ai giết chết ngược òn lại trước. Vì vậy mỗi lần giao chiến đều là lưỡng bại câu thương. Mãi tới sau này thành hảo hữu cả hai mới không chiến đấu như vậy.

Nhưng Xích Nhiễm Tử biết Lôi Trường Sinh cũng là người ưa sĩ diện, mỗi lần nhắc tới chuyện cũ chắc chắn sẽ là: Năm xưa lão phu chiếm thượng phong nhưng thấy Xích Nhiễm Tử cũng là người tư chất cao siêu, kỳ tài tu tiên, có lòng yêu tài nên mới nương tay.

Vì vậy Ninh Dạ nói vậy cũng không sai, ngược lại rất đúng với phong cách của Lôi Trường Sinh.

Đương nhiên Ninh Dạ không nói dối, câu nói của y là lời của Chung Nhật Hàn, chẳng qua xưa nay Chung Nhật Hàn luôn tin lời mà sư phụ đã nói là thật.

Lúc này thấy Xích Nhiễm Tử không còn nghi ngờ, Ninh Dạ cười nói: “Chẳng trách, ta còn thấy lạ, nếu sư phụ có thể phá giải thuật này, vì sao còn phải cải tiến bí pháp, muốn ta tới so chiêu với tổ sư.”

“Ngươi so chiêu với ta?” Xích Nhiễm Tử kinh ngạc.

“Đúng vậy!” Ninh Dạ thẳng thắn nói: “Mấy năm nay sư phụ luôn nghiên cứu Nhất Tuyến Thiên, nói muốn phá giải hoàn mỹ, à không, giờ xem ra chỉ phá giải được là tốt lắm rồi. Nhưng dù sao ý của người cũng là như vậy, bây giờ người đã có bí pháp nào đó có thể phá Nhất Tuyến Thiên của tổ sư. Nhưng người ngại thân phận, lại thêm gần đây quan hệ giữa Hắc Bạch thần cung và Yên Vũ lâu...”

Ninh Dạ chần chừ một chút.

Xích Nhiễm Tử đã hiểu, thở dài nói: “Đúng vậy, giờ quan hệ giữa hai phái đang khá căng thẳng, Lôi Trường Sinh không tiện tới gặp ta. Vì vậy hắn bảo ngươi tới khiếu chiến ta?”

Ninh Dạ cười bồi nói: “Đương nhiên không phải khiêu chiến, đệ tử chỉ là Vạn Pháp nho nhỏ, làm gì có tư cách này. Nhưng phụng lệnh sư phụ, thi triển thần thông... Ngài cũng biết mà, sư phụ khá là háo thắng.”

Xích Nhiễm Tử nghe y nói vậy gật đầu nói: “Được, thế thì ngươi sử dụng thử xem.”

Ninh Dạ đâu có bí thuật gì, nghe Xích Nhiễm Tử nói vậy chỉ cười đáp: “Mời tổ sư thi pháp, ta mới tiện nhắm vào đó sử dụng.”

Xích Nhiễm Tử nghe vậy sửng sốt: “Nói vậy thủ đoạn của ngươi là chuyên nhắm vào Nhất Tuyến Thiên của ta?”

Ninh Dạ cười khổ: “Đúng vậy, để phá Nhất Tuyến Thiên sư phụ ta đã dốc hết tâm tư, môn bí pháp này có thể coi là chuyên nhắm vào Nhất Tuyến Thiên, dùng để đối phó cái khác chắc cũng vô dụng.”

Xích Nhiễm Tử cười ha hả: “Lôi Trường Sinh đúng là nhàm chán, thiên hạ có bao nhiêu tiên pháp, phương pháp phá giải như vậy thì có ý nghĩa gì. Nhưng hắn thích thì ta chơi với hắn một chút cũng được, ta cũng muốn xem xem rốt cuộc hắn có năng lực gì mà phá được pháp thuật của ta.”

Đối với Xích Nhiễm Tử, nếu thật sự có tiên pháp nào đó phá được tiên thuật của bản thân, thế thì biết sớm một chút cũng tiện cải tiến, đương nhiên cực kỳ hứng thú.

Hắn bèn điểm ra một chỉ, nhắm vào ngực Ninh Dạ.

Nhất tuyến thiên mang ý nghĩa khai thiên từ một đường kẻ, tức là chỉ uy lực của thuật này có thể khai thiên.

Tu tiên giả đi theo con đường nghịch thiên, động chút thôi là lấy Thiên ra làm tên.

Cửu Đại Thần Thuật của Thiên Cơ môn đều đặt là Thiên thuật, chiêu cuối cùng của Thất Sát đao tên là Thiên Sát đao, Xích Nhiễm Tử coi như khiêm tốn chỉ là khai thiên từ một đường kẻ, nhưng Nhất Tuyến Thiên này lại cao minh hơn Thiên Sát đao không biết bao nhiêu lần.

Dùng phương thức đơn giản nhất để giải thích thì dưới Nhất Tuyến Thiên, bất cứ thủ đoạn phòng ngự nào cũng vô hiệu, tương đương với năng lực của La Hầu, nhưng không chỉ có vậy.

La Hầu chỉ là phá phòng ngự, Nhất Tuyến Thiên thì lợi hại hơn, một khi trúng chiêu, trong một thời gian vết thương sẽ không thể khôi phục, quan trọng nhất là không thể sử dụng thủ đoạn phòng ngự, tương đương với tạo một điểm yếu trí mạng lên người ngươi.

Chính vì vậy khi giao chiến với Xích Nhiễm Tử không nên đánh lâu dài, một khi để lâu, từ trên xuống dưới đâu đâu cũng là điểm yếu, thậm chí nguyên thần cũng bị ảnh hưởng.

Ninh Dạ biết đặc tính của Nhất Tuyến Thiên nhưng rốt cuộc thuật này được thi triển ra sao thì y không rõ, lúc này được thấy lần đầu, thật ra y cũng không biết nên đối phó ra sao.

Vì vậy đối sách của y rất đơn giản, chính là đứng yên bất động tại đó.

Phốc!

Một luồng chỉ phong của Xích Nhiễm Tử đã xuyên qua lồng ngực Ninh Dạ, cũng may chỉ này hắn chỉ dùng linh lực tương đương tu vi Vạn Pháp, uy lực cũng không lớn. Cho dù như vậy, Ninh Dạ cũng cảm thấy lỗ máu trên người mình dính một luồng năng lực thần bí khó lường, mặc cho y điều động linh khí ra sao cũng không thể chữa trị.

Thử phóng thích lồng phòng ngự thì lại thấy trên lồng phòng hộ cũng có thêm một cái lỗ, cứ như tu luyện lồng phòng hộ không hoàn chỉnh, vốn có sơ hở như vậy, ngay cả gió cũng có thể thổi vào.