Chương 717 Đánh với Vô Cấu 1
Huy Diệu kỳ là bảo vật hộ trận của Trịnh Ngọc Huy, cũng có một phần uy năng không gian nhưng không phải công dụng chủ yếu, vì vậy tăng cường có hạn, nhưng cũng đủ khiến Ninh Dạ không thể lập tức phá hủy tế đàn.
Thấy hắn làm vậy Hắc Viêm Ma Thần lại đờ ra, hiển nhiên đang suy nghĩ xem nếu ta không động thủ, rốt cuộc Ninh Dạ có thể phá hủy ma đàn hay không?
Ninh Dạ cũng tức quá bật cười.
Vừa chống lại Kinh Trường Dạ vừa nói: “Hắc Viêm, ngươi đứng núi này trông núi nọ như vậy không coi là thực hiện khế ước. Cứ theo đà này, nếu ta thắng ngươi còn chẳng kiếm được một lần cơ hội.”
“Cái này...” Hắc Viêm Ma Thần chỉ cảm thấy đau đầu.
Thấy hắn như vậy, Ninh Dạ cũng dứt khoát không khuyên nhủ nữa: “Ngươi tự nghĩ đi. Kinh Trường Dạ, ngươi nhìn cho rõ đây, ngươi muốn giết ta cũng phải có bản lĩnh! Lên!”
Theo tiếng gầm của hắn, đã thấy trong điện xuất hiện vô số Ninh Dạ, chen chúc ập tới từ bốn phương tám hướng.
Vạn Tượng đồ có thể huyễn hóa ra vạn tượng, lại thêm ảnh hưởng từ tiên pháp của Ninh Dạ, mỗi ảo ảnh đều có tác dụng sát thương rõ rệt.
Nhưng hiển nhiên thủ đoạn này không đủ để đối phó với sát khí, một khắc sau hắn đã phóng thích ma diễm ngập trời, trực tiếp quét qua như muốn thiêu đốt vạn vật.
Nhưng ngay lúc ma hỏa tuôn ra, một dòng nước suối màu trắng đã tuôn trào. Chính là Bất Diệt tuyền, trực tiếp ngăn cản ma diễm của Kinh Trường Dạ.
Tiếp đó Kinh Trường Dạ cảm thấy thiên địa như có biến hóa gì đó, vô số sợi xích đột nhiên xuất hiện. Hắn cảm thấy linh lực của mình nhanh chóng suy yếu, không khỏi biến sắc: “Đoạn tuyệt cảm ứng thiên địa? Tàng Thiên ngục?”
Sau đó lại cười ha hả: “Dẫu sao cũng chỉ là mảnh vỡ, khó mà phát huy hết uy năng!”
Tàng Thiên ngục chân chính mà giam cầm thì kể cả là đại năng cũng không thể mượn lực thiên địa, chỉ có thể dùng pháp lực bản thân tác chiến, uy lực sẽ giảm sút cực lớn.
Nhưng dù sao Tàng Thiên ngục cũng không được trọn vẹn, cho nên hiệu quả đoạn tuyệt cảm ứng thiên địa không được tốt, Kinh Trường Dạ có thể cảm nhận được khả năng đoạn tuyệt cảm ứng thiên địa chỉ gây ảnh hưởng tới ba thành uy năng của hắn.
Chỉ dựa vào bảy thành uy năng còn sót lại đã đủ cho hắn giết chết Ninh Dạ.
Nhưng tiếp theo Tàng Thiên ngục lại là một bảo vật khác, là một thanh đại đao chém đầu từ trên trời chậm rãi hạ xuống.
Đoạn Long đài!
Lại có một tòa tháp lơ lửng trên trời cao, trong tháp có vô số hung thú chen chúc nhau lao ra.
Ngọn núi do Thiên Cơ biến thành từ trên không giáng xuống.
Đồng thời Thiên Cơ điện tỏa ra hào quang, Kinh Trường Dạ chỉ cảm thấy thân thể nặng trĩu, muốn dịch chuyển cũng khó khăn, biết là từ lực của Nguyên Từ sơn gây ra.
Lúc này Ninh Dạ thi triển mọi thủ đoạn, xuất đao vô biến, biến ảo ảnh thành sát cơ, che giấu vị trí thật của mình, tay trái xuất chỉ điểm hờ về phía Ninh Dạ. Một chỉ này tổng thì tùy ý nhưng khi tiếp xúc lại xuyên thủng ma cương hộ thân của Kinh Trường Dạ, lưu lại một lỗ nhỏ trên người hắn.
“Nhất Tuyến Thiên?” Kinh Trường Dạ kinh ngạc.
Thủ đoạn của Xích Nhiễm Tử, sao hắn lại học được?
Hắn thầm sợ hãi, rung mạnh cây cờ đen, định ma hóa Thiên Cơ điện toàn diện.
Theo lý mà nói đây là thủ đoạn rất tốt, nhưng hắn không biết Thiên Cơ điện đã bị ma hóa từ trước, đã thích ứng với thủ đoạn này, không những uy năng không bị ảnh hưởng, ngược lại còn tăng cường gấp bội. Chuyện này khiến Kinh Trường Dạ sợ hãi kêu lên một tiếng, phóng ra Tử Giới châu, Huyết Sát xuất kích.
Ninh Dạ kêu lên: “Hắc Viêm, trừ ngươi nửa lần! Ngăn cản Huyết Sát này đi! Nếu không ông đây lập tức ném Kinh Trường Dạ ra ngoài, đối phó với ngươi trước!”
Hắc Viêm như nằm mơ mới tỉnh, mẹ nó, sao ta lại quên mất hắn còn có thể ném Kinh Trường Dạ ra khỏi Thiên Cơ điện. Trong thời gian ngắn Kinh Trường Dạ không vào được Thiên Cơ điện nhưng Luyện Ngục ma đàn thì không giữ nổi nữa, còn thằng nhãi này... đánh không lại thì hắn vẫn chạy được cơ mà.
Sau khi hiểu được điều này, hắn quát lên một tiếng, đã tóm lấy Huyết Sát, đánh nó một trận túi bụi.
Kinh Trường Dạ lại không lấy làm lạ, hắn biết không thể trông cậy vào Hắc Viêm, thấy vậy chỉ cười ha hả nói: “Được được, nếu thế hôm nay chúng ta tỷ thí công bằng một trận!”
Nói xong lắc người một cái, biến ra mấy phân thân, một phân thân trực tiếp bị Đoạn Long trát đao chém chết, Kinh Trường Dạ lại như không có chuyện gì xảy ra.
Kinh nghiệm chiến đấu của lão già này rất phong phú, lần trước từng gặp Đoạn Long đài, giờ đã có đủ thủ đoạn ứng phó.
Ninh Dạ mắng: “Công bằng cái mẹ nó! Xem kiếm!”
Mưa gió đan xen trút xuống, mỗi hạt mưa bụi đều hóa thành lưỡi kiếm trí mạng, tập kích Kinh Trường Dạ.
“Phong Vũ Tiêu Tương kiếm?” Kinh Trường Dạ quát lên.
“Còn có cái này nữa!” Trên cổ tay Ninh Dạ xuất hiện Nguyên Cực Thần Quang, trên bầu trời xuất hiện Tạo Hóa thần tọa, ánh sáng đan xen, mưa ánh sáng trút xuống ầm ầm, tấn công Kinh Trường Dạ.